Sau khi thức tỉnh cái gọi là thần kỹ, Diệp Lăng cảm giác được rõ ràng cái thần kỳ này kinh khủng đến cỡ nào.
Bạch!
Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm, kiếm quang lóe lên, quanh ánh kiếm có một vòng sương mù màu đen mơ hồ khó có thể phân biệt.
Sương mù này chính là thần kỳ của Diệp Lăng, chính là Cửu U Chi Khí trong cơ thể hắn!
“Cửu U Chi phí bá đạo tuyệt luân, mỗi khi người dùng thần thông thì đều có thể phân giải lực lượng của địch nhân khi thần thông va chạm. Thậm chí khi chạm đến địch nhân thì cũng có thể thôn phệ Tiến Lực trong cơ thể hắn, đây chính là thần kỳ!”.
U Minh Vương bình thản nói, Diệp Lăng kích động gật đầu, thần kỳ này chắc chắn rất bá đạo, uy lực mạnh mẽ tuyệt đối nằm ngoài dự đoán của mọi người.
“Được rồi, nhận lấy đi”
U Minh Vương nói xong bèn chỉ một điểm, Cửu Chuyển Kim Cương Thạch khiến bàn tay Diệp Lăng bị thương ban nãy lại xuất hiện.
“Thử lại đi."
Diệp Lăng gật đầu, tay hắn nắm chặt, trong theo lòng bàn tay toát ra lực lượng khiến hư không xung quanh bị chấn vỡ. Âm!
Diệp Lăng bước đến đánh một quyền lên Kim Cương Thạch nhưng lần này hắn không hề nhúc nhích chút nào.
Răng rắc!
Một sau tiếng vang thanh thúy, Diệp Lăng nhìn thấy quả đấm của mình đã đập ra một quyền ấn rất sâu.
Diệp Lăng thu tay, hắn đứng nhìn quyền ấn chói mắt kia, tâm tình không kiềm nén được sự kích động. Sau khi lột xác, Diệp Lăng chỉ biết rằng mình đã thay đổi nhưng lại không biết đã thay đổi đến loại tình trạng nào, giờ thấy điều này làm cho hắn khó mà tin được.
“Không tồi, xem ra thiên tư nhất đẳng đúng là yếu tố cơ bản để quật khởi U Minh Vương khẽ mỉm cười, nhưng rồi y lại lắc đầu chỉ Diệp Lăng.
“Hãy nhớ rằng, dù ngươi đã đột phá đến thiên tư nhất đẳng nhưng tu vi cảnh giới của người vẫn quá thấp, trong thế giới của ngươi có rất nhiều người có thể giết người. Cho nên lần lột xác này chỉ là trợ lực để người tiến xa hơn chứ không phải căn cơ để người cao ngạo phách lối"
Diệp Lăng rất đồng thuận với lời nói này của U Minh Vương, mặc dù hắn có mạnh hơn nữa thì bất cứ cường giả Cửu Kiếp Tiên Đế đỉnh phong nào cũng đều có thể bóp chết hằn lúc này.
“Thứ ta có thể tặng cho ngươi không nhiều nhặn gì. Ta chỉ là một luồng tàn hồn mà thôi, ngươi đã dùng Tứ Tượng Thần Đan và cũng đã thức tỉnh thần kỹ, giờ ta chỉ có thể cho ngươi phần sau của Cửu U Đế Công”.
U Minh Vương chỉ một điểm, một đoạn mật văn được phong ấn trong đầu Diệp Lăng, Diệp Lăng rõ ràng cảm thấy có gì đó tiến vào nhưng hắn lại không thể xem được.
“Ta đã phong ấn nửa sau của Cửu U Đế Công trong thần hồn của ngươi.
Đợi đến khi người đột phá cảnh giới Thánh Nhân thì mới tự động mở ra, ta làm vậy là để bảo hộ ngươi, rất có thể khi người mở ra nửa sau của Cửu U Đế Công thì sẽ bị cừu nhân của ta phát hiện. Cho nên chỉ khi người đến cảnh giới Thánh Nhân, mượn thiên đạo che đậy thì mới có thể che giấu thiên cơ"
U Minh Vương chậm rãi nói, Diệp Lăng hít sâu một hơi, hắn lại cung kính cúc cung với U Minh Vương lần nữa.VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.
“Sư phụ, cừu nhân của ngài là ai, hãy cho ta biết, nếu có cơ hội thì ta sẽ báo thù cho ngài!”.
Diệp Lăng không nói nhiều nhưng lại khiến U Minh Vương rung động, y cười khổ.
“Báo thù ư?"
U Minh Vương trầm ngâm, sau đó y thở dài một hơi, trong đầu xuất hiện một cái tên nhưng cái tên đó là của một kẻ uy chấn tinh hà mênh mông này.
“Với tu vi của người thì còn quá sớm để báo thù cho ta. Yên tâm đi, nếu ngươi có thế lực thì tự nhiên sẽ biết người nọ là ai, bởi vì dù ngươi không tìm hắn thì hắn cũng sẽ tìm người"
Dứt lời, U Minh Vương đứng dậy chậm rãi bước đến trung ương đại điện, Diệp Lăng theo sát phía sau.
“Tiểu tử, thần hồn ta kiên trì lâu như vậy không hề dễ dàng gì. Sau khi người rời đi, ta sẽ trầm miên và có thể không tỉnh lại nữa"
U Minh Vương nở nụ cười lộ vẻ sầu bi, Diệp Lăng cảm thấy lòng mình chua xót thống khổ.
“Cuộc đời ta rất đáng giá! Ta từng xông qua hàng vạn hàng nghìn vị diện, càn quét tất cả chư thiên, hôm nay thu được một vị quan môn đệ tử như người đã là phúc của ông trời dành cho ta”. U Minh Vương lắc đầu, y chỉ một điểm, thân thể Diệp Lăng lập tức cứng lại.
Sau đó thân thể U Minh Vương biến thành các điểm sáng mịt mờ, dần dần trở nên trong suốt.
“Vi sư sẽ phong ấn một đoạn ký ức vào trong đầu người. Trí nhớ này sẽ mở ra ở thời điểm thích hợp, cứ coi như đây là sự chỉ bảo cuối cùng của vi sư trên đời này, như vậy thì cũng không uổng công người gọi ta là sự phụ. Gặp lại sau!"
Ngay sau đó thân thể U Minh Vương hoàn toàn tiêu tán, thân thể Diệp Lăng mềm nhũn quỳ xuống đất.
“Sư phụ!”
Khóe mắt Diệp Lăng chảy ra hai hàng lệ, trong lòng ê ẩm nhìn U Minh Vương tiêu tán. Sau đó Diệp Lăng đứng dậy, hắn hít sâu một hơi nhìn khắp đại điện rồi nhắm mắt lại.
Hồi lâu sau Diệp Lăng mới mở mắt ra, trong đầu hắn hiện lên đoạn thứ nhất trong ký ức U Minh Vương lưu lại. Cửu U Thánh Nữ!
Trong Thánh Điện có một thứ gọi là Cửu U chi tâm, kỳ thực nó do U Minh Vương đặt ở đó, còn Cửu U Thánh Nữ là truyền thừa của một người bạn tốt của U Minh Vương.
Thân phận Cửu U Thánh Nữ đã trải qua rất nhiều cơ duyên trong tam giới, tuy nhiều người được tuyển chọn nhưng không ai có tư cách đi tới đích.
Một khi Cửu U Thánh Nữ đạt tư cách thì sớm hay muộn cũng sẽ lưu lạc ra ngoài tam giới, tuyệt đối sẽ không thể bị giới hạn trong tam giới nho nhỏ này.
“Không biết Thanh Y truyền thừa ra sao rồi? !"
Diệp Lăng lắc đầu nhìn đại điện xa lạ mà quen thuộc này, hắn trực tiếp sải bước đi ra, thế giới này hoàn toàn vỡ nát.
Diệp Lăng lặng yên xuất hiện ở cửa Thánh Điện, một bóng người nhanh chóng xuất hiện trước mặt hắn. Người đó là Thanh Y!
Thanh Y mặc hắc y, mái tóc đen xõa sau lưng, trong tay nàng còn cầm một thanh liêm đao đen tản ra tử khí mịt mờ.
Khí tức Thanh Y đã đạt đến Cửu Kiếp Tiên Đế chân chính, thậm chí đã đạt đến Cửu Kiếp trung kỳ.
Thanh Y đã lấy được truyền thừa của Cửu U Thánh Nữ!
“Diệp Lăng!"
Thanh Y vô cùng kích động khi Diệp Lăng xuất hiện, nàng trực tiếp nhào tới, Diệp Lăng ôm nàng vào trong ngực.
“Diệp Lăng, 1000 năm đã qua rồi! Ta đã ở đây chờ ngươi 1000 năm!"
Thanh Y kích động, Diệp Lăng sững sờ trừng mắt.
Hắn đã ở trong đại điện của U Minh Vương 1000 năm ư?