Diệp Lăng đứng lơ lửng trên không như phá kén sống lại, lột xác một cách hoàn mỹ.
Sức mạnh cường đại, thể phách thăng hoa, thậm chí huyết dịch, xương cốt và tế bào đều đã lột xác hoàn toàn, khiến thực lực của Diệp Lăng xảy ra biến hóa lật trời.
Cửu U Đế Công mang cho Diệp Lăng chính là ngọn nguồn tu luyện dồi dào cùng linh lực vô cùng cường đại.
Mà Diệt Cực Kim Thân thì mang cho Diệp Lăng lực phòng ngự gần như vô địch, như có thể khiến người ta tuyệt vọng.
Về phần Thần Thông, một Tiên Đế đã từng tung hoành cửu thiên, uy chấn hai giới, có thể không có Thần Thông cường đại sao?
Hiện tại nếu đặt Diệp Lăng vào trong trò chơi mà nói, đó chính là công thủ nhiều mặt, kỹ năng vô song, hơn nữa gần như không có CD, là lỗ hỏng không thể hiểu được.
Thanh Đế đứng giữa không trung lắc đầu: "Thằng nhóc này, ngươi thật sự là yêu nghiệt mà, ban đầu ta có được Diệt Cực Kim Thân cũng chỉ tu luyện đến tầng thứ ba thì dừng bước vạn năm, rồi mới đột phá đến tầng thứ tư."
"Ngươi thì hay rồi, chỉ mới có một ngày mà đã đột phá đến tầng thứ tư, ngươi muốn làm lão phu tức chết đúng không!"
Diệp Lăng cười hắc hắc: "Không có cách, đây chính là vốn liếng, thiên phú của tiểu gia ta có một không hai trong tam giới, ai dám ganh đua so sánh với ta?"
Thanh Đế lắc đầu, thằng nhóc này chính là dáng vẻ đạo đức như thế, nhưng đúng là hắn cũng có bản lĩnh này, lấy tốc độ nhanh chóng đi ngược lại vượt qua tất cả mọi người ở tiên giới, đứng hàng Cửu Kiếp Tiên Đế.
Cửu Kiếp Tiên Đế, không chỉ là một cái xưng hô đối với Diệp Lăng mà là một sự phân chia cảnh giới.
Trong cảnh giới Tiên Đế chia làm chín tầng, chưa vượt qua một kiếp thiên kiếp là không thể đột phá đến cảnh giới kế tiếp, mà Cửu Kiếp Tiên Đế rất rõ ràng đã đột phá Cửu Kiếp Tiên Đế, thực sự vô cùng cường đại.
Ngoại trừ một vài cường giả có nghị lực ở ngoài thiên đạo vượt qua Phượng Hoàng Chí Tôn kiếp ra thì Cửu Kiếp Tiên Đế chính là chúa tể tiên giới.
Mà Diệp Lăng có thể trở thành Cửu Kiếp Tiên Đế, thực lực đáng sợ cỡ nào là điều có thể nghĩ.
"Đúng rồi lão đầu, ta hỏi ngươi, cục gạch đen này rốt cuộc là thứ đồ gì vậy, tiểu gia ta đã lĩnh hội đã nửa ngày rồi mà ngay cả rắm cũng không tìm hiểu ra được!" Diệp Lăng lấy cục gạch ra, tức giận nói.
Sau khi Thanh Đế nghe xong lập tức dựng râu trừng mắt: "Ngươi đường đường là Tiên Đế, chẳng lẽ không biết lai lịch của cục gạch đen này?"
Diệp Lăng sững sờ, đột nhiên nghĩ đến gì đó, tay run run chỉ vào cục gạch đen: "Lão gia hỏa, ngươi đừng nói với ta cục gạch này là Đả Thần Thạch của ngươi đó chứ!”
Đả Thần Thạch là một dị loại pháp bảo của Thanh Đế, không có chỗ ảo diệu gì, chỉ có sức mạnh lớn, cứng rắn vô cùng, nghe nói có lần Thanh Đế nổi giận cầm Đả Thần Thạch đập bay mười Tiên Đế, danh chấn tiên giới.
"Lão gia hỏa ngươi điên rồi! Làm sao bỏ khối Đả Thần Thạch này vào trong lỗ đen chứ!" Diệp Lăng không thể tưởng tượng nổi hỏi.
Thanh Đế cắn răng, sắc mặt cương đỏ: "Ngươi cho rằng ta muốn à? Ta cảm nhận được lỗ đen xuất hiện, sau đó liền thả Đả Thần Thạch vào trong động phủ của ta, kết quả bị lỗ đen hút đó chứ!"
"Mau đưa cho ta! Ta sẽ tìm cho ngươi một món Tiên Khí không tệ!" Thanh Đế đen mặt đưa tay ra.
Sau khi Diệp Lăng nghe xong, lập tức thu cục gạch vào bên trong túi trữ vật: "Ôi..., lão gia hỏa còn muốn lấy lại? Không biết biệt danh của tiểu gia ta là thiết công kê sao? Vắt chày ra nước, vào trong tay ta thì chính là của ta, đừng nghĩ lấy lại!"
Thanh Đế cắn răng: "Diệt Cực Kim Thân là lão phu đưa cho ngươi, phân thân ác long của Long Hoàng cũng là lão phu đưa cho ngươi, ngươi lại còn muốn lấy Đả Thần Thạch của ta?"
Diệp Lăng cười khẽ: "Được rồi, với địa vị của ngươi, muốn tìm người đánh một trận cũng là giấc mộng, còn muốn dùng Đả Thần Thạch này làm gì, mà tiểu gia ta vẫn rất cần nó để chuyển thế trùng tu."
Thanh Đế khoát tay: "Mau cút đi cho lão phu, ta nhìn ngươi đến sắp chán rồi! Lúc nào về tiên giới thì trả Đả Thần Thạch lại cho lão phu, nếu không lão phu ta sẽ đập nát động phủ của ngươi!"
"A phi, dọa tiểu gia ta sao? Ngươi cũng không đi hỏi thăm thử, hai giới thiên tiên ai dám uy hiếp ta, ngươi là Thanh Đế thì sao, chờ tiểu gia ta vượt qua Phượng Hoàng Chí Tôn kiếp, ta sẽ nhổ sạch lông trắng của ngươi luôn!"
Diệp Lăng thở phì phò nói, hay cho Thanh Đế nhà ngươi cũng dám uy hiếp ta, tiểu gia ta là người thù rất dai đó, Đả Thần Thạch này ngươi đừng mong có được nữa.
Loại bảo bối này đến trên tay ta rồi, nào có đạo lý phun ra ngoài, thật sự là mơ mộng hão huyền.
“Cút mau đi! Nhanh lên!" Thanh Đế rống to, vung tay lên, Diệp Lăng lập tức biến mất ở bên trong khoảng thiên địa đó.
"Tức chết ta rồi, nói với hắn nữa, ta sợ ta nhịn không được sẽ từ tiên giới giáng xuống, sau đó một chưởng vỗ chết hắn!" Thanh Đế thở hồng hộc, râu ria đều vểnh hết lên.
Nghĩ đến địa vị của Thanh Đế ông ta ở tiên giới cao sao mà cao, cho dù là lãnh tụ hai giới Tiên, Thiên gặp ông ta cũng phải tươi cười, một cái khó chịu đã hù dọa vô số tiên nhân run rẩy rồi.
Nhưng tên Diệp Lăng này lại làm sắc mặt Thanh Đế phát xanh, dựng râu trừng mắt, suýt chút nữa khiến ông ta chui khỏi động phủ tiên giới xuống hạ giới tìm Diệp Lăng liều mạng.
"Được rồi được rồi, ta vẫn còn muốn nhã nhặn một chút, không thể nổi giận, như vậy không tốt cho thân thể." Thanh Đế mỉm cười, cố gắng bình phục tâm tình của mình.
Nhưng vừa nghĩ tới Đả Thần Thạch, trái tim Thanh Đế đều đang chảy máu.
Nhưng Thanh Đế cũng hiểu rõ, Đả Thần Thạch rơi vào tay Diệp Lăng có lẽ chính là ý trời, bằng không mà nói làm sao lại từ bên trong động phủ của ông ta bị lỗ đen hút đi chứ.
Thôn Lan Sơn, mười mấy cường giả đang đứng trên bãi tập rộng lớn, khác xa vài ngày trước, bóng người lít nha lít nhít.
Một ngôi mộ lớn làm thiệt hại vô số cường giả, khiến không ít thế lực nhận lấy tổn thất không có cách nào bù đắp, thậm chí có cường giả của một số thế lực đến đây đều bị diệt hết.
Mà có thể đi đến cửa ải cuối cùng thì đều là xảy ra màn lột xác kinh người, sau này tuyệt đối là ngôi sao mới từ từ bay lên.
Bóng dáng Diệp Lăng lặng lẽ xuất hiện, đám người Thần Phong lập tức đi đến bên cạnh Diệp Lăng, ánh mắt của những cường giả Hoa Hạ khác nhìn Diệp Lăng cũng đều tỏa sáng.
Người này quá mạnh, một người đánh ra khí thế chấn nhiếp tất cả kẻ địch.
"Thánh nữ đâu?" Đây là câu hỏi đầu tiên của Diệp Lăng.
Trên bãi tập chỉ còn lại cường giả Hoa Hạ, toàn bộ những cường giả dị năng nước ngoài khác đều không thấy, Thánh nữ cũng đã biến mất.
"Thánh nữ rời đi cùng với những người khác rồi, chắc hẳn bọn họ sẽ nhanh chóng rời khỏi Hoa Hạ."
"Dù sao họ còn phải trở về bẩm báo với tổ chức, họ bị tổn thất nặng nề nên cần nghĩ một phương pháp ứng phó."
"Hơn nữa những tổ chức tập sát Thánh nữ kia cũng đã trở về chuẩn bị thủ đoạn rồi, chắc hẳn Giáo hoàng lão gia hỏa kia sẽ không từ bỏ ý đồ."
"Thánh nữ đại biểu cho Giáo Đình, có người muốn giết Thánh nữ không khác tuyên chiến với họ, luôn ở vị thế vô địch như Giáo Đình mà nói, căn bản sẽ không buông tha cơ hội lập uy này."
Thần Phong chậm rãi nói, đột nhiên Thần Phong cười hắc hắc: "Diệp Lăng, cậu nói thật cho tôi biết đi, rốt cuộc quan hệ giữa cậu và Thánh nữ là thế nào?"
"Đúng đó, tôi có thể nhìn ra một số chuyện ẩn ở bên trong, tâm trạng ban đầu kia của Thánh nữ, nếu nói không có quan hệ với cậu thì tôi không tin." Lý Thiên Hạo cũng cười hắc hắc giống như thần côn.
Diệp Lăng bĩu môi: "Thôi đi, Thánh nữ chỉ là một người phụ nữ bình thường mà thôi, sao có thể thoát khói ma chưởng của tiểu gia ta!"
Thần Phong và Lý Thiên Hạo sững sờ, lập tức cười ha hả, mà đúng lúc này, đột nhiên một nhân viên cục dị năng chạy tới, sắc mặt nghiêm túc.
"Cục trưởng! Xảy ra chuyện lớn rồi!"
Tất cả trong lòng tất cả mọi người đều giật mình, đặc biệt là Diệp Lăng, trong lòng dâng lên một cảm giác không ổn.