Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 241 - Chương 241: Diêm Quân Đến

Chương 241: Diêm Quân đến

Xảy ra chuyện lớn rồi!

Xảy ra chuyện lớn gì mà khiến cho cả cường giả cục dị năng phải thay đổi sắc mặt như thế.

"Làm sao vậy, có phải là những cường giả nước ngoài đã rời đi lại xảy ra tranh chấp hoặc là đả thương người rồi hả?"

Trong đầu Thần Phong nảy ra suy nghĩ này đầu tiên, mà có lẽ cũng chỉ có rắc rối như thế mới là chuyện lớn thì phải, nếu không thì vì sao sắc mặt mọi người cục dị năng đều kinh hãi như thế.

"Không phải, không phải!" Người kia chạy tới kịch liệt thở dốc.

"Tất nhiên là chuyện lớn! Đại quân Địa Phủ môn đi tới thành phố Đông Hải, hơn nữa còn là Diêm Quân đích thân đến, bây giờ đang ở trong trang viên vùng ngoại thành đánh nhau với một vị cường giả thần bí…!"

"Cường giả trong cục chúng ta đã bị đả thương hơn mười người rồi! Đều là bị Diêm Quân cường đại kia tự mình ra tay."

Thanh âm vừa dứt, đầu Diệp Lăng ông lên một tiếng, sắc mặt lập tức đại biến, Diêm Quân, không phải là môn chủ Địa Phủ Môn, một cường giả Trúc Cơ Kỳ sao.

Vậy mà hắn lại lợi dụng khi mình không có ở nhà, đuổi giết tới Trầm Nguyệt Tâm ở trang viên, không biết nữ nhân trong nhà có bị thương tổn chút nào hay không, nếu một vị cường giả Trúc Cơ Kỳ đại khai sát giới, hậu quả thật sự không tưởng tượng nổi.

"Đồ khốn! Ngươi muốn chết sao!"

Diệp Lăng nghiến răng, chẳng quan tâm người xung quanh đang bị sốc, thân ảnh bay vút lên trời, vọt vào trong mây, linh lực toàn thân cuồn cuộn thiêu đốt, sáu viên Kim Đan trong cơ thể cũng điên cuồng xoay tròn.

"Nhanh! Mau trở về! Bảo tất cả mọi người quay lại dùng toàn lực bảo vệ phụ nữ trong trang viên, nếu xảy ra bất cứ chuyện gì, các người đều cút hết về nhà làm ruộng đi!" Thần Phong cũng rống to.

Vẻ mặt Lý Thiên Hạo lạnh lùng, nhưng trong lòng cũng xuất hiện vẻ sợ hãi, nếu như, nếu như nữ nhân trong trang viên bị tổn thương hoặc là xuất hiện tình hình không thể xoay chuyển được, một khi Diệp Lăng cường đại như thế nổi điên thì sẽ đáng sợ mức nào đây.

Trong lúc nhất thời, thế lực dị năng của toàn bộ thành phố Đông Hải cũng bắt đầu chuyển động, những người gọi là cảnh sát kia vốn không cần dùng tới, một Diêm Quân cũng đủ để hủy diệt binh sĩ với súng đạn thật rồi.

Trong trang viên, máu tươi chảy đầy đất, trên mặt đất màu máu chói mắt, mùi máu tanh tràn ngập không khí.

Trên mặt đất có vô số thi thể đang nằm đều chết rất thê thảm, mà ở hậu hoa viên của trang viên, một nam tử thân hình cao lớn đang ngồi ở trên một chiếc ghế gỗ màu đỏ, ánh mắt lạnh nhạt.

Trên người hắn tỏa ra một loại hơi thở chết chóc, đủ để đe dọa vô số bọn đạo chích, hắn chính là Diêm Quân của Địa Phủ Môn, một lệnh ban ra cũng đủ để làm các thế lực trong ngoài nước sợ vỡ mật.

Địa Phủ Môn có quá nhiều sát thủ, nhiều đến mức có người chết mà cũng không biết mình chết như thế nào, mà những tiểu quỷ lấy mạng những người này đều do Diêm Quân thống lĩnh, có thể thấy được uy danh của hắn.

"Táng Hoa! Ngươi là thuộc hạ mà ta quan tâm nhất, kết quả ngươi lại phản bội Địa Phủ Môn, phản bội ta, ngươi đã nghĩ đến kết cục hôm nay chưa." Diêm Quân nói khẽ.

Ở trước mặt Diêm Quân, Trầm Nguyệt Tâm, Táng Hoa, Lưu Xảo Nhi và một đám nữ nhân đứng đó, trên mặt mỗi người đều không lộ vẻ sợ hãi, mà bên cạnh các nàng, Vương Thục Phân có vẻ hoảng sợ.

Tất cả chết rồi, trong trang viên trừ mấy người họ ra thì tất cả đều bị kẻ đáng sợ này giết hết rồi, ngay cả Táng Hoa đã đột phá đến cường giả Tiên Thiên Cảnh Giới cũng bị Diêm Quân đánh trọng thương.

HƯU...U...U, từng đạo thân ảnh xuất hiện sau lưng Diêm Quân, có khoảng gần hai mươi người, mỗi người đều là sát thủ có thực lực mạnh mẽ, tu vi thấp nhất cũng đạt Hậu Thiên Đỉnh Phong, tất cả đều vô cùng tinh nhuệ

"Môn chủ, toàn bộ trang viên đã không có bất kỳ người nào còn sống nữa." Một lão giả Tiên Thiên Cảnh Giới nói khẽ.

Diêm Quân lạnh lùng cười cười, đứng dậy: "Táng Hoa, ta cho ngươi một cơ hội, trở lại Địa Phủ môn, làm nữ nhân của ta, ta để lại mạng cho ngươi, đương nhiên, những người còn lại phải giết, coi như để trừng phạt ngươi."

Táng Hoa vốn là một bông hồng có gai ở Địa Phủ Môn, Diêm Quân sớm đã vừa muốn thu phục nàng, lúc này đây nhìn thấy Táng Hoa lại đột phá đến Tiên Thiên Cảnh càng khiến Diêm Quân kinh ngạc, lại càng muốn thu nàng về dưới trướng của mình.

Táng Hoa được Trầm Nguyệt Tâm đỡ lấy, cô ho ra một ngụm máu tươi, lạnh lùng cười nói: "Xin lỗi, ta từ chối!"

"Đồ không biết sống chết, cả lời nói của môn chủ cũng không nghe, ta thấy ngươi thật sự muốn chết rồi!"

Một cường giả Tiên Thiên Cảnh Giới quát lớn, thân ảnh lóe lên đã đi tới bên cạnh Táng Hoa, đánh ra một chưởng, chưởng phong mạnh mẽ mang theo khói đen nồng đậm đánh về phía Táng Hoa.

"Lui ra phía sau!" Trầm Nguyệt Tâm hét lớn, linh lực trong cơ thể tùy lúc bao bọc dày dặc, thân thể khẽ động, giơ chân dài lên đá vào kẻ đánh tới.

Đông, sát thủ dừng lại lui về phía sau, lạnh lùng cười nói: "Chậc chậc, trong một cái trang viên nho nhỏ thế này lại ẩn giấu hai cường giả Tiên Thiên, thật làm ta ngạc nhiên đó."

"Nhưng mà đáng tiếc, đích thân Môn chủ đã đến, cho dù thần tiên hạ phàm cũng không thể nào cứu được đám các ngươi đâu!" Sát thủ nói dứt lời, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh chủy thủ, nửa bên chủy thủ lóe lên hàn quang u xanh.

"Quay lại!" Diêm Quân lạnh lùng nói, sát thủ vừa rút ra chủy thủ vội vàng lui lại.

Diêm Quân chậm rãi đi về phía Táng Hoa: "Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, trở lại Địa Phủ môn, làm nữ nhân của ta!"

"Nếu ngươi từ chối, bây giờ ta sẽ lập tức giết các nàng, để chính mắt ngươi nhìn thấy, khiến nội tâm ngươi chịu dày vò!"

"Nếu như ngươi đồng ý với ta, ta sẽ để lại một mạng cho các nàng, đây là giới hạn cuối cùng của ta, cũng là cơ hội cuối cùng của ngươi, ngươi suy nghĩ kỹ vào. Ngươi cũng biết tính tình của ta rồi, không muốn lặp đi lặp lại nhiều lần là đã đạt tới cực hạn của ta!"

Giọng nói Diêm Quân có vẻ âm trầm, gã cường đại như Hoàng Giả trong thế giới hắc ám, nhất ngôn cửu đỉnh, giống như là một thánh chỉ.

Cho tới bây giờ không có bất kỳ người nào cả gan chọc tức gã, mặc dù là Giáo Đình, hay là quái vật khổng lồ cũng không dám trêu chọc Địa Phủ Môn, không người nào lại sẵn sàng đối mặt với những kẻ khủng khiếp trong bóng tối kia.

"Táng Hoa muội muội, không cần phải đồng ý hắn! Ông xã sẽ đau lòng đó." Lưu Xảo Nhi lập tức cao giọng nói.

Diêm Quân lập tức trừng mắt: "Ông xã của Táng Hoa, nam nhân kia là ai, mau nói ra, ta cho hắn chết toàn thây."

"Ha ha, khẩu khí lớn thật, nếu ông xã ta trở về, nhất định sẽ đánh chết ngươi! Làm gì để ngươi ở đây khoe khoang như vậy!" Lâm Vũ Tình đứng ở đằng sau đám nữ nhân khinh thường cười nói.

Diêm Quân sững sờ, lập tức cười ha ha: "Đây là chuyện buồn cười nhất mà ta từng được nghe."

"Ta chợt phát hiện, mấy người các ngươi cũng không tệ, bây giờ ta không muốn giết ai nữa. Mang tất cả đi, cho làm phu nhân của bổn tọa hết!"

"Về phần người ông xã mà các ngươi nói, yên tâm đi, ta sẽ khiến hắn hối hận vì đã đến thế giới này. "

"A, đương nhiên, quý bà tuổi trên năm mươi, ta sẽ cho ngươi chết đi mà không đau khổ, ngươi phải tin ta nói nhất định sẽ giữ lời, ngươi sẽ không cảm thấy đau đớn đâu."

Ở trong nội tâm của Diêm Quân, có lẽ ông xã của Táng Hoa chỉ có chút của cải thế thôi, những thứ đó đối với Diêm Quân mà nói chả là cái gì.

"Mang tất cả đi! Ai dám phản kháng lại, giết!"

Diêm Quân lạnh giọng quát lớn, quay người muốn đi.

Tinh thần đám sát thủ lập tức tỉnh táo, hướng về phía đám nữ nhân.

Một đám nữ nhân đều có chút sợ hãi, trong nội tâm hạ quyết tâm, dù có chết sẽ không lại để Diêm Quân thực hiện được mục đích của mình.

"Coi thường ta, các ngươi đừng mong sống được dù chỉ một tên!"

Đột nhiên, một thanh âm ẩn chứa giận dữ ngập trời vang vọng trong không trung, một đạo thân ảnh từ trên trời đáp xuống!

Bình Luận (0)
Comment