Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 233 - Chương 233: Hắc Trì

Chương 233: Hắc Trì

Diệp Lăng cõng một mỹ nữ nước ngoài lẳng lơ như yêu tinh, hơn nữa còn trúng độc, áo lập tức bị kẻ hạ độc xé nát.

Da thịt non mềm đụng chạm, một người đàn ông tràn đầy sức sống như Diệp Lăng làm sao chịu được chứ.

"Khống chế! Khống chế! Phải khống chế! Ta là một quân tử! Quân tử!"

Diệp Lăng thầm nói với mình, nhưng mẹ nó, tay của Thánh nữ cô sờ đâu vậy?

Nơi đó là chỗ ẩn thân của em trai, a!

"Cô nhẹ chút, cô trêu chọc tôi nữa thì tôi sẽ trở mặt đó!"

Diệp Lăng cắn răng, bản thân khó được làm quân tử một lần, đây là muốn ép mình lộ ra bản chất thật sự mà, ngươi đang ép lão nạp đó.

Thánh nữ đã đã mất đi ý thức, bàn tay không ngừng xoa nắn dưới hông Diệp Lăng, sắc mặt của Diệp Lăng cũng tái rồi, hay cho một con hồ ly tinh, ngươi đã nhanh chóng chọc giận lão nạp rồi.

"Yêu nghiệt! Lão nạp ta thu ngươi!"

Diệp Lăng rống to, để Thánh nữ sau lưng xuống, thân thể nhào tới như là chó sói, một cái tay trực tiếp xé rách dây lưng che đậy phong cảnh quyến rũ bên trong.

"Hì hì, anh đến đi, đến đi!"

Thân thể Thánh nữ hơi rụt lại, ngón tay nhẹ nhàng ngoắc ngoắc Diệp Lăng, khiến dương hỏa hừng hực trong cơ thể hắn như xăng bị đốt lên, bốc cháy dữ dội.

"Quân tử con mẹ nó, tiểu gia là quân tử khi nào, thừa cơ hội mới là bản tính của ta!"

Diệp Lăng trực tiếp nhào tới, đâu còn quan tâm đến điều gì khác, hai tay thuần thục lột sạch đồ trên người Thánh nữ.

"Khà khà, con cừu trắng nhỏ, tiểu gia ta đến đây!"

Diệp Lăng như đồ háo sắc, thân thể bổ nhào về phía trước, da thịt non mềm như nước, ấm áp như băng suýt chút nữa làm Diệp Lăng đánh mất bản thân ở trong hương vị tình dục.

Kích tình qua đi, Diệp Lăng sửa sang quần áo có hơi lộn xộn, nhìn người phụ nữ quyến rũ ở bên cạnh, cười hắc hắc: "Khà khà, Thánh nữ, người phụ nữ nước ngoài, hương vị đúng là không tệ."

"Nếu như anh dám nói chuyện này ra ngoài, cho dù tôi có chết cũng phải kéo anh xuống cùng!" Thánh nữ cắn răng, lại khôi phục vẻ lạnh lùng trước đó, còn có quyến rũ điên cuồng vừa nãy nữa.

Diệp Lăng không khỏi cười thêm một tiếng, cởi áo đưa cho Thánh nữ: "Được rồi, trước mắt mặc áo vào đi, tôi cũng không muốn để người phụ nữ của mình bị người khác nhìn lén."

"Lại nói, chuyện này không có liên quan gì tới tôi, tôi cũng bị cô ép mới làm cái đó." Diệp Lăng cười hắc hắc.

Sắc mặt Thánh nữ sa sầm: "Đừng nhắc lại chuyện này nữa, tuyệt đối không thể để cho người thứ ba biết."

Diệp Lăng thở dài một hơi thật sâu, không nói gì, đứng lên nhìn lên bầu trời, vẻ mặt hơi khác thường, một người biến hóa to lớn như thế, có lẽ đều là trọng trách trên người.

Người sống như vậy thật sự rất mệt mỏi a, không thể thích làm gì thì làm, cũng chỉ có thể giãy dụa ở bên trong hồng trần cuồn cuộn này.

"Xin lỗi Diệp Lăng, rất xin lỗi, tôi không có cách nào."

Thánh nữ đi đến sau lưng Diệp Lăng, lần đầu tiên chủ động ôm lấy thân thể gầy gò lại tinh hãn của hắn, gương mặt nhẹ nhàng tựa vào trên thân thể nóng hổi của hắn.

"Tôi là Thánh nữ, tôi đại biểu cho Giáo Đình, uy nghiêm và vinh quang của Giáo Đình không thể bị làm bẩn, xin lỗi."

"Anh là một đối thủ đáng sợ, kẻ địch lãnh khốc, nhưng là một người đàn ông tốt."

"Dưới lớp bọc dối trá bề ngoài thì trái tim của anh thật sự rất tốt."

"Tại bước ngoặt sinh tử, anh không bỏ tôi đi, mà chúng ta chỉ là một người xa lạ."

"Tại thời điểm tôi trúng độc, anh vẫn cõng tôi tìm kiếm hy vọng, anh là một người đàn ông biết chịu trách nhiệm."

"Thân thể của tôi cho anh, tôi không hối hận, nếu như tôi là một người đàn bà bình thường, có lẽ tôi sẽ đi theo anh cả đời."

"Nhưng Diệp Lăng, xin lỗi!"

Nước mắt trong mắt Thánh nữ rơi xuống như mưa, nước mắt dính ở trên người Diệp Lăng, lần đầu tiên Thánh nữ phát hiện, bản thân sinh ra thiện cảm với đàn ông, lần đầu tiên phát hiện Diệp Lăng không chỉ không đáng ghét, mà lại rất có hương vị đàn ông.

"Thánh nữ!" Diệp Lăng xoay người, ôm vai Thánh nữ, vừa nói chuyện đã bị Thánh nữ giơ tay chặn lại.

Thánh nữ thở dài một hơi thật sau: "Lúc chỉ có hai chúng ta, anh gọi tôi là Alice đi."

Alice, tên thật của Thánh nữ, một cái tên ở thế giới có được giáo đồ đáng sợ, cái tên này tuyệt đối có thể khiến mỗi một tổ chức trên thế giới nghiêm túc đối đãi, không dám xem thường.

"Alice, tôi nghĩ cô nên sống nhẹ nhõm một chút, vinh quang của Giáo Đình không phải dựa vào một người phụ nữ như cô chèo chống, lão già Giáo hoàng kia mới là người chủ yếu nhất."

"Cô là phụ nữ, một phụ nữ bình thường, quan trọng hơn nữa cô là phụ nữ của tôi."

"Tôi dẫn cô đi, không có bất kỳ người nào dám ngăn cản, nếu Giáo hoàng cản thì tôi sẽ phá hủy toàn bộ Giáo Đình! Là kẻ địch với cả thế giới cũng không sao!"

Diệp Lăng bộc lộ chân tình, ôm Alice khẽ nói.

Alice cười cười, khoát tay áo: "Sau này đừng nói lời này nữa, cả đời này tôi cũng sẽ không phản bội Giáo Đình, chúng ta vẫn nên nghĩ cách ra ngoài đi."

Diệp Lăng không nói chuyện nữa, kéo tay Alice đi về phía trước, bọn họ nhất định phải đi ra khỏi rừng cây màu đen quỷ dị này, nếu không không biết hai người sẽ xảy ra cái gì nữa.

Hai người đi tiếp, lại phát hiện càng ngày càng không có cảm giác phương hướng, bởi vì cây xung quanh đều giống nhau như đúc, giống như đi vào trong một không gian riêng biệt, tất cả đều là hư ảo.

Đột nhiên, Diệp Lăng phát hiện một Hắc Trì, cách hai người khoảng trăm mét, cái ao này không lớn, cũng chỉ có thể chứa đựng một người.

"Một người tiến vào Hắc Trì, có thể chịu được thử thách thì có thể thành công đi ra U Lâm."

Thanh âm ung dung kia lại một lần nữa vang lên trong đầu hai người, trán Diệp Lăng hơi nhíu lại, hắn cảm giác cái Hắc Trì này không phải đơn giản như vậy, ít nhất có chút quỷ dị.

"Cô ở đây, tôi đi vào."

Diệp Lăng vỗ vỗ Alice bên cạnh, bước chân đạp mạnh, trực tiếp nhảy vào trong Hắc Trì, nước đen trực tiếp tràn qua đỉnh đầu Diệp Lăng, vùi hắn vào bên trong hoàn toàn.

Alice chắp tay trước ngực, đặt ở ngực, nhỏ giọng thì thào: "Phù hộ Diệp Lăng, nhất định phải an toàn trở ra!"

Đây là đầu tiên, Alice cầu nguyện vì một nam nhân.

Mà Diệp Lăng nhảy vào trong Hắc Trì, đột nhiên thân thể chấn động, phun ra một ngụm máu tươi, hắn cảm giác được một áp lực đáng sợ đang điên cuồng đè ép thân thể hắn từ bốn phương tám hướng, giống như muốn bóp nát thân thể của hắn vậy.

"A!"

Dù là Diệp Lăng cũng không khỏi hô lên, quá đau, xương cốt của bản thân vào thời khắc này đã sắp gãy hết toàn bộ, nước đen từ bốn phương tám hướng như là một ngọn núi lớn, điên cuồng đè xuống bản thân.

Xương cốt, lục phủ ngũ tạng, da thịt, đều đang bị cỗ sức mạnh này kịch liệt.

"Đây là muốn làm gì?"

Diệp Lăng gầm thét, thứ nước đen tràn đầy này lại điên cuồng chui vào trong thân thể Diệp Lăng, hơn nữa càng ngày càng nhiều, càng lúc càng nhanh.

Oanh!

Diệp Lăng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt bỗng nhiên trắng bệch như tờ giấy.

Sức mạnh khổng lồ như thanh chùy lớn, không ngừng mài giũa thân thể của hắn, giống như tôi luyện sự tinh khiết.

Bình Luận (0)
Comment