Diệp Lăng yên lặng tu luyện, huyết nhục toàn thân chậm rãi tản ra hào quang mờ nhạt.
“Khí huyết, tinh thần, tâm linh, mỗi bộ phận đều phát huy ra giá trị lớn nhất thì mới là cảnh giới đại thành. Hiện tại vấn đề lớn nhất của ta chính là ta để bản năng cường đại lôi kéo ta đi mà không phải do ta không chế"
Diệp Lăng âm thầm phân tích. Sau khi Địa Tạng Bồ Tát thức tỉnh hắn, vấn đề của hắn đã bày rõ ràng ngay trước mắt.
“Ta cần đánh thức thiên phú bản năng để sức mạnh tiềm tàng của ta thức tỉnh, để ta có thể khống chế thân thể này chứ không phải để nó kéo ta đi, phải biến bị động thành chủ động, đây mới là con đường dẫn đến đại thành!"
Diệp Lăng thì thào, hắn đã tỉnh ngộ, trong đầu dâng trào thần quang.
Rầm rầm!
Hắn như bóng tối được ánh sáng chiếu rọi, ánh sáng chiếu rọi một góc rồi lan ra che lấp toàn bộ thiên địa. Âm!
Diệp Lăng đột nhiên đứng dậy, lực lượng thu liễm trong cơ thể bộc phát, huyết nhục ngưng tụ, khí huyết tunh hoành.
Viu!
Khi Diệp Lăng mở mắt ra, đôi mắt hắn bắn ra hai đạo tinh quang, quanh thân hắn quay cuồng từng luồng khí tức huyền diệu.
Hắn đã thay đổi, sự thay đổi ấy khó có thể nói rõ hay miêu tả ra được, bây giờ dường như mỗi động tác của hắn đều ẩn chứa đạo pháp tự nhiên, hòa hợp với thiên đạo. Chỉ có mình Diệp Lăng biết rằng thiên phú ẩn giấu trong cơ thể mà hắn vẫn luôn kiêu ngạo giờ khắc này đã hoàn toàn thăng hoa!
“Chúc mừng Đế Quân!"
Địa Tạng Vương chân trần đạp lên kim quang mịt mờ chậm rãi bước trên biển mây đi tới, khuôn mặt ông nở nụ cười thiện lành, sau lưng rạng rỡ thần quang.
Diệp Lăng hít sâu một hơi, chắp tay khẽ cúi đầu với Địa Tạng Vương, lần lột xác này của hắn quan trọng hơn việc đột phá Bát Kiếp Tiên Đế rất nhiều.
Tối thiểu là cảnh giới của hắn và mọi đột phá nhờ kỳ ngộ hoặc nhờ áp lực đều đã viên mãn.
Hơn nữa, bước đường sau này của hắn sẽ vững chắc hơn, bởi vì lực lượng trong cơ thể hắn đã hoàn toàn thức tỉnh, thứ hắn ỷ lại không còn là thần thông nữa mà đã biến thành thiên phú.
“Đa tạ Bồ Tát đã dẫn dắt!"
Diệp Lăng cười nói, Địa Tạng Bồ Tát là người có công lớn giúp hắn thay đổi, nếu không đợi hắn tự mình phát hiện vấn đề này thì đã muộn rồi.
Địa Tạng Vương lắc đầu, ông cùng Diệp Lăng bước ra khỏi biển mây, trở về bên bộ bàn ghế đá, hai người ngồi đó, trên bàn vẫn là hai chén trà xanh.
“Trăm năm trôi qua trong nháy mắt, một khoảnh khắc của chúng ta là cả một đời của phàm nhân thế tục. Có đôi khi ta không thể không cảm thán rằng, khi sinh mệnh của chúng ta kéo dài vô hạn, mỗi ngày của chúng ta đã chẳng còn gì đặc sắc nữa"
Địa Tạng Vương thở dài, Diệp Lăng gật đầu, hắn cũng đồng ý với điều này. Khi thời gian không còn trân quý, mỗi ngày trôi qua sẽ không còn phong phú và đặc sắc như nó vốn có, quả thực là khác xa phàm nhân.
“Lần này ngươi tỉnh ngộ đã mất trăm năm. Theo tin tức bần tăng biết được, hầu như các bằng hữu của người đều đã đột phá đến cảnh giới Cửu Kiếp Tiên Đế, mà người thì vẫn giậm chân tại chỗ"
Địa Tạng Vương cười nói, ông chậm rãi kể cho Diệp Lăng nghe những chuyện đã xảy ra trong trăm năm này.
Đông Hoàng Thái Nhất đột phá đến Cửu Kiếp Tiên Đế, ba năm trước, hắn ta ỷ vào Hỗn Độn Chung đại chiến một trận với Xích Ô Tiên Đế, cuối cùng trọng thương chém giết 8 vị Cửu Kiếp Tiên Đế dưới trướng Xích Ô Tiên Đế.
Sau đó một nửa số cường giả của Đông Hoàng lãnh thổ đã truy sát Đông Hoàng Thái Nhất, lúc này ba người Diệp Tiên Cô, Ngô Chiến Thần và Huyết Hà lão tổ của Cửu Kiếp Cương Vực đột nhiên xuất hiện bảo vệ Đông Hoàng Thái Nhất đồng thời hoàn toàn thay đổi cục diện bất lợi.
Hiện nay, đa số bộ hạ cũ của Đông Hoàng Thái Nhất đã trở lại, toàn bộ Đông Hoàng lãnh thổ lâm vào đại loạn trước nay chưa từng có.
Tiểu Hắc cũng đã thành công đột phá đến Cửu Kiếp Tiên Đế ở trong Hóa Long Trì, có người nói rằng vào ngày y đột phá, dị tượng đã bao phủ toàn bộ Long Thành, thậm chí khiến cho vài lão Thánh Nhân của Long tộc phải tự thân xuất quan tiếp kiến Tiểu Hắc, truyền cho hắn bí pháp thần thông nào đó.
Tiểu Kim và Tiểu Bạch cũng đã đột phá, còn Bạch Mai từng tự hạ tu vi để vào Vạn Yêu Trì cũng đã gần đạt tới Cửu Kiếp trung kỳ.
Trong trăm năm thiên địa đều thay đổi, mà Diệp Lăng nhắm mắt tu luyện trong đạo tràng của Địa Tạng Vương lại cảm thấy thời gian trôi qua chỉ như một cái nháy mắt.
“Có người nói rằng Phượng Cửu Huyền của Phượng Hoàng Cổ Tộc được vị đại năng nào đó trong tộc tự thân xuất thủ xoay chuyển càn khôn, hoàn toàn chữa trị thân thể đã bị phế của y, hơn nữa còn mượn lực lượng nào đó giúp Phượng Cửu Huyền đột phá đến Cửu Kiếp Tiên Đế”
“Đế Quân người nên cẩn thận thì hơn."
Địa Tạng Vương cười nói, Diệp Lăng vẫn bình tĩnh, hắn tin rằng kẻ đã thua trong tay hắn thì sẽ không có bất cứ cơ hội nào đánh bại hắn.
Diệp Lăng vẫn còn đang giữ một lượng Huyết Tinh khủng bố, nếu hắn luyện hóa chúng thì tuyệt đối có thể đột phá đến Bát Kiếp Tiên Đế, khi ấy hắn sẽ trải qua một lần lột xác, thực lực của hắn hoàn toàn có thể sánh với Cửu Kiếp Tiên Đế. Vậy nên Phượng Cửu Huyền không đáng để khiến Diệp Lăng ngạc nhiên đề phòng.
“Trận chiến tranh đoạt Thiên Đình càng ngày càng kịch liệt. Ma Chủ Vô Thiên, Phật Giới phương Tây, Vu Tộc, Cửu Vỹ Tiên Hồ, Yêu Giới... vô số thế lực đang đánh đến kinh thiên động địa. Ngay cả Địa Phủ cũng đã bị liên lụy"
Địa Tạng Vương lắc đầu cười khổ.
Tranh đoạt Thiên Đình là cạnh tranh thiên địa đại vận, nó rất trọng yếu trong Vô Lượng Thiên Kiếp, cho nên các đại thế lực đều đang liều mạng mà chiến.
Mà Địa Phủ thì có đến hai tầng lãnh đạo, đó là bộ hạ cũ của Thiên Đình và Phật Giới phương Tây, bọn họ đã hạ mấy đạo chỉ lệnh bắt Địa Phủ mở phong ấn đi viện trợ nhưng Địa Tạng Vương đều mặc kệ, tuy nhiên cục diện như vậy không thể duy trì được lâu nữa.
“Đúng là càng ngày càng rối loạn!"
Diệp Lăng lắc đầu cười khổ, trăm năm qua rất loạn, không chỉ vì Thiên Đình mà còn là vô số thế lực người tranh ta đoạt càn quét toàn bộ tam giới.
“Cho nên hiện tại thân phận Đế Quân của người rất trọng yếu. Sau khi người rời khỏi Địa Phủ thì hãy mau chóng trở lại Cửu Kiếp lãnh thổ, tránh để kẻ khác nhắm đến và dùng làm thủ đoạn ngăn chặn ba đại thế lực sau lưng người"
Sắc mặt Địa Tạng Vương ngưng trọng, Diệp Lăng chỉ cười lạnh.
Nhắm đến Diệp Lăng hắn ư?
Dù là thánh địa thì cũng không có tư cách này đâu!
Trong lúc hai người đang nói chuyện, đột nhiên thân thể Địa Tạng Vương chấn động, ông nở nụ cười.