Mặt đất rạn nứt, một cái rãnh vô cùng đáng sợ hiện ra, độ rộng khoảng vài mét, hơn nữa trong khe rãnh đồng thời có một đám dung nham tràn đầy hỏa diễm bắn ra.
Dung nham hỏa diễm bay tứ tung ở giữa không trung, sau đó nổ mạnh, hỏa diễm tứ tán, trực tiếp dính trên người đoàn người xung quanh, sau đó lại bắt đầu cháy hừng hực.
"A! Nhanh cứu tôi, nhanh!" Một gã Dị Năng Giả nước ngoài vừa mới bước vào Hậu Thiên hoảng sợ rống to, ngọn lửa trên người gã vậy mà không bị dập tắt, hơn nữa còn đang điên cuồng thiêu đốt.
Hưu hưu, đoàn người bắt đầu bạo động, không ngừng tránh né ngọn lửa tập kích, nhưng hỏa vũ lại điên cuồng rơi xuống.
Vào lúc này từng đạo khe rãnh đồng thời nứt ra, mặt đất đã bị phá không còn hình dạng gì, đất rung núi chuyển, mọi người hầu như đều đứng không vững, cũng vào lúc này từng đạo cuồng phong gào thét mà tới.
Cuồng phong như đao, thổi tới bên người, vậy mà thổi người vào giữa không trung, sau đó lại thổi xuống khe rãnh rạn nứt trên mặt đất.
"Cái gì? Chạy mau!" Một gã cường giả Tiên Thiên hoảng sợ, mang theo vài tên bên cạnh vội vàng né tránh. Hơn nữa linh lực trong cơ thể cũng gào thét mà ra, ngăn cản cuồng phong tập kích.
Vẻ mặt Diệp Lăng vẫn như thường, linh lực cường đại của cảnh giới Trúc Cơ Kỳ trực tiếp bao phủ lên mấy người bên cạnh, trở thành tường đồng vách sắt, cuồng phong giống như đang đánh vào núi, vốn không có cách nào lay động đến thân hình của mấy người.
"Đất rung núi chuyển, thiên địa biến sắc, đây là Long Mạch bắt đầu bạo động!" Ánh mắt của Lý Thiên Hạo sáng rỡ, không ngừng chuyển động.
Diệp Lăng cũng cảm thấy một luồng linh lực tinh thuần đáng sợ trong lòng đất không ngừng rít gào rống giận, đây chính là Long Mạch đang oanh kích dưới lòng đất, mới tạo thành cảnh tượng đáng sợ như vậy.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người loạn thành đoàn châu chấu, từng bóng dáng không ngừng né tránh dung nham hỏa diễm đang ùn ùn kéo tới, không ít người đều bị hỏa diễm đáng sợ này đốt bị thương
Cũng có người bị cuồng phong như đao thổi tới trong khe, không biết rơi xuống chỗ nào, vĩnh viễn biến mất trên thế giới này.
Nói chung, trong lúc nhất thời, tai họa tự nhiên đáng sợ này, trong đám người hơn năm trăm có hơn ba mươi người tử vong, có thể nói là tổn thất thảm trọng, phải biết có thể tới nơi này đều là tinh anh trong tinh anh.
Đối với thế lực nước ngoài, cướp đoạt chí bảo của Hoa Hạ là việc trọng yếu nhất. Cho tới nay thế lực Dị Năng của Hoa Hạ là thế lực thần bí cường đại nhất trong toàn bộ thế giới, đây cũng là nguyên nhân vì sao ở Hoa Hạ rất ít thấy Dị Năng Giả đi lại.
Mà đối với cường giả Hoa Hạ, bảo vệ chí bảo của đất nước mình cũng trọng yếu nhất.
Cho nên hai tốp cường giả đều lấy trạng thái mạnh nhất, thậm chí ngay cả bên trong chỗ sâu Thần Long Giá cũng đi ra không ít cường giả, nếu không tại sao có thể có nhiều cường giả Tiên Thiên như vậy.
Ùng ùng, trong lúc bất chợt, mặt đất rung động, khẽ rãnh rạn nứt trên mặt đất chậm rãi khép lại, vào lúc này dung nham hỏa diễm cũng lặng lẽ biến mất.
Một đám cường giả đều nín thở, lực lượng toàn thân đều đang điên cuồng thi triển, không dám thả lỏng chút nào. Đột nhiên bọn họ phát hiện di tích chí bảo của Hoa Hạ thật là đáng sợ, giống như một tai họa.
Không ít cường giả đều bị thương, trong đó có mấy người hơi thở đã yếu ớt, đã hoàn toàn trở thành gánh nặng, cường giả trong tổ chức của họ cũng không thể không vứt bỏ bọn họ.
Mà Thần Phong thì nháy mắt, vài tên cường giả của Cục Dị Năng lặng lẽ lui về phía sau, nhìn những người trở thành gánh nặng này.
Đùng, đùng, đùng, đột nhiên, từng tiếng chuông không biết từ chỗ nào vang lên, giống như được gõ ở giữa trời và đất, tiếng chuông xa xưa, giống như đến từ Thái Cổ xa xôi, mang tới sự bao la và ngưng tụ.
Trong chớp mắt khi tiếng chuông vang, Lý Thiên Hạo càng kích động hơn: "Vãng Sinh Chung! Chuông vang chín tiếng, Chân Long hiện thân!"
Đám người Diệp Lăng cũng không khỏi khẩn trương lên, dựa theo lời Lý Thiên Hạo nói, khi tiếng chuông này vừa dứt, chính là lúc Long Mạch hiện thân!
Chín tiếng chuông vừa dứt, trong lúc bất chợt, giữa không trung xuất hiện một con Cự Long tỏa ra kim quang làm lu mờ mọi thứ, thân thể trăm trượng che lấp toàn bộ bầu trời, long lân thoáng ẩn thoáng hiện, nộ tham long trảo.
"Rồng! Trời ơi, Thần Long xuất hiện rồi!"
"Thần Tích a! Vậy mà xuất hiện Chân Long, chuyện này làm sao có khả năng!"
"Không thể tin được, đây đúng là chuyện không thể tin được!"
Trong lúc nhất thời, tất cả cường giả đều choáng váng, cho tới nay Thần Long Hoa Hạ chính là sự tồn tại thần bí nhất, là chủng tộc đồ đằng của Hoa Hạ, là Thần Thú thần bí nhất của phương Đông.
Đột nhiên, một gã cường giả dị năng nước ngoài bay lên trời, thần sắc kích động, trong mắt tràn ngập sự tham lam, một tay chộp tới Thần Long giữa không trung.
Diệp Lăng hừ lạnh, dưới chân giẫm một cái, cả người giống như lôi đình, phóng lên trước, đi thẳng tới bên cạnh gã cường giả kia.
Hô, một chân trực tiếp hung hăng đá qua, mọi người chỉ nghe thấy một tiếng vang như tiếng trống, gã cường giả kia giống như một viên đạn pháo trực tiếp nện xuống mặt đất.
Vèo, một ngụm máu tươi phun ra, gã nước ngoài giãy giụa thân mình, nhưng sau đó lại ngã trên mắt đất, hôn mê bất tỉnh.
Diệp Lăng hô hấp đều đặn, một khí tức kinh thiên chậm rãi đi ra, trong cơ thể, tu vi Trúc Cơ Kỳ hoàn toàn thi triển ra, không hề giấu diếm, vào giờ phút này Cửu U Đế Công cũng được thi triển toàn bộ ra.
Lúc này, sức chiến đấu càng mạnh, càng có thể làm kinh sợ người khác, dĩ nhiên, càng mạnh cũng liền có ý nghĩa sẽ trở thành cái đinh trong mắt người khác.
Nhưng Diệp Lăng không sợ, đánh đi, đường đường là Tiên Đế, ai dám ngăn cản!
"Thần Long là của Hoa Hạ ta, bất kỳ người nước ngoài nào dám ra tay tranh đoạt, chết!" Diệp Lăng lạnh giọng quát lớn.
Sát ý cuồn cuộn như sóng to gió lớn mãnh liệt cuộn trào ra, rít gào ở giữa không trung, hình thành tiếng gầm đánh thẳng vào tất cả cường giả phía dưới, chấn cho không ít người sắc mặt tái nhợt, lỗ tai ầm vang.
"Bảo vật dành cho người hữu duyên, Thần Long không chỉ là Thần Vật chỉ riêng của Hoa Hạ!" Một gã cường giả của Nghị hội Hắc Ám đứng dậy, cũng là cường giả Trúc Cơ Kỳ, là một trong những cự đầu ở thế giới hắc ám.
Diệp Lăng ngoắc ngoắc ngón tay với gã: "Mày qua đây, chịu chết!"
Cường giả của Nghị hội Hắc Ám nhất thời sững sờ, trong nháy mắt liền nổi giận, cả người bay lên trời, thân ảnh vậy mà nhất thời hóa thành một đoàn sương đen, hơn nữa xung quanh đoàn sương đen đó có vô số con dơi bay ra.
Dơi đập cánh, trên cánh có hỏa diễm lượn lờ, hàm răng nhọn tản ra ánh sáng lành lạnh.
Mọi người đều hít một hơi khí lạnh, gã cường giả của Nghị hội Hắc Ám này có danh vọng rất lớn, thực lực vô cùng cường đại, tuyệt đối là thuộc nhóm người mạnh nhất thế giới.
"Trụy Lạc Địa Ngục, Ma Phạt!"
Đột nhiên, cường giả Nghị hội Hắc Ám rống mạnh một tiếng, phất tay lên, tất cả dơi đang bay bên cạnh gã vậy mà toàn bộ đềù hóa thành một lưỡi hái to lớn.
Bá, lưỡi hái huy động, mang theo tử khí âm u kinh người, gào thét tập kích tới.
Diệp Lăng cười nhạt, bỗng nhiên đánh ra một quyền, kim quang tàn phá, trong ánh mắt cũng bùng lên kim quang, miệng phun thần mang.
"Diệt Ma!"
Ùng ùng, một hư ảnh của một nắm tay to lớn xuất hiện ở giữa không trung, đánh tới lưỡi hái kia.
Khí thế như thiên, tiếng ầm ầm như sét đánh ngang tai.
Đùng!
Thanh âm giống như sắt thép va chạm, chấn cho lỗ tai mọi người ong ong, đầu não căng ra.
Sau một giây, tất cả mọi người trừng lớn con mắt, sự kinh hãi tràn ngập tròng mắt.
Một tay Diệp Lăng nắm lấy cường giả Nghị hội Hắc Ám, cường giả Nghị hội Hắc Ám giống như một con gà con, một thằng nhóc, giùng giằng giãy giụa, tất nhiên không tránh thoát được bàn tay của Diệp lăng.
Mà khí tức trên người của cường giả Nghị hội Hắc Ám, vậy mà vào giờ phút này lại bị trôi đi, cả người gã giống như đã trải qua vô số năm tháng, trong nháy mắt đã trở nên già yếu.