Dù một viên đan dược trân quý thế nào đi nữa thì cũng tuyệt đối không thể sở hữu giá trị như vậy!
Diệp Lăng không cách nào tưởng tượng một nửa tam giới là khái niệm thế nào.
“Ta không đùa đầu. Các ngươi có câu nói ếch ngồi đáy giếng xem trời, kỳ thực câu nói này cũng rất thích hợp để nói về các ngươi”
U Minh Thiên Chí Tôn thở dài, dường như y đang hồi ức chuyện gì đó.
“Tam giới của các ngươi chẳng qua chỉ là một vị diện mà thôi. Bất cứ cường giả nào trong U Minh Giới của ta cũng đủ để càn quét toàn bộ tam giới"
“Tứ Tượng Thần Đan có thể thay đổi số mạng một người, là thứ mà các thiên chi kiêu tử của không biết bao nhiêu đại thế lực môn phiệt thèm muốn, dù phải trả giá lớn bao nhiêu thì bọn họ cũng nguyện ý. Những gì ta vừa mới nói đều không phải là lời dối trá"
U Minh Thiên Chí Tôn đứng dậy đi tới bên cạnh Diệp Lăng, khí tức y nhộn nhạo, hư không bốn phía trở nên vặn vẹo.
“Tiểu gia hỏa, ngươi có nguyện ý thừa nhận người sư phụ là ta hay không?"
Đối với Diệp Lăng mà nói, hai chữ sư phụ này có ý nghĩa rất phi phàm, ở cả kiếp trước và kiếp này hắn đều chưa từng bái bất kỳ người nào làm sự phụ.
Hắn cảm thấy trong tam giới này không có kẻ nào có tư cách làm sư phụ hắn, hắn đường đường là Cửu Kiếp Đế Quần ngạo thị thiên hạ, cái thế vô song Nhưng lúc này tín niệm của hắn đã hoàn toàn đổ nát, tình cảnh này không khác gì việc có người đột nhiên nói rằng người ngoài hành tinh thật sự tồn tại, hắn chỉ cảm thấy chấn động và khiếp sợ.
“Sư phụ!"
Diệp Lăng hít sâu một hơi, hắn trực tiếp quỳ một chân xuống đất, chân thành lên tiếng.
Hắn đã tu luyện Cửu U Đế Công thì chắc chắn không thể thoát khỏi thân phận người truyền thừa U Minh Thiên Chí Tôn, hơn nữa y còn ban thưởng kỳ ngộ lớn như vậy cho mình.
Vậy nên hắn hô tiếng sư phụ này hoàn toàn không lỗ chút nào, tạo hóa Tứ Tượng Thần Đan đủ để rút ngắn vô số năm tu luyện của Diệp Lăng.
“Tốt lắm!"
Có vẻ U Minh Thiên Chí Tôn cũng vô cùng kích động, y kéo Diệp Lăng đi tới bên cạnh tọa ý của mình, y ngồi xuống ghế rồi nói.
“Bổn tọa là U Minh Thiên Chí Tôn, thần hào U Minh Vương!”
“Khi còn sống, bổn tọa du đãng trong tinh không mênh mông, kiêu ngạo bá đạo, chưa bai bao giờ, đáng tiếc là có kẻ không ưa ta nên đã ám toán đánh ta trọng thương. Cơ duyên xảo hợp đưa ta tới tam giới này, ở thời khắc cuối cùng ta đã sáng lập nên Thánh Điện, lưu lại một phần thần hồn chờ đợi người truyền thừa Cửu U Đế Công. Bây giờ ngươi lịch lãm trở về, bổn tọa thu người làm quan môn đệ tử và cũng là đệ tử duy nhất của U Minh Vương ta!"
U Minh Vương kích động mỉm cười vỗ bả vai Diệp Lăng.
“Khi bổn tọa còn ở U Minh Giới đã từng dạy dỗ một tiểu gia hỏa, hắn tự xưng là đệ tử của ta, có thể xem như ký danh. Nếu có duyên, có lẽ ngươi sẽ được gặp hắn"
Nói xong, U Minh Vương chỉ một điểm, trong đại điện xuất hiện một ao nước đen.
Ao nước tản ra hắc quang, dường như nó ẩn chứa lực lượng Cửu U, nhìn qua thôi cũng cảm thấy tâm thần dâng trào.
“Người biết vì sao mỗi công kích của đạo thân ảnh người gặp trên hành lang lúc trước có thể cắn nuốt Tiến Lực của ngươi không?"
Câu hỏi của U Minh Vương khiến Diệp Lăng suy tư.
Tiên Lực của mình bị cắn nuốt chắc chắn là do Cửu U lực lượng, nhưng dù hiện tại hắn có ba đại khí khí tức cùng tồn tại trong cơ thể thì cũng tuyệt đối không thể làm được.
“Hắc trì này tên là Thần Kỹ Trì, là chí bảo thức tỉnh thần kỹ. Mỗi người đều có khả năng thức tỉnh thần kỹ, thế nhưng trong tinh không này không có nhiều thiên kiêu có thể làm được"
“Trong người người có ba đại chân khí, hãy nhảy vào đó đi, vi sự giúp ngươi thức tỉnh thần kỹ!"
Diệp Lăng nghe vậy thì lập tức nhảy vào hắc trì không chút do dự, hắn lập tức cảm nhận được một lực lượng huyền diệu dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Viu!
U Minh Vương đứng dậy, y chỉ một điểm, từng chùm tinh quang phun trào ra từ đầu ngón tay trực tiếp bao phủ hắc trì.
Trong lúc nhất thời, Diệp Lăng cảm thấy dường như mình đang được ôm ấp trong một lồng ngực vô cùng ấm áp nhu hòa, hắn có cảm giác trong cơ thể mình có một lực lượng không thể nói rõ ràng đang không ngừng nhúc nhích như muốn chui ra.
“Thần kỹ là một loại thần thông được diễn biến ra khi thiên tư và khí tức đạt tới cực hạn nhất định. Thần thông này có thể bám trên khí tức, mỗi lần công kích đều sẽ mang theo thần kỹ, đây là một thần thông vô cùng cường đại”
“Trong vũ trụ, tỷ lệ thức tỉnh thần kỳ không đến một phần tỷ, có thể nói rằng chỉ cần là kẻ có thể thức tỉnh thì đều có thể xưng là thiên chi kiểu tử. Thậm chí khi đã thức tỉnh rồi thì kẻ đó sẽ trở thành tồn tại vô địch cùng cảnh giới. Hôm nay bổn tọa sẽ giúp người mở ra thần kỹ ẩn giấu bên trong cơ thể ngươi!"
Rầm rầm!
Thân thể U Minh Vương chấn động, hư không trong đại điện chấn động vặn vẹo như có quy tắc đang biến hóa. Xèo xèo!
Trong Thần Kỹ Trì, Diệp Lăng lập tức chìm trong một cảnh giới huyền bí. Tâm trí hắn đạt tới cảnh giới ngưng tụ trước nay chưa từng có, hắn thăm dò tất cả huyết nhục trong cơ thể và thậm chí là linh hồn của chính mình. Tiến Lực trong cơ thể hắn trong suốt tinh thuần, không nhiễm tạp chất. Thân thể hắn tản ra sinh cơ bừng bừng, ẩn chứa sinh mệnh lực dồi dào, từng nỗ lực lượng không ngừng lưu chuyển.
Viu!
Đột nhiên ý thức Diệp Lăng chìm xuống, hắn cảm thấy mình vừa ngã xuống một cái động, đó là nơi sâu thẳm trong cơ thể hắn. Ong ong Ý thức Diệp Lăng tiến vào một tinh không vô biên, nơi đây ẩn chứa thiên phú trong bản chất của Diệp Lăng. Đúng lúc này, Diệp Lăng đột nhiên cảm thấy trong cơ thể mình vang lên thanh âm chấn động có quy luật, hắn lập tức di chuyển tới đó. Đồng thời, quanh thân Diệp Lăng xuất hiện từng cỗ sương mù dày đặc bao phủ.
“Nếu hắn đột phá, khi hắn tiến vào tinh không mênh mông kia thì sẽ là một Chân Long thăng thiên!"
U Minh Vương thấy vậy thì vui mừng nở nụ cười.
Ngay sau đó, mười ngón tay của U Minh Vương không ngừng kết ấn, từng luồng hào quang bắn ra từ ngón tay y tiến vào Thần Kỹ Trì.
Diệp Lăng yên lặng ở trong Thần Kỹ Trì, đột nhiên thiên phú đang không ngừng chấn động xuất hiện trước mặt hắn!
“Đi ra cho ta!"
Ý thức Diệp Lăng trực tiếp bắt lấy nó, sương mù dày đặc trong thân thể hắn ầm ầm vỡ nát.
Rầm rầm!
Nước trong Thần Kỹ Trì bắn tung văng khắp đại điện, Diệp Lăng đột nhiên đứng dậy, khuôn mặt lộ vẻ kích động.