Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 242 - Chương 242: Khiến Ngươi Chết Không Thoải Mái!

Chương 242: Khiến ngươi chết không thoải mái!

Từ trong bóng người gầy gò trên không trung tỏa ra một khí tức khiến lòng người lo sợ, đáng sợ và khủng bố.

“Ông xã! Ông xã đến!”

“Diệp Lăng, cẩn thận một chút!”

Các cô gái nhìn thấy Diệp Lăng đi vào, không khỏi vui mừng hô to. Vào giây phút sống còn, Diệp Lăng giống như một vị chúa cứu thế đi tới.

“Tiểu tử từ nơi nào đến, thật sự không biết trời cao đất rộng, chết đi!”

Một tên sát thủ quát lạnh, thân thể ầm vang lao lên, hướng đến nơi Diệp Lăng vừa mới rơi xuống mà giết, tốc độ rất nhanh, trong tay nắm một thanh chủy thủ, góc độ công kích rất xảo trá.

Diệp Lăng nhìn chằm chằm, nắm đấm đột nhiên vung ra, sáu viên Kim Đan trong cơ thể toàn lực xoay tròn, một cỗ linh lực đáng sợ từ bên trong không ngừng xuất hiện, tất cả đều ngưng tụ trên nắm tay

Oanh!

Một tiếng vang lớn, Diệp Lăng đánh một quyền vào lồng ngực tên sát thủ, tên sát thủ khí thế hung hăng bỗng nhiên chấn động thân thể, dừng công kích.

“A!”

Rống lên một tiếng sợ hãi, thân thể tên sát thủ ngã thẳng về sau, máu tươi trong miệng phun ra như suối, lồng ngực hắn lại toàn toàn không tổn hại chút nào, nhưng tất cả nội tạng bên trong đều bị một quyền của Diệp Lăng đánh nát.

Đông, tên sát thủ ngã trên mặt đất, đã không còn sự sống, tên khốn này vẫn chưa mò ra thực lực của Diệp Lăng thì đã bị Diệp Lăng tức giận dùng một quyền đánh chết, chết không nhắm mắt.

“Các hạ là ai! Địa Phủ Môn đang làm việc, xin mời rời đi!”

Mặc dù Diêm Quân cảm thấy Diệp Lăng rất mạnh, nhưng trong lòng hắn xem như dù có là cường giả Trúc cơ kỳ thì hắn cũng không hề sợ hãi, chứ đừng nhắc đến một tiểu tử không có khả năng đạt tới Trúc cơ kỳ.

Diệp Lăng nhìn chàm chằm Diêm Quân:

“Diêm Quân? Tin ta đi, nếu như ngươi chết thoải mái, coi như tiểu gia ta mạnh miệng!”

Hả?

Diêm Quân lập tức nổi giận, hay cho một tiểu tử không biết trời cao đất rộng, thật xem như mình nói với hắn câu là sợ hắn sao?

“Không biết trời cao đất rộng, dù ngươi là con riêng của Giáo hoàng thì hôm nay ngươi cũng phải chết!”

Diêm Quân nói, hắn chậm rãi đi về phía Diệp Lăng, sát ý dào dạt.

Diệp Lăng khinh thường cười một tiếng:

“Giáo hoàng? Tên đó xách giày cho ta cũng không xứng, ngược lại là ngươi, tiểu gia ta nhất định sẽ khiến ngươi hối hận, hối hận đến từng khớp xương, hối hận đến dù xuống Địa ngục xương cốt cũng sẽ run lên!”

Oanh!

Diêm Quân nghe vậy, mang theo giết chóc ngập trời phía sau là gió tanh mưa máu, đột nhiên trong tay hắn xuất hiện một cây côn dài màu đen, trường côn như sát, phát ra ánh sáng màu đen yếu ớt.

Hô, trường côn gào thét lao đến, Diêm Quân nhìn Diệp Lăng không có bất kỳ động tác nào cười khẩy, đúng là một gia hỏa tự đại, dù cho cường giả Trúc cơ kỳ chịu một côn toàn lực của mình thì cũng phải chết.

“Tự đại thì sẽ chết!”

Diêm Quân quát lớn, hắc côn trong tay đã đánh đến trên lồng ngực Diệp Lăng.

“Không! Diệp Lăng, tránh ra nhanh!”

“Không ổn! Ông xã mau đánh lại đi!”

Một đám người nhất thời hoảng sợ hô lên, thế nhưng dáng vẻ Diệp Lăng vẫn không có chút nào muốn hành động, thân thể và nghị lực thẳng tắp như cây thông.

Phanh, Diêm Quân hung hăng đánh hắc côn vào lồng ngực Diệp Lăng, vẻ mặt đang cười dữ tợn bỗng nhiên dừng lại, một côn của hắn là dùng hết sức đánh vào lồng ngực Diệp Lăng, vậy mà không cách nào khiến cho Diệp Lăng lui về phía sau một bước!

Mà kết quả Diệp Lăng chết trong tưởng tượng cũng chưa từng xuất hiện, Diệp Lăng vẫn đứng tại chỗ, giống như bị một sợi lông quét đến trên người, lực phòng ngự của Diệt Cực Kim Thân rất khủng bố, có thể khiến hắn khinh thường lực công kích của Diêm Quân.

“Sức lực của ngươi, quá yếu!”

Oanh, Diệp Lăng ra tay. Bàn tay của hắn mạnh mẽ vung ra, mang theo một cơn gió lăng lệ hung ác.

Ngay tại thời khắc này, sáu viên Kim Đan bên trong cơ thể đều bộc phát, sức mạnh của Diệt Lực Kim Thân bùng bổ trong nháy mắt, một sức mạnh vô song đột nhiên tràn ngập trong thân thể Diệp Lăng.

Ba, một chưởng trực tiếp đập vào mặt Diêm Quân. Diêm Quân kinh ngạc, hắn chỉ cảm thấy một sức mạnh không tên trực tiếp đập bay mình, thậm chí ở giữa không trung xoay mạnh mấy vòng mới rơi xuống đất.

Khụ khụ, Diêm Quân cảm giác bản thân như bị vũ khí hạt nhân nổ trúng, hắn nằm trên mặt đất không thể đứng dậy ngay được, yết hầu nhúc nhích, một ngụm máu tươi lập tức phun ra giữa không trung, thành một cơn mưa máu.

“Rốt cuộc ngươi là ai!”

Diêm Quân cắn răng nói, người có thể tùy ý nhận một kích toàn lực của mình mà không có chuyện gì, tuyệt đối không thể là hạng người vô danh, mà tuyệt đối là cường giả Kim Đan Kỳ, bằng không mà nói tuyệt đối không thể ngăn lại một kích toàn lực của mình.

Diệp Lăng cười lạnh, trực tiếp nâng chân lên, dẫm lên đầu Diêm Quân: “Tiểu gia ta chính là tổ tông của ngươi! CMN, ta làm tổ tông của ngươi còn sợ mất mặt!”

“Ta vừa mới nói, tiểu gia ta muốn khiến ngươi chết không thoải mái, ta muốn để ngươi hối hận!”

Diệp Lăng rống to, một cước khiến đầu Diêm Quân chôn sâu vào trong lòng đất xuyên qua lớp đá hoa cương, tóc Diêm Quân dính đầy bụi đá trắng, thân thể không ngừng run rẩy, trong lòng vô cùng phẫn nộ.

Thật mạnh, thực lực của người trẻ tuổi đứng trước mặt này rất mạnh, hắn căn bản không có lực lượng phản kháng.

Đối với Diêm Quân, kẻ luôn hưởng thụ trong thế giới hắc ám, được mọi người tôn kính, hắn cảm thấy vô hạn sỉ nhục.

“Còn các ngươi nữa, chết hết đi!”

Diệp Lăng hét lớn, cả người hóa thành một tia chớp, biến mất không thấy gì nữa, một đám sát thủ lập tức đề phòng, trong lòng dâng lên một trận kinh hãi.

Vừa nãy lực lượng cường đại của Diệp Lăng làm bọn họ tuyệt vọng, trong mắt bọn họ thấy Diêm Quân gần như không có chút sức nào đánh lại, nếu như người này thật muốn giết bọn họ, bọn họ tuyệt đối không thể phản kháng.

Ầm ầm!

Ngay thời điểm các sát thủ đang đề phòng cực độ, bỗng nhiên một tia lôi đình gào thét từ phía trên rơi xuống, từng con cự long dữ tợn, điên cuồng lao về phía bọn họ.

“Không được! Môn chủ cứu chúng ta!”

Cảm nhận được cỗ sức mạnh hủy diệt này, tất cả sát thủ đều mất đi suy nghĩ phản kháng, cái này giống như ông trời tức giận, đánh thần uy xuống trừng phạt.

“Mơ mộng hão huyền.” Diệp Lăng cười lạnh, trong hai con ngươi tràn ngập hàn ý cuồn cuộn.

Động đến nữ nhân của hắn, không nghi ngờ chính là động đến vảy ngược của hắn. Có thể động đến hắn, nhưng động đến nữ nhân của hắn thì cho dù là Thiên Vương lão tử cũng không được phép.

Rầm rầm! Lôi đình phóng xuống, đánh vào trên thân tất cả sát thủ.

Hô, một cơn gió lớn thổi qua, bọn sát thủ hoàn toàn biến mất, giữa không trung tràn ngập một mùi máu tanh gay mũi.

Ánh mắt Diệp Lăng có chút coi thường, sau một kích tất cả sát thủ đều hóa thành tro. Cho dù là vậy, sát khí trong lòng hắn vẫn chưa biến mất.

Như vậy kẻ tiếp theo sẽ là Diêm Quân!

Thân thể Diệp Lăng động một cái, đi đến bên cạnh Diêm Quân, kẻ này bị Diệp Lăng nện vào trong lòng đất còn đang giãy dụa tìm cách chui ra.

“Không ra được, để ta giúp ngươi!”

Diệp Lăng lôi tóc Diêm Quân, bỗng nhiên nhấc lên, Diêm Quân trực tiếp bị Diệp Lăng lôi từ trong đất ra, trên người còn dính đầy bùn đất, toàn bộ xương cốt trên người Diêm Quân đều bị cỗ lực lượng cường đại này nện gãy.

Rắc rắc!

Rắc rắc!

Mấy tiếng xương gãy thanh thúy vang lên, hai tay hai chân Diêm Quân đều bị Diệp Lăng phế đi.

“À, còn có tu vi của ngươi nữa!”

Diệp Lăng cười ôn hòa, thế nhưng nụ cười của hắn trong mắt Diêm Quân lại giống như ác ma, vô cùng đáng sợ.

Phanh, một ngón tay Diệp Lăng chạm lên bụng dưới Diêm Quân, một cỗ lực lượng cuồng bạo khiến cho toàn bộ kinh mạch Diêm Quân vỡ nát.

“A!”

Diêm Quân bi thảm rống to, cường giả vô địch một đời, giờ lưu lạc thành phế nhân!

Bình Luận (0)
Comment