Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1573 - Chương 1574: Nguyên Nhân

Chương 1574: Nguyên nhân

Diệp Lăng và Thanh Y đều đã thay đổi rất nhiều, đối với Địa Tạng Vương mà nói, đây là một tin tức rất tốt, dù sao bọn họ cũng không phải địch nhân của ông.

Địa Phủ cần phải đối mặt với sự uy hiếp của những thế lực lớn khác, vậy nên Diệp Lăng càng mạnh thì càng có lợi cho toàn bộ Địa Phủ.

Dù sao, nếu có một ngày bọn họ khai chiến toàn diện thì sự trợ giúp của Cửu Kiếp Cương Vực vô cùng quan trọng.

“Bồ Tát, không biết những năm qua Thiên Địa Đại Kiếp đã đến trình độ nào rồi?"

Hai người Diệp Lăng ngồi xuống ghế, Địa Tàng Vương nghe thế thì nhíu mày lắc đầu, Diệp Lăng thấy vậy thì căng thẳng lo lắng.

“Đại kiếp đã thực sự bắt đầu rồi!"

Địa Tạng Vương thở ra một hơi, sau đó cười khổ.

“Thiên Đình tranh đấu ngày càng kịch liệt, mấy thế lực lớn liều chết khiến tình hình trở nên nước sôi lửa bỏng, lại còn ảnh hưởng đến gần như toàn bộ tam giới”

“Cửu Kiếp lãnh thổ của ngươi cũng không thể thoát khỏi, 300 năm trước đã xảy ra một trận đại chiến, nếu không phải có Tây Vương Mẫu và Diệp Cô Tiên ra mặt thì sợ rằng Cửu Vỹ bộ tộc đã bị đẩy ra khỏi cuộc cạnh tranh”

“Hơn nữa, chuyển thể của Ngọc Đế cũng đã xuất hiện!"

Diệp Lăng hoàn toàn ngây dại, trong nghìn năm qua, Thiên Địa Vô Lượng Kiếp đã phát triển đến trình độ này rồi ư?

Ngọc Đế chuyển thế cũng xuất hiện sao?

Nếu vậy thì tình thế của mấy thế lực lớn kia sẽ càng thêm khó khăn, bởi vì không có kẻ nào trong tam giới có uy vọng sánh bằng Ngọc Đế.

Kể cả Như Lai Phật Tổ phương Tây thì cũng phải tiếp chỉ nghe Ngọc Đế phong phần, khi hắn ta trở về, toàn bộ thế cục sẽ trở nên vô cùng căng thẳng khó đoán.

Đầu tiên, những bộ hạ cũ của hắn ta - những kẻ không tham dự tranh đoạt sẽ tái xuất.

Như vậy, chuyện này sẽ dính đến nhiều thế lực và cường giả hơn, mà sự xuất hiện của Ngọc Đế chắc chắn không thể khiến đám người đang điên cuồng tranh đoạt ngai vị bỏ cuộc.

Đã đánh đến mức này rồi, bọn họ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

Phải biết rằng Thiên Địa Đại Kiếp cũng đi kèm với kỳ ngộ, nếu có thể nắm lấy thì có khả năng sẽ trở thành chúa tể tam giới.

Trăm vạn năm cũng khó có được một lần cơ hội như vậy, bọn người kia sao có thể bỏ qua được?

“Thiên Đình tranh đấu trực tiếp khiến Vô Lượng Thiên Địa Đại Kiếp bùng nổ, vậy nên những thế lực đã liên luỵ vào chuyện này chắc chắn sẽ không thoát khỏi. Đám Thánh Nhân cũng không thể không chọn đệ tử dưới quyền tham gia lần phân tranh này, bởi vì bọn họ biết rằng dù muốn tránh thì cũng tránh không thoát!"

Địa Tạng Vương chậm rãi nói, Diệp Lăng gật đầu, thở ra một hơi. Nếu vậy thì hắn không thể trì hoãn nữa, kế hoạch của hắn cũng nên bắt đầu rồi.

“Vậy ta không nán lại nữa. Bồ Tát, ta đi đây, nếu Địa Phủ xảy ra chuyện gì thì cứ trực tiếp truyền âm cho ta, dù là chuyện gì thì ta cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn!"

Diệp Lăng đứng dậy nói, Địa Tạng Vương gật đầu.

Diệp Lăng sở hữu hai đại cương vực chắc chắn không thể ở lại chỗ này quá lâu, dù sao sự tồn tại của hắn vô cùng quan trọng, hắn xuất hiện có tác dụng cổ vũ nâng cao sĩ khí rất lớn.

“Thanh Y, người ở lại trợ giúp Bồ Tát đi"

Diệp Lăng xoay người nói với Thanh Y. Thanh Y không tình nguyện, nàng liều mạng lấy được truyền thừa của Cửu U Thánh Nữ là để trợ giúp Diệp Lăng. Hiện nay đã lấy được truyền thừa, thực lực tăng vọt, sao lại để nàng ở lại đây? “Không cần. Tuy thực lực Thanh Y không tệ nhưng đối mặt với cường giả chân chính thì vẫn là chưa đủ, hơn nữa bây giờ Lôi Vực của người đang ở thời khắc khẩn yếu, nàng nên cùng ngươi trở về thì hơn. Nàng ở lại cũng không có tác dụng gì?

Địa Tạng Vương mỉm cười, Thanh Y nghe thế thì vội vàng gật đầu.

“Nếu vậy thì chúng ta xin cáo từ Nói xong, Diệp Lăng và Thanh Y trực tiếp rời khỏi Địa Phủ, xé mở phong ấn, trở lại Tiền Giới.

Địa Phủ cách Lôi Vực không xa, hai người dùng tốc độ bình thường thì cũng chỉ phải đi chừng một ngày, vậy nên hai người không sốt ruột trở về, bọn họ tìm một tòa thành để nghỉ lại một ngày trước, sau đó mới xuất phát. Trong phòng khách sạn, Diệp Lăng ngồi cạnh bàn, mày nhíu chặt. Hiện giờ đại kiếp đã bắt đầu, hắn cũng nên chuẩn bị tinh thần.

“Phu quân, ta có một nghi hoặc"

Thanh Y ngồi bên cạnh hỏi, Diệp Lăng gật đầu ra hiệu năng nói tiếp.

“Vì sao thực lực Địa Phủ kém như vậy? Tỷ như cha ta, mười đại chân quân đều mới đột phá đến cảnh giới Tiên Đế mấy năm nay trước, hơn nữa trong Địa Phủ cũng có rất ít Tiên Đế.

Theo lý mà nói thì không nên như vậy, nơi đó là Luân Hồi Chi Địa, nếu không có trọng binh canh gác, đến một ngày nào đó có người đến làm mưa làm gió thì sẽ trở thành chuyện lớn"

Diệp Lăng nở nụ cười, kỳ thực chuyện này rất bình thường, nhưng Thanh Y và những người khác lại cảm thấy không tin nổi.

Địa Phủ đường đường là một thế lực chân chính mà còn không bằng một vài lãnh thổ nhất lưu, bá chủ mạnh mẽ chỉ có Địa Tạng Vương.

“Cái này gọi là cân bằng!"

Diệp Lăng trả lời đơn giản, Thanh Y sững sờ.

Địa Phủ bị cả Thiên Đình và Phật Giới quản chế, người cảm thấy hai phe kia sẽ cho Địa Phủ cơ hội phát triển ư? Hai thế lực kia chắc chắn sẽ không để xảy ra chuyện một ngày nào đó trong Địa Phủ xuất hiện cường giả có năng lực uy hiếp đến quyền khống chế của bọn họ. Hơn nữa, Thiên Đình và Phật Giới không phải bằng hữu tốt của nhau, bọn họ đều sợ quyền kiểm soát của mình bị đối phương chiếm lấy, vậy nên cả hai mới luôn áp chế Địa Phủ.

Người đã hiểu chưa?"

Diệp Lăng mỉm cười.

Kỳ thực vấn đề này rất đơn giản, bị hai thế lực lớn áp chế khiến Địa Phủ hoàn toàn không phát triển nổi.

Nếu Địa Phủ lộ ra manh mối muốn phản kháng thì hai thế lực kia sẽ liên thủ trấn áp.

“Vậy nên Bồ Tát mới cần sự trợ giúp của chúng ta!”

“Bởi vì nếu chỉ dựa vào Địa Phủ thì hoàn toàn không thể chống lại bất kỳ yêu cầu gì của hai thế lực đó.”

“Hơn nữa đại kiếp đã bắt đầu, Địa Tạng Vương muốn Địa Phủ vượt qua đại kiếp lần này nhưng chuyện này rất khó, ông ấy không thể không lựa chọn tự lập!"

Diệp Lăng lạnh nhạt nói, Thanh Y đã hiểu, nàng gật đầu.

“Hơn nữa, dù ta không muốn giúp những cha vợ lại là người Địa Phủ, không phải sao?”

“Cũng vì người nên ta mới giúp đó!"

Diệp Lăng nhếch miệng cười, sắc mặt Thanh Y lập tức đỏ lên.

“Hư hỏng!”

“Món nợ của người gửi ở chỗ ta giờ có đòi hay không?”

Thanh Y cúi đầu thì thào, Diệp Lăng trừng to mắt vội vàng gật đầu.

“Mẹ kiếp, sao lại không lấy được!”

Diệp Lăng trực tiếp ôm ngang Thanh Y, đi về phía chiếc giường rộng lớn.

Bình Luận (0)
Comment