Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1566 - Chương 1567: Đấu Với Biển

Chương 1567: Đấu với biển

Cột nước khổng lồ trong hư không trông như Băng Long, thân thể nó uốn lượn, tiếng rống rung trời, cái đuôi khổng lồ điên cuồng đánh lên mặt nước. Âm!

Nước biển trông như vô số đạo băng trùy bay lên trời.

Hơn nữa trên mặt biển nổi lên vô số giọt nước bao phủ đầy trời, giọt nước lơ lửng trong hư không tản ra hàn khí lạnh như băng.

“Không ổn!"

Diệp Lăng sợ hãi, ngay sau đó cột nước khổng lồ kia đã hung hăng quất xuống nước tạo nên cơn sóng lớn cao vạn trượng.

Thanh âm chấn động vang vọng, cột nước kia mang theo sóng to ngập trời lao về phía Diệp Lăng, hư không run rẩy không ngừng. Vấn đề là giọt nước nổi khắp nơi trong hư không cũng ong ong chấn động, thậm chí mỗi giọt nước còn tỏa ra hơi nước nhè nhẹ Khi cột nước chính lao đi, giọt nước đầy trời cũng ầm ầm bắn ra.

Rầm rầm!

Chúng lao đi như những viên đạn và kéo theo những cơn cuồng phong lao về phía Diệp Lăng, giờ khắc này dường như có vô số sát khí đầy trời đang tấn công hắn. Diệp Lăng hít sâu một hơi, hắn chỉ một điểm, trước mặt hắn xuất hiện một thanh trường thương tràn ngập đường vân cổ xưa huyền bí. Thẩm Phán Chi Thương! Thẩm Phán Chi Thương vừa xuất hiện đã lập tức xoay chiều lao đến tận công sóng biển và cột nước, hư không quanh nó đều đổ nát.

Cùng lúc này, kiếm quang phóng ra từ thanh kiếm trong tay Diệp Lăng bao quanh người hắn rồi lao về phía vô số giọt nước ở bốn phương.

Xoạt!

Một chiều kiếm chém vạn giọt nước nhưng vẫn còn vô số giọt nước khác xuyên thủng hư không tấn công về phía Diệp Lăng. Coong coong!

Diệp Lăng thi triển Cuồng Lôi kiếm pháp phòng thủ kín kẽ, các giọt nước bay đến không ngừng bị đánh tan.

Cách đó không xa, Thẩm Phán Chi Thương dạt dào sát khí xé rách hư không đâm thẳng vào cột nước. Ầm ầm!

Thiên địa dao động, khi chúng va chạm vào nhau, mặt biển phía dưới nổi lên bão táp, nước biển cuộn trào dựng đứng. Rầm rầm!

Đại dương bạo động, trên cột nước xuất hiện một khe nứt và vết nứt nhanh chóng lan ra kéo dài đến đỉnh cột nước. Khi cột nước có vẻ sắp bị hủy diệt thì sóng biển ngập trời phía sau nó như biến thành một bàn tay khổng lồ đánh lên Thẩm Phán Chi Thương. Âm!

Thẩm Phán Chi Thương chịu một đòn đánh quá mạnh, thân thương run rẩy rồi hoàn toàn vỡ nát!

Mặt biển như nổi cơn điên, sóng gió càng thêm cuồng bạo, nước biển dồn vào con sóng khổng lồ khiến nó càng thêm cao hơn!

Một bên khác, các giọt nước vẫn đang tấn công Diệp Lăng không dứt nhưng kiếm quang bao quanh hắn cũng càng lúc càng nhanh, tất cả giọt nước đều bị đánh nát.

“Không ổn!"

Diệp Lăng thấy Thẩm Phán Chi Thương vỡ nát thì lập tức kinh hãi, hắn Rầm rầm!

Lôi đình điên cuồng tập sát giọt nước trong hư không.

Rầm rầm!

Tất cả giọt nước đều Vũ nát, chúng hóa thành sương mù rồi hòa vào biển rộng Lúc này, con sóng lớn đang hướng về phía Diệp Lăng, nó lao đi cực nhanh, mang theo sóng gió cùng với lực lượng khiến khí tức trong hư không hoàn toàn bạo loạn.

“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiến!"

Một vì tinh tú khổng lồ hiện ra trong hư không, tinh quang chiếu rọi vào Diệt Tiên Kiếm.

Ong ong!

Diệt Tiên Kiếm rung động, tinh quang không ngừng lóe lên trên Diệt Tiên Kiếm, Diệp Lăng híp mắt lại, ánh mắt lóe phong mang.

“Phá cho ta!"

Viu!

Hàn quang che lấp thiên địa, Diệt Tiên Kiếm xuyên thủng hư không rồi xuất hiện phía trước con sóng một cách quỷ dị.

“Cực điểm chân ý, xuyên thủng một điểm, phá cho ta!”

Con người Diệp Lăng đỏ lên, kiếm chiêu thi triển đến cực hạn, nhưng con sóng kia có diện tích quá lớn và có khả năng phòng ngự kinh người, công kích bình thường căn bản không thể phá hủy phòng ngự của nó, chỉ có thể lợi dụng cực điểm chân ý xuyên thủng một điểm để hoàn toàn phá hủy nó!

Ùng ùng!

Sóng biển gào thét trào dâng, bọt sóng bắn tung tóe, toàn bộ vùng biển đều chấn động, cảnh tượng không khác gì mẹ thiên nhiên đang trút cơn thịnh nộ. Ở nơi đây Diệp Lăng trông vô cùng nhỏ bé, một luồng kiếm quang chói mắt lóe lên rồi biến mất trong con sóng. Âm!

Thân thể Diệp Lăng chấn động, hắn phun ra một ngụm máu tươi, sóng biển ngập trời đập lên người hắn suýt nữa đã chấn Vũ lục phủ ngũ tạng những kiếm trong tay hắn cũng đã đánh vẽ một lỗ trên con sóng, lỗ thủng lan tràn bao trùm toàn bộ con sóng lớn này. Toàn bộ không gian chìm trong sự tĩnh lặng chết chóc. Tí tách!

Đột nhiên, một giọt nước văng ra từ con sóng rơi xuống cánh tay Diệp Lăng, ngay sau đó sóng biển hoàn toàn tan vỡ.

Oanh!

Ầm ầm. Sóng biển tan vỡ rơi xuống rồi hòa làm một với nước biển.

Diệp Lăng thì không ngừng lui lại, lồng ngực hắn kịch liệt phập phồng, hắn lại phun ra một ngụm máu tươi.

Thân thể Diệp Lăng mềm nhũn, sắc mặt trắng bệch, hắn rơi xuống biển, công kích của con sóng lớn kia quá khủng khiếp, chỉ trong nháy mắt mà thôi nhưng lại khiến hắn trọng thương gần như mất hết sức chiến đấu.

“Minh châu!"

Diệp Lăng bơi dưới nước, thấy viên minh châu cách hắn không xa thì lập tức vui mừng, hắn nhanh chóng bơi về phía minh châu.

Rầm rầm.

Diệp Lăng quẫy hai chân tạo ra sóng nước ở phía sau, trông hắn không khác gì một cái máy sục khí. Khi Diệp Lăng lấy được minh châu, sóng biển ngập trời đột nhiên thay đổi.

Bình Luận (0)
Comment