Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1542 - Chương 1543: Tám Ấn Diệt Vạn Phượng

Chương 1543: Tám ấn diệt vạn Phượng

Từng hắc bạch ấn hiện lên trong hư không tản ra khí tức hủy diệt. Sinh Tử Cửu Trọng Thiên là một trong những thần thông mạnh nhất của Diệp Lăng, không biết bao nhiêu cường giả đã chết dưới dấu ấn này.

Rầm rầm!

Tám đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên xuất hiện, toàn bộ thiên địa chìm trong hào quang trắng đen vạn trượng.

Khí tức hủy diệt không ngừng dao động trong dấu ấn.

“Diệp Lăng, nếu chỉ là thủ đoạn ngưng tụ Sinh Tử Chi phí bình thường thì ngươi vẫn sẽ chết dưới thần thông của bổn tọa thôi!"

rống!

Phượng Cửu Huyền thét lớn, y chỉ một điểm, mấy vạn Thần Phượng trong hư không như ngọn đèn được thắp sáng, hào quang chiếu rọi tận trời.

Mấy vạn Thần Phượng ngẩng đầu hót một tiếng, vô số hỏa diễm bùng cháy trên thân thể Thần Phượng.

“Vạn Phượng trấn áp!"

Viu!

Phượng Cửu Huyền chỉ một điểm, một đạo quang mang xán lạn bay vào hư không ngưng tụ thành một điểm rực rỡ như sao trời. Ngay sau đó, mấy vạn Thần Phượng cùng hót vang, hai cánh đập mạnh bay nhanh về phía Diệp Lăng, thần uy mênh mông. Thần Phượng bao trùm Vạn Yêu Trì, bầu trời chìm trong thất thải quang mang sát khí dâng trào, Diệp Lăng hoàn toàn bị bao phủ.

Diệp Lăng cười gằn, hai tay đẩy ra, tám đạo ấn hung hãn phóng đi.

Xèo xèo xèo!

Tám đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên uy lực khủng bố tăng thêm lực lượng hủy diệt chân ý đại viên mãn tạo thành một công kích uy lực tuyệt luân.

Dưới Vạn Yêu Trì chỉ còn lại thần quang mịt mờ và hắc bạch quang mang hung hãn va chạm!

Ầm!

Tiếng va chạm lớn vang vọng, tiếng nổ vang không dứt, lực lượng sinh ra khiến toàn bộ Vạn Yêu Trì không ngừng chấn động. Tám đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên không ngừng vỡ nát, mấy vạn Thần Phượng cũng không ngừng biến mất. Nếu xét về thương tổn đơn thuần thì Sinh Tử Cửu Trọng Thiển mạnh hơn mấy vạn Thần Phượng này, nhưng Thần Phượng lại chiếm ưu thế về số lượng.

Tục ngữ có câu “kiến nhiều cắn chết voi”

huống chi là mấy vạn Thần Phượng uy lực kinh người?

Thân thể Diệp Lăng không ngừng chấn động, hai tay run rẩy, từng luồng Tiên Lực tràn ra từ đối tay hắn truyền vào dấu ấn sắp vỡ nát. Bên kia, Phượng Cửu Huyền cũng cắn răng chống đỡ, trong khoảnh khắc ngắn ngủi, mấy vạn Thần Phượng đã bể nát hơn phân nửa. Thần Phượng do y dùng lực lượng ngưng tụ ra, chúng vỡ nát sẽ tạo thành thương tổn lớn đối với y.

Cảnh tượng dưới Vạn Yêu Trì như quang cảnh ngày tận thế, vết nứt lan tràn khắp mặt đất, nước ao hoàn toàn bị bốc hơi. Trong sơn cốc, đám Bát Kiếp Tiên Đế sắc mặt trắng bệch, không nhịn được nuốt nước miếng một cái nhìn trận chiến kinh khủng kia.

“Hai người này đều quá mạnh!”

“Không! Ta cảm thấy Diệp Lăng mạnh hơn, đừng quên hắn chỉ là Thất Kiếp đỉnh phong nhưng đã sở hữu chiến lực như vậy? “Đúng vậy, nếu hắn đột phá đến Bát Kiếp Tiên Đế thì sẽ khủng phố dường nào, chẳng lẽ có thể đấu với Cửu Kiếp Tiên Đế ư?"

“Ta cảm thấy lần này Phượng Cửu Huyền mắc sai lầm rồi!”

“Ngay cả Bạo Quân ta còn thua, Phượng Cửu Huyền sao có thể thắng được”

“Lần này Phượng Cửu Huyền đá phải tấm sắt rồi"

Đám lão tổ cũng lộ sắc mặt khó coi, thậm chí không ít người lộ rõ vẻ chấn động.

Bọn họ đều không để chuyện Cửu Kiếp Đế Quân trở về trong lòng, dù sao hắn trở về thì vẫn phải bắt đầu lại từ đầu, bọn họ cảm thấy hắn chỉ là tiểu bối.

Nhưng hắn tựa như một yêu nghiệt đột nhiên xuất hiện, chiến lực mạnh mẽ khiến không biết bao nhiêu người chấn động.

Khi Diệp Lăng đột phá đến cảnh giới Cửu Kiếp Tiên Đế, vậy thì trong tam giới này còn ai có thể cản nổi bước chân của hắn? Tu vi chỉ có Thất Kiếp đỉnh phong mà đã có thể thi triển ra chiến lực kinh khủng như vậy, e rằng không có ai trong tam giới này làm được như hắn.

Rầm rầm rầm!

Vạn Yêu Trì rung động không ngừng, mấy vạn Thần Phượng hầu như đã biến mất hoàn toàn, Sinh Tử Cửu Trọng Thiên tản ra sinh cơ dạt dào cũng chỉ còn lại một tầng ấn!

“Diệp Lăng!"

Sắc mặt Phượng Cửu Huyền khó coi cắn răng quát, y chỉ một điểm, một vệt sáng bay ra từ đầu ngón tay xuyên thủng dấu ấn kia.

“Phượng Cửu Huyền!"

“Lão tử sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là vô địch!"

Viu!

Diệp Lăng bay lên, dưới chân là Lôi Vực vô biên thanh thế mênh mông, trong tay cầm Diệt Tiên Kiếm phun trào sát khí.

“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên!"

Một vì tinh tú khổng lồ xuất hiện, tản ra tinh quang ôn hòa, tinh quang trực tiếp chui vào trong thần kiếm.

“Nhất kiếm, trảm!”

nó lao đi, toàn bộ thiên địa chìm trong tĩnh mịch!

“Bổn tọa liều mạng với ngươi!”

Phượng Cửu Huyền cắn răng giậm chân, trường kiếm trong tay y toát ra thần quang rực rỡ.

Một tiếng Phượng hót vang lên, Phượng Cửu Huyền vung trường kiếm, một Phượng Hoàng to lớn hóa thành hỏa diễm lao về phía Diệp Lăng. Âm!

Tia lửa văng ra khi hai kiếm chạm nhau, Diệp Lăng và Phượng Cửu Huyền đều nhanh chóng lui lại.

“Tiếp này!"

Diệp Lăng lại đánh tới, hắn dùng Cuồng Lôi kiếm pháp, khi kiếm quang nổ tung, hư không trước mũi kiếm trực tiếp đổ nát. Uy lực của cực điểm chân ý đại viên mãn khiến đám lão tổ nhìn thấy cũng cảm thấy kinh tâm động phách, sắc mặt khó coi.

Xoạt xoạt xoạt!

Kiếm quang đầy trời so tranh, dưới Vạn Yêu Trì gần như không còn bất kỳ vật gì, chỉ có hai người đang không ngừng va chạm.

“Đến cực hạn rồi!”

“Đúng vậy, có thể kết quả sẽ có ngay thôi!"

“Tại sao ta có cảm giác Phượng Cửu Huyền sẽ bại?"

Bên trên Vạn Yêu Trì, vô số cường giả sắc mặt ngưng trọng nói, hai người này đã đánh đến cực hạn, bọn họ đang dốc hết sức lực cuối cùng!

Sắc mặt đại trưởng lão Phượng Tộc vô cùng khó coi, lão nhìn thấu thế trận giữa Diệp Lăng và Phượng Cửu Huyền, rõ ràng là Phượng Cửu Huyền chống đỡ càng ngày càng khó khăn.

Bình Luận (0)
Comment