Diệp Lăng đắm chìm trong kim quang giống như là một thiên thần hàng lâm cửu thiên, một khí tức mênh mông huyền diệu trong thân thể bắt đầu mạnh mẽ khởi động, ngày càng mạnh lên.
Ầm!
KhíUhXNWḽ tức kinh thiên phóng lên cao, tu vi của Diệp Lăng vậy mà đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ kỳ đỉnh phong.
Đây quả thực là chuyện không thể tin được, phải biết, Diệp Lăng vừa mới hấp thu một cường giả Trúc Cơ Kỳ, nhưng cũng chỉ đột phá một cảnh giới nhỏ mà thôi.
Mà kim quang này, vậy mà làm cho hắn đột phá đến Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong, đây quả thực đúng là Thần Tích xuất hiện!
"Hậu bối sau này của ta, loại tiềm lực này của các ngươi, ứng với Tiếu Ngạo Cửu Châu Nhân Kiệt, những lão gia hỏa bất tử chúng ta vì ngươi dệt hoa trên gấm, giúp ngươi bước qua long môn!"
Một giọng nói hùng hậu vang lên, Diệp Lăng nở nụ cười, những lão gia hỏa nhốt Long Mạch ở đây cũng được đó chứ, vậy mà để lại Tiên Lực, thưởng cho hậu bối đi qua được 5000 bậc thang.
Không tệ không tệ, nhưng là Tiên Nhân có tâm địa không xấu, tại sao lại muốn vây khốn Long Mạch ở đây?
Lẽ nào bọn họ không biết Long Mạch có thể tạo phúc cho vạn vật sinh linh sao?
Mặc kệ, trước xông qua thang trời, khiêu chiến cực hạn của bản thân đã!
Thân ảnh Diệp Lăng lại xông lên thang trời, bước đi như bay. Chính là bước qua bậc thang thứ 5000 cũng không ngăn được bước chân của hắn, chẳng qua áp lực cũng theo đó mà tăng lên.
Hiện tại Diệp Lăng cảm giác mình đang đeo vật nặng nghìn cân, mỗi một bước chân đều muốn tiêu hao một ít linh lực, nhưng đối với linh lực dùng mãi không hết trong cơ thể của hắn, chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi.
Đang lúc Diệp Lăng chạy vội đi lên, thì bên dưới phần lớn mọi người đều hoàn thành hoặc mất đi tư cách, chỉ còn lại một ít người. Trên thang trời, người còn sót lại không vượt quá 20 người.
Trong này, có đám người Thánh Nữ, Thần Phong, Lý Thiên Hạo. Ngoài dự liệu là, Bạch Vân Hắc Thổ vậy mà cũng ở trong đó, bọn họ đi tới hơn bảy trăm bậc thang, đầu đã đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt.
Hai chân của Bạch Vân Hắc Thổ đều mềm nhũn run rẩy, hàm răng đều đang không ngừng run run, mỗi một bước đều dùng hết sức lực không gì sánh được, giống như trên lưng cõng một ngọn núi.
"Chúng ta nhất định phải kiên trì! Anh cảm giác mình còn có thể đi tiếp!" Hắc Thổ vốn có vóc dáng thấp nay cong lưng thì còn thấp hơn, trong hai mắt đều có tơ máu, nhưng ánh mắt vẫn kiên nghị như đao.
Một bên Bạch Vân cũng kéo chặt tay của Hắc Thổ: "Chúng ta nhất định có thể đi lên được 1000 bậc thang! Tin tưởng chính mình! Chúng ta là thiên tài trong giới Trộm thuật, chúng ta muốn cho nghề Trộm thuật ở trong tay của chúng ta phóng ra ánh sáng chói mắt, làm cho thế nhân khiếp sợ, chúng ta sao có thể để cho bậc thang nho nhỏ này ngăn cản!"
Bóng lưng của hai người, làm cho không ít người ngây ngẩn, đôi tình lữ này không phải người đi xa nhất, thậm chí cũng không bằng một ít người, nhưng tinh thần lại mạnh mẽ nhất.
Tinh thần của bọn họ như một thanh lợi kiếm xông lên tận trời, xông thẳng mây xanh, kiếm khí bắn tứ tung!
Trên bậc thang, Thần Phong chạy tới 1300 bậc, hai chân đã bắt đầu tê dại, hàm răng đều muốn run rẩy, sắc mặt đều cương đỏ, nhưng hai mắt của anh lại tràn đầy ánh sáng khát vọng.
"Mình là người được gia tộc hi vọng có thể đột phá Trúc Cơ Kỳ, mình là nhân vật đứng đầu trong thế hệ này!"
"Lão tổ có bao nhiêu coi trọng với bản thân mình, nếu như ngay cả một chút khó khăn này mình cũng không vượt qua nổi, sao mình có thể lãnh đạo gia tộc đi đến đỉnh vinh quang, đi đến vinh quang siêu việt lão tổ tông ngày xưa!"
"Mình muốn xông lên! Tiến lên! Lòng tin như đao, chết cũng không khuất phục!"
Ầm!
Trên thân Thần Phong đột nhiên ầm ầm phát ra một luồng ánh sáng chói mắt, chói mắt giống như ánh sáng của cực quang, che phủ thân thể Thần Phong vào trong đó.
Mà Thần Phong, lúc đầu đi có chút cong lưng, vậy mà bây giờ chậm rãi đứng thẳng lên, cả người giống như một cây tùng, tràn đầy tinh thần bất khuất cùng nghị lực.
Lộc cộc đát, mỗi một bước chân, Thần Phong đều đi rất vững vàng, mỗi một bước đều vững như Thái Sơn.
Giờ phút này, Thần Phong đã lột xác, hoàn toàn lột xác, phá kén thành bướm, hoàn toàn siêu vượt hơn trước đó.
Thực lực của anh cũng đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên trong lúc đó, hoàn toàn thoát thai hoán cốt.
Mọi người đứng phía dưới toàn bộ đều ngây người, á khẩu không trả lời được, cái bậc thang này thần kỳ như vậy?
Xông phá gông cùm xiềng xích, lẽ nào sẽ có sự lột xác đáng sợ như vậy?
Trong lòng mọi người đều nóng lên, muốn lần nữa xông lên, tuy nhiên lại bị một ánh sáng màu trắng nhu hòa cản lại, rơi xuống đất. Rất hiển nhiên, không cho phép xông lên lần thứ hai.
Trong đám người vẫn còn trên thang trời, Thánh Nữ là người thứ hai đi xa nhất, đứng thứ nhất là Diệp Lăng, đã đi mất, thứ hai là Thánh Nữ, vậy mà đã đi hơn 4000 bậc thang.
Tiềm lực này, coi như là ở Thiên Giới và Tiên Giới cũng thuộc số ít, tuyệt đối là nhân trung long phượng, tiền đồ không thể đo lường.
Giây phút này cả người Thánh Nữ đã bị mồ hôi thấm ướt, quần áo đều đã dính vào thân thể yểu điệu, có vẻ càng thêm quyến rũ động lòng người.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi, con mắt đều có chút mơ hồ, đã sắp không thể kiên trì được nữa, nhưng tinh thần lực của cô vẫn hùng hồn chói mắt như vậy.
"Năm nghìn bậc thang! Bất kể như thế nào cũng phải xông lên đến bậc thang thứ 5000!" Thánh Nữ cắn răng than nhẹ.
Bước chân ra, từng bước chật vật đi đến bậc thang thứ 5000, cô biết rõ bản thân có thể phá tan gông xiềng này, nhất định có thể thoát thai hoán cốt.
Nhưng bây giờ ý chí của cô không thể điều khiển thân thể, xe nhỏ đi đường lớn, hoàn toàn không nhúc nhích được.
Thánh Nữ vẫn còn tiếp tục, bóng dáng của cô có chút đơn bạc, nhưng trong mắt của người Giáo Đình lại giống như một đoàn lửa nóng, không thể ngăn cản.
"Thánh Nữ đại nhân! Nhất định phải kiên trì!"
"Người là thần trong lòng của chúng tôi, người là Thánh Nữ, đại biểu cho sự tồn tại của thần! Làm sao có khả năng bị bậc thang nho nhỏ này đánh bại!"
"Thần quang vĩnh tồn, nguyện thần linh phù hộ Thánh Nữ!"
"Vinh quang Giáo Đình vĩnh viễn tồn tại!"
Những người Giáo Đình này đều đang cầu xin, cầu xin thần linh trong lòng bọn họ. Nếu để bọn họ biết, thần linh trong lòng bọn họ có đứng ở thang trời thì sẽ không cho Thánh Nữ của bọn họ đi xa, không biết sẽ có cảm tưởng gì.
Mà lúc này Diệp Lăng đã đi đến 8000 bậc thang, vẻ mặt đã có chút mệt mỏi, linh lực trong cơ thể cũng đang sôi trào, tiêu hao rất lớn, hơn nữa cả người đều đau đớn.
Đầu khớp xương đều vang lên tiếng răng rắc, độ cao tám ngàn bậc thang, nếu ở Tiên Giới cũng rất kinh diễm rồi, thậm chí có không ít Tiên Đế không thể đi đến độ cao này.
"Mới 8000 mà thôi, ha ha, cmn xông lên!" Diệp Lăng cười nhạt, bước chân bỗng nhiên nhanh hơn.
Răng rắc, lưng Diệp Lăng bỗng nhiên bị áp khom xuống, giống như bị trời đất trấn áp, Diệp Lăng ngẩng đầu, trong mắt vậy mà bắn ra hung quang giống như dã thú.
"Thang trời cũng chỉ là do Tiên Nhân tạo ra mà thôi, ta là Tiên Đế, là Chúa tể của chúng sinh, ai dám cản ta!"
Đông, Diệp Lăng lại bước ra mười bước, từng bước gian nan!
"Lúc ta là Tiên Đế, Thiên Địa đều bái lạy!"
"Lúc ta là Tiên Đế, chúng sinh đều hướng về ta!"
"Lúc ta làm Tiên Đế, Hỗn Độn tự mở lòng mình ra, tự xưng Hỗn Độn Chân Đế Thế Giới!"
"Lúc ta là Tiên Đế..."
Mỗi một câu Diệp Lăng nói ra, đều bước đến 10 bậc thang, từ từ, lưng của hắn ngày càng thẳng lên, quang mang trên người ngày càng rõ ràng, linh lực trong cơ thể cũng ngày càng dâng trào mãnh liệt.
Hai con mắt của hắn tỏa ra kim quang lóng lánh, quét ngang tất cả cản trở phía trước, vạn vật không dám ngăn trở!
Bước chân của hắn giống như san bằng trời đất, tất cả kiếp nạn không dám cản lại!
Diệp Lăng, người siêu việt vượt qua 9100 bậc thang đã sáng lập ra kỳ tích mới, là người sinh ra Thần Tích, là người không thể lay động được.
Hắn từng là Tiên Đế, triệt để lột xác, Chân Long rời bến, vọt lên vạn dặm!