Bởi vì ông đây thích !
Nhìn đi, lời này bá đạo nhường nào, bá đạo đến mức khiến người ta hít thở không thông.
Gương mặt Thần Phong cũng ra đầy mồ hôi, tên này đúng là không thèm để ai vào mắt a, người đứng trước mắt hắn chính là Thánh Nữ Giáo Đình a.
Thế lực của Giáo Hội kia trải rộng khắp nơi trên thế giới, có vô số Giáo Đình, lực ảnh hưởng vô cùng lớn, địa vị của Thánh Nữ cũng gần bằng với Giáo Hoàng.
Nếu để những giáo đồ kia biết được Diệp Lăng nói chuyện như thế với Thánh Nữ, chỉ sợ những giáo đồ kia sẽ nổi điên mà chạy đến thành phố Đông Hải, mỗi người một ngụm nước miếng dìm chết Diệp Lăng.
Quan trọng hơn, thực lực của Thánh Nữ cũng rất mạnh, ít nhất cũng đạt đến mức cường giả Tiên Thiên, thậm chí nếu mượn được bí bảo của Giáo Đình thì thực lực còn mạnh hơn nữa.
Mà Giáo Hoàng của Giáo Đình, ông ta tồn tại bất tử, có thể nói ông ta là một trong những người mạnh nhất trên thế giới.
Chẳng lẽ Diệp Lăng muốn đối đầu với Giáo Đình? Quyết định này rất không sáng suốt a.
Ngay lúc Thần Phong đang lo lắng, bốn người đàn ông đứng bên cạnh Thánh Nữ động loạt bước lên, cây thương dài trong tay chĩa vào người Diệp Lăng, chứa đầy sát ý.
“Mau quỳ xuống nhận lỗi với Thánh Nữ, sám hối tội lỗi của ngươi!” Một trong bốn người dùng vốn tiếng Hoa không được lưu loát nói với Diệp Lăng.
Diệp Lăng ngẩn người, lập tức nở nụ cười: “Chuyện kì quái mỗi năm đều có a, nhưng vì sao hôm lại xuất hiện nhiều đến vậy nhỉ, những kẻ không biết từ đâu đến, hết kẻ này đến kẻ khác nhảy ra diễn trò hề ?”
“Nơi đây không phải Giáo Đình, không phải nơi các người có thể tác oai tác quái, mau cút xa ông đây ra, ông đây nhìn thấy các người liền cảm thấy khó chịu, mang trên mình những gương mặt vừa nhìn đã muốn đánh, đã vậy còn cố ý phô bày ra phía trước.”
“Lớn lên xấu như vậy, lại còn cho rằng mình rất anh tuấn? Bốn người các người đều xấu như nhau, chẳng lẽ còn muốn tranh giành ai xinh đẹp nhất hay sao?”
“Đều an phận một chút cho tôi, chọc tới tôi, hôm nay các người đừng nghĩ chạy được ra ngoài!”
Giọng Diệp Lăng lành lạnh, hắn vốn đã không có ấn tượng tốt với mấy người phương Tây này, bọn hắn giống y như những kẻ dối trá thích làm khó dễ hắn trên Tiên Giới kia.
Đặc biệt là tên thủ lĩnh dẫn đầu kia, Diệp Lăng đã từng chém đi đôi cánh của hắn ta, xém chút gây ra đại chiến Tiên Giới.
Sắc mặt Thánh nữ đã hoàn toàn trở nên âm trầm, cô ta không biết vì sao người thanh niên kia lại thù ghét bọn họ đến như vậy, nhưng vinh quang của Giáo Đình không thể bị bất luận kẻ nào giẫm đạp.
“Không được giết hắn.” Thánh Nữ lạnh lùng nói, ý tứ rất rõ ràng.
Bốn người đàn ông đồng loạt bước lên, cây thương dài trong tay bỗng nhiên đâm ra, trên mũi thương phát ra vô số ánh sáng, sau đó chậm rãi hội tụ lại một chỗ, tạo thành một vòng tròn, bao phủ Diệp Lăng ở bên trong.
Sau đó bốn người đàn ông chia nhau đứng ở bốn hướng Đông Nam Tây Bắc, thần sắc nghiêm nghị, cây thương trong tay phát ra ánh sáng chói mắt, rục rịch bạo phát.
Thần Phong trợn to mắt, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin tưởng nổi: “Tứ Đại cường giả Tiên Thiên! Điều này sao có thể!”
Cường Giả Tiên Thiên, bọn họ chính là sự tồn tại vô địch, mỗi một cường giả trấn áp một phương, mặc dù thế lực Giáo Đình to lớn, nhưng cường giả Tiên Thiên cũng không phải là rau cải trắng a.
Nhưng nghĩ đến thân phận của Thánh Nữ, Thần Phong lại có chút thoải mái, đường đường Thánh Nữ, có Tứ Đại cường giả Tiên Thiên bảo hộ cũng là điều có thể hiểu được.
Quan trọng nhất, hiện tại Diệp Lăng đã là cường giả Trúc Cơ Kỳ, Tứ Đại cường giả Tiên Thiên cũng không thể khiến hắn bị thương, có khi Diệp Lăng vừa ra tay, liền khiến cho vô số thế lực dị năng của nước ngoài phải sợ hãi.
“Tứ Phương Tinh Thần pháp, cho dù anh là cường giả Tiên Thiên đỉnh phong cũng tuyệt đối không thể trốn thoát, đây xem như là hình phạt dành cho anh, hy vọng anh có thể sám hối.” Thánh Nữ đứng ở cách đó không xa thì thào.
Diệp Lăng trở nên nghiêm túc, trận pháp mà Tứ Đại cường giả Tiên Thiên liên thủ bày ra, sẽ khiến cho thực lực của bốn người tăng lên, đương nhiên cũng sẽ gây ra một chút rắc rối nhỏ cho hắn.
Nhưng cũng chỉ có một chút mà thôi.
Hưu, Diệp Lăng di chuyển, cả người trong nháy mắt biến mất, tứ đại hộ pháp của Giáo Đình căn bản không bắt được bóng dáng của Diệp Lăng, vẻ mặt họ khẩn trương nhìn bên trong trận pháp.
Bọn họ tin tưởng, Diệp Lăng không thể đột phá nổi trận pháp Tứ Phương Tinh Thần này, bởi vì vượt qua cường giả Tiên Thiên, đó chính là cấp bậc Giáo Hoàng, điều này làm sao có thể xảy ra.
“Nói cho các người biết một câu, muốn phô trương thì phải có thực lực, nếu không sẽ phải chịu đòn!” Một thanh âm lạnh như băng xuất hiện bên tai một trong mấy vị Hộ Pháp.
Thân ảnh Diệp Lăng đột nhiên xuất hiện, bàn tay Diệp Lăn lập tức tung ra một chưởng, đánh về phía vị hộ pháp kia.
Phanh, một thanh âm chói tai vang lên, trận pháp mà Tứ Đại Hộ Pháp liên thủ bày bỗng nhiên xuất hiện vết nứt, tia sáng màu vàng kim xuất hiện, từng đạo khe hở đua nhau hiện lên.
“Một Giáo Đình nho nhỏ cũng dám đến đây khoác lác, quả là ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất rộng!” Diệp Lăng quát lạnh.
Oanh, Diệp Lăng di chuyển, năm ngón tay nắm chặt lại, hào quang giữa các ngón tay phát ra, linh lực trong cơ thể ồ ạt chuyển động, ngưng tụ lên trên nắm đấm của Diệp Lăng.
“Giết!”
“Vì vinh quang của Giáo Đình, giết!”
“Dám mạo phạm uy nghiêm của Thánh Nữ, giết không tha!”
Tứ Đại Hộ Pháp trợn mắt quát, cây thương dài trong tay đâm ra, trên mũi thương lóe ra hàn quang, hợp lại thành một thể.
Hưu, đường thương đánh ra như rồng, không gian chấn động, Thần Phong và người trong Cục Dị Năng đứng cách đó không xa, trên mặt lộ rõ vẻ lo lắng, không dám thở mạnh.
Bốn người này liên thủ thật đáng sợ, mặc dù bọn họ không phải Diệp Lăng, những vẫn cảm nhận được sát ý nồng nặc trong chiêu thức đó.
Sắc mặt Hàn Thanh Tâm cũng trở nên tái nhợt, hô hấp trở nên khó khăn, thậm chí còn muốn quỳ xuống, trong lòng không khỏi phát run.
“Nhất định phải tránh ra!” Bàn tay Hàn Thanh Tâm nắm chặt, trong lòng bàn tay ra đầy mồ hôi.
Vẻ mặt Diệp Lăng vẫn ung dung như thường, lạnh lùng cười, nhìn Tứ Đại Hộ Pháp điên cuồng đánh tới, hai tay bỗng nhiên nắm chặt, một cỗ khí tức dần dần bao bọc lấy thân thể Diệp Lăng.
Oanh, thực lực của Trúc Cơ Kỳ nhanh chóng được thi triển ra, khí thế như Thần Linh, khiến người ta muốn cúng bái.
Thánh Nữ lập tức ngây người, trong đôi mắt màu xanh hiện lên vẻ kinh ngạc.
“Làm sao có thể! Đây rõ ràng là khí tức của Giáo Hoàng!” Thánh Nữ lẩm bẩm nói, cổ hơi thở cường đại này rất giống với khí tức khi Giáo Hoàng xuất hiện, mạnh mẽ như nhau.
Ầm!
Diệp Lăng di chuyển, hai quả đám vung lên, Tứ Đại Hộ Pháp đã đi đến trước mặt hắn.
Keng, cây thương dài của Tứ Đại Hộ Pháp đâm đến, mũi thương như lôi đình, mạnh như hỏa tiễn, di chuyển thẳng đến trước mặt Diệp Lăng, thậm chí có mũi thương đã chạm vào chóp mũi Diệp Lăng.
Nhưng chỉ một giây sau, trên nắm đấm của Diệp Lăng, đột nhiên xuất hiện một tấm màn chắn màu trắng, xuất hiện ở trước mặt Diệp Lăng, che chắn ở phía trước.
Đinh đương, cây thương của Tứ Đại Hộ Pháp đánh vào tấm màn màu trắng kia, bắn ra tia lửa, nhưng tấm màn màu trắng kia vẫn nguyên vẹn như lúc đầu, ngay cả một vết nứt cũng không có.
“Tới lượt ta!”
Vừa nói Diệp Lăng vừa cười dữ tợn, khí tức trong người bộc phát ra, cả người hoàn toàn thay đổi, giống như cường giả đi ra từ địa ngục, cho dù vạn địch cũng khó ngăn cản hắn!