Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1547 - Chương 1548: Tỉnh Ngộ

Chương 1548: Tỉnh ngộ

Thiên Địa Vô Lượng Kiếp sắp mở ra khiến Diệp Lăng khẩn trương cho nên mới cuồng nhiệt truy cầu cảnh giới như vậy.

Phía sau hắn là vô số huynh đệ, nếu hắn ngã xuống thì các đại thế lực đứng sau hắn sẽ phải hứng tai họa ngập đầu.

Tuy Tây Vương Mẫu rất mạnh nhưng cũng chỉ có giới hạn, hơn nữa Diệp Lăng nổi danh là một con chó điên khiến Thánh Nhân cũng phải kiêng kỵ.

Nhờ sự kiêng kỵ này mà các thế lực của hắn mới chưa bị đại kiếp ảnh hưởng, vẫn bình yên vô sự đến hiện tại.

Diệp Lăng rất lo lắng, hắn muốn đột phá đến Cửu Kiếp Tiên Đế, tuy hắn biết tốc độ đột phá của hắn quá nhanh nhưng kỳ ngộ liên tiếp cứ tự nhiên đẩy hắn đi lên. Thế nhưng lời Địa Tạng Vương nói hôm nay đã đánh thức hắn, thậm chí khiến hắn kinh hãi.

Đúng vậy, tốc độ đột phá của hắn quá nhanh, tưởng chừng như mỗi ngày đều có biến chuyển, thậm chí vượt qua rất nhiều cường giả. Khi đó hắn vận dụng triệt để thiên phú và thiên tư, còn hiện tại hắn hoàn toàn chỉ dựa vào kỳ ngộ.

Hiện nay Cửu U Đế Công đã đến bát trọng, Diệt Cực Kim Thân cũng bát trọng, nhưng thời điểm còn ở địa cầu, hai đại thần thông này đều đã tiến đến cảnh giới thích hợp. Cũng có thể nói rằng hiện tại những thần thông thể hiện thiên phú của hắn này toàn phải chạy theo để bắt kịp hắn chứ không phải là đồng hành tiến bộ.

“Ta biết có một số người của Đế Quân có tốc độ đột phá nhanh hơn so với Đế Quân. Thế nhưng người phải biết rằng mục tiêu của những người đó chỉ là Cửu Kiếp Tiên Đế, khi bọn họ biết đến cảnh giới Thánh Nhân thì sẽ chuyển tâm tu hành để bù đắp tất cả. Những người này có thể chuyên tâm tu hành, bởi vì bọn họ biết người sẽ bảo hộ phía trước bọn họ.

Nhưng Đế Quân thì khác, bởi vì khi người muốn chuyên tâm tu hành thì áp lực sẽ dồn đến khiến người không thể không đứng lên chiến thiên hạ!"

Địa Tạng Vương ngưng trọng nói, Diệp Lăng gật đầu, không hề phản bác.

Diệp Vô Đạo, Ngạo Hồng Trần, Thần Phong, Diệp Phi, thậm chí là đám người Tiểu Kim và Tiểu Bạch đều nhanh chóng đột phá bởi vì bọn họ có thời gian và hoàn cảnh để rèn luyện bù đắp những gì mình không đủ lần nữa. Nhưng nếu để Diệp Lăng đột phá đến Cửu Kiếp Tiên Đế mới phát hiện ra nhược điểm trí mạng thì đó sẽ là một sự đả kích khổng lồ.

Phủ định tất cả lý luận của mình để rồi đi lại lần nữa có thể là đã muộn rồi hay không?

Đại kiếp sắp đến, nhân vật chính lần này tuyệt đối không phải là Cửu Kiếp Tiên Đế, Diệp Lăng biết đây là một đại kiếp xưa nay chưa từng có.

Thánh Nhân mới là nhân vật chính trong thiên địa đại kiếp lần này, bọn họ mới là những kẻ đánh cờ, còn Cửu Kiếp Tiên Đế chỉ là quân cờ mà thôi.

“Vô số kỷ nguyên trôi qua, SỢ rằng không ai biết được trong thiên địa rốt cuộc có bao nhiêu Thánh Nhân ra đời”

“Không biết trong tam giới này và ngoài 33 tầng trời ẩn giấu bao nhiêu Thánh Nhân, chỉ SỢ Số lượng cũng sẽ nhiều như cát trên sa mạc vậy"

Địa Tạng Vương thở dài, tuy Thánh Nhân rất ít xuất hiện nhưng sau thời gian dài lắng đọng thì sẽ có vô số người tồn tại.

“Cho nên con đường phía trước của Đế Quân vẫn phải tự mình đi tiếp thôi"

“Tâm vô trần, vạn giai tịnh.

Tâm vô niệm, vạn tắc cương"

Địa Tạng Vương chậm rãi nói, sau đó ông đứng dậy rồi biến mất, để lại Diệp Lăng một thân một mình ngồi đây.

Diệp Lăng thở dài.

Hắn vốn định luyện hóa Huyết Tinh để đột phá đến Bát Kiếp Tiên Đế rồi tiếp tục cường hóa chính mình, nhưng sau khi nghe những lời này thì hắn có cảm giác quyết định trước đây của mình là một sai lầm lớn, tối thiểu là không phải con đường chính xác.

Hiện nay hắn có thời gian và hoàn cảnh, bởi vì đại kiếp chỉ mới bắt đầu, vẫn chưa tới thời khắc kịch liệt.

Cửu Kiếp lãnh thổ và Vạn Bảo cương vực đều đang che gió che mưa giúp hắn, cho hắn cơ hội để có thể an tâm tu luyện.

Một khi thiên địa đại kiếp hoàn toàn bùng nổ thì Diệp Lăng sẽ không thể tu luyện nữa, bởi vì hắn là cái đinh trong mắt vô số người.

Nếu muốn hủy diệt Cửu Kiếp lãnh thổ thì sẽ phải giết chết Diệp Lăng trước, làm vậy sẽ ép điên đám người Tây Vương Mẫu, Diệp Tiên Cô, Ngô Chiến Thần và Huyết Hà lão tổ. Cho nên hiện tại có thể là thời gian tu luyện tốt nhất của Diệp Lăng, nhưng Diệp Lăng căn bản không chú ý tới.

Diệp Lăng chưa từng suy nghĩ đến phương diện này, hắn chỉ nghĩ làm cách nào để gánh vác trọng trách, ngăn cản tinh phong huyết vũ phô thiên cái địa kia.

“Ta sai rồi!"

Diệp Lăng đứng dậy nhìn biển mây mịt mờ trước mặt, nghĩ lại lời của Địa Tạng Vương, hắn lắc đầu cười khổ.

“Có đôi khi những lời lão hòa thượng này nói ra lại là danh ngôn chí lý. Ta tuyệt đối không thể lãng phí thiên phú của mình, ta phải vững vàng tiến từng bước một trên con đường của mình, đời này ta không thể giẫm lên vết xe đổ nữa!"

Diệp Lăng nắm tay gầm nhẹ, hắn hít sâu một hơi rồi bay thẳng vào sâu trong biển mây rồi mới ngồi xếp bằng xuống. Ngay sau đó, hắn phong bế toàn bộ Tiến Lực, lực lượng mênh mông trong cơ thể hoàn toàn biến mất.

Hắn bắt đầu cảm ngộ Cửu U Đế Công, tìm hiểu lại về bảo bối chính mình từng đánh rơi.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Diệp Lăng chưa từng tỉnh lại bởi vì hắn biết Địa Tạng Vương sẽ đến gọi hắn khi thông đạo Cửu U mở ra.

Tại nơi bí mật nhất trong Cửu U Địa Ngục, trong một đầm nước đen có một nữ nhân với gương mặt phong hoa tuyệt đại bị một đoàn khói đen che phủ.

Lực lượng cuồn cuộn lưu chuyển trong cơ thể nàng, giữa trán nàng xuất hiện một dấu ấn màu đen. Một lần nhắm mắt, trăm năm qua đi. Diệp Lăng thu liễm khí tức, thế giới tinh thần của hắn từ hỗn loạn và rung động dần trở nên bình tĩnh.

Đến một hôm, Địa Tạng Vương đứng bên bờ biển mây nhìn Diệp Lăng bất động như tượng đá, ông hài lòng gật đầu.

“Trưởng thành trong an tĩnh”

“Bùng nổ trong trắc trở”

Vững vàng trong gian khổ"

“Đó mới là bản chất”.

Địa Tạng Vương gật đầu, tuy Diệp Lăng thu liễm toàn bộ khí tức nhưng khí huyết của hắn vẫn không ngừng lưu chuyển.

Qua thời gian lắng đọng, thiên phú huy hoàng vốn bị lãng quên lại bắt đầu cháy lên!

Diệp Lăng tìm hiểu từng đạo một trong hàng nghìn hàng vạn thiên đạo, hắn không nhất thiết phải lĩnh ngộ tất cả nhưng phải tìm ra khuyết điểm và đào móc ra ưu điểm của mình từ trong đó. Có lẽ khi Diệp Lăng mở mắt lần nữa, đó chính là thời điểm hắn một bước lên trời!

Bình Luận (0)
Comment