Khi hạt chầu xuất hiện, Diệp Lăng phát hiện không gian kịch liệt chẩn động.
Răng rắc răng rắc!
Ngay sau đó khe nứt tràn ngập toàn bộ không gian rồi không gian nơi đây hoàn toàn vỡ nát. Âm!
Diệp Lăng cảm thấy đầu óc trở nên nặng nề, khi hắn tỉnh táo lại thì đã về tới đại điện của U Minh Thiên Chí Tôn.
Trong đại điện không có sinh cơ này, U Minh Thiên Chí Tôn ngồi trên bảo tọa mỉm cười nhìn bốn hạt châu.
“Ngươi rất giỏi. Bốn khảo nghiệm này không chỉ thử thách thực lực mà còn khảo nghiệm tính kiên trì và kỳ ngộ. Người đã vượt qua bốn ải, vậy ta đây sẽ thực hiện lời hứa là bạn thưởng cho ngươi một đại cơ duyên"
U Minh Thiên Chí Tôn chỉ một điểm, Cửu U Chi Khí bay thẳng ra ngoài bao vây lấy bốn hạt châu.
Xèo xèo.
Từng Cỗ lực lượng dần dần hỗn hợp lại, sau đó U Minh Thiên Chí Tôn đứng dậy nhìn Diệp Lăng, y gật đầu có vẻ rất hài lòng.
“Ngươi cảm thấy thân thể và thiên phú của người ra sao trong tam giới này?"
Lời U Minh Thiên Chí Tôn nói khiến Diệp Lăng sững sờ, sau đó hắn mỉm cười ngạo nghễ.
Hắn đã trải qua rất nhiều kỳ ngộ, thiên phú và thân thể hắn tuyệt đối là tồn tại nhất đẳng trong tam giới.
Cửu Đại Tiên Anh, Diệt Cực Kim Thân bát trọng, chín Thần Mạch và cả Long lực mênh mông khiến thiên phú và thân thể hắn đạt đến tình trạng cực kì cường hãn.
“Nhìn biểu tình của ngươi là ta đã đoán được rồi. Ta sẽ nói thật với người nhé, thân thể và thiên phú người như vậy chỉ đạt tư chất nhị đẳng trong U Minh Giới, đó còn là nhờ có Cửu Đại Tiên Anh trong cơ thể người.”
Diệp Lăng ngây người trừng mắt, khuôn mặt lộ vẻ không thể tin được. Thiên phú khí lực của hắn chỉ là nhị đẳng ở U Minh Giới gì đó ư, đùa gì thế? !
Diệp Lăng phản bác, hắn biết rõ thân thể hắn khủng bố thế nào, tuy hắn không biết U Minh Giới phân chia thiên tư thế nào nhưng cũng biết nhị đẳng tuyệt đối không phải là tốt nhất.
“Ta nói nhị đẳng thì chính là nhị đẳng!"
U Minh Thiên Chí Tôn lắc đầu nói đầy khí phách, ngữ khí tuyệt đối không cho phản bác. Vừa nói chuyện, U Minh Thiên Chí Tôn vừa chậm rãi đi xuống khỏi tọa ý, y chỉ một điểm, trước mặt Diệp Lăng xuất hiện một tảng đá. Tảng đá cao hơn đầu người, rộng có hai cánh tay, tỏa ra kim quang lấp lánh nhưng không có khí tức dao động.
“Đây là Cửu Chuyển Kim Cương Thạch. Người đánh một quyền toàn lực mà có thể tạo thành dấu ấn thì người có thân thể nhất đẳng, thuộc nhóm những kẻ mạnh nhất trong vũ trụ mênh mông này!”. U Minh Thiên Chí Tôn chậm rãi nói, Diệp Lăng gật đầu khiêu khích nhìn y.
Con người sống là phải có ngạo khí, huống chi Diệp Lăng biết rõ mình mạnh ra sao, hắn tuyệt đối không thể là nhị lưu, hắn tuyệt đối là tồn tại đỉnh phong trong tam giới.
“Ngươi hãy nhìn kỹ đây!"
Ầm!
Dứt lời, Diệp Lăng giẫm chân thật mạnh, Cửu Đại Tiên Anh hoàn toàn sôi trào, cực điểm chân ý và hủy diệt chẩn ý cùng thi triển, 9 Thần Mạch mở ra, Diệt Cực Kim Thân bát trọng bùng nổ, từng nỗ lực lượng dũng mãnh tràn vào cánh tay Diệp Lăng.
“Vỡ ra đi!"
Diệp Lăng rống to, cánh tay vung mạnh về phía Cửu Chuyển Kim Cương Thạch, nắm tay kéo theo quyền phong vô biên.
Ầm!
Nắm tay Diệp Lăng đánh mạnh lên mặt đá nhưng sau đó sắc mặt hắn lập tức đại biến, hắn có cảm giác như mình vừa đánh lên cương đao, nắm đấm đau đớn khó nhịn.
Diệp Lăng lùi lại vài bước, khi hắn nhìn về phía Kim Cương Thạch kia thì không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Một vết máu bám trên Kim Cương Thạch, Diệp Lăng cúi đầu nhìn tay mình, tay hắn đã da tróc thịt bong nhưng trên Kim Cương Thạch không xước một vết nào chứ đừng nói là quyền ấn.
“Ta đã nói rồi, ngươi chỉ là nhị đẳng mà thôi! Trong tinh không mênh mông với vô số vị diện này, thiên tư của người đạt nhị đẳng đã là không tệ, tối thiểu là có thể ngạo nghễ tung hoành tam giới”.
U Minh Thiên Chí Tôn trở về chỗ ngồi của mình.
Kim Cương Thạch lặng lẽ biến mất, Diệp Lăng im lặng hít sâu một hơi, trái tim luôn cao ngạo của hắn vừa chịu một đả kích nặng nề.
Thân thể khí lực hắn vẫn luôn kiêu ngạo chỉ là nhị đẳng thôi ư?
“Trong tam giới của ngươi, nếu xét về khí lực thì chỉ có một người có thể xưng là thiên tự nhất đẳng, trăm ngàn năm trước ta đã từng gặp một tiểu gia hỏa, tên hắn là An Thiên Vương!"
Diệp Lăng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn U Minh Thiên Chí Tôn, An Thiên Vương mà y nói chắc chắn là cường giả của bộ lạc nguyên thủy kia!
“Nhưng thiên tư không chỉ là khí lực mà còn có cả thiên phú, vậy nên trong tam giới cũng có mấy kẻ có thể xem là thiên tư nhất đẳng”
“Ngươi không tệ, nếu không gặp được bổn tọa thì vẫn có một phần vạn khả năng có thể đột phá đến khí lực nhất đẳng"
U Minh Thiên Chí Tôn lại ném ra một quả bom nặng ký hủy diệt sự cao ngạo của Diệp Lăng.
Một phần vạn ư?
Kỳ ngộ của hắn vô cùng hiếm thấy, vậy mà còn không thể đạt nổi thiên tư nhất đẳng ư?
Diệp Lăng bị đả kích nghiêm trọng.
“Nhưng Cửu Đại Tiên Anh của người rất hiếm thấy. Bổn tọa tung hoành tinh không mấy ngàn vạn năm mà chưa từng thấy thứ quỷ dị như vậy. Ta từng thấy ba Chân Anh trong một cơ thể, đó đã là kỳ tích rồi, vậy mà bây giờ ta lại phát hiện trong thiên hạ này vẫn còn chuyện thần kỳ hơn khi ta gặp được người"
U Minh Thiên Chí Tôn cảm thán, những lời này khiến Diệp Lăng nhặt lại chút sự kiêu ngạo của mình.
Diệp Lăng hít sâu một hơi khôi phục tâm tình, hắn bình tĩnh chắp tay với U Minh Thiên Chí Tốn.
“Tiền bối, ta vào được Thánh Điện có phải là vì Cửu U Đế Công hay không?"
Thấy U Minh Thiên Chí Tôn gật đầu, Diệp Lăng xem như đã giải được nghi hoặc trong lòng.
“Thánh Điện này do bổn tọa sáng lập. Cửu U Đế Công là phần trước của công pháp của bổn tọa, người tu luyện Cửu U Đế Công nên có thể dễ dàng tiến vào Thánh Điện”
Âm!
Trong lòng Diệp Lăng tràn đầy chấn động.