Vô số chữ viết xuất hiện trong đầu ba người, sau kinh ngạc ban đầu ba người hoàn toàn khiếp sợ.
"Thần Phong, tôi truyền cho anh kiếm pháp Đại Quang Minh và tâm pháp Cửu Dương, phối hợp với bản tính thẳng thắn của anh, có thể phát huy hết uy lực của kiếm pháp, hơn nữa tâm pháp cũng lấy dũng mãnh làm chủ."
"Con đường sau này, anh phải đi bằng đôi chân của mình, không được nóng vội, lấy tu vi của anh, trước hết nắm chắc cảnh giới Tiên Thiên đã, còn lại tính toán sau."
Lời nói của Diệp Lăng khiến Mạc Tinh buồn cười, nói đùa gì vậy, bản tính Thần Phong ngay thẳng sao? Đại sư huynh Diệp Lăng cậu đang nằm mơ nói chuyện hoang đường à?
"Vô Đạo, tôi truyền cho cậu Phong Ma quyền và thần thông Trượng Cửu Kim Thân, phối hợp với tâm pháp Bách Luyện, thể phách của cậu sẽ mạnh mẽ, kinh mạch bách thông, chúng có thể giúp cậu phát huy hết tất cả năng khiếu, biến cậu thành hạt giống tốt trăm năm khó gặp."
"Cậu phải tránh việc nóng nảy lúc chiến đấu, nhất định phải ổn định tinh thần, cho dù bất cứ lúc nào, chỉ có quyết tâm vững vàng mới có thể tìm được ánh sáng của thắng lợi."
Cuối cùng Diệp Lăng nhìn về phía Mạc Tinh, sắc mặt có chút nghiêm trọng: "Qua mấy ngày nữa tôi sẽ luyện chế chút Cửu Dương đan, thanh tẩy toàn bộ tạp chất trong cơ thể anh rồi nói sau, anh còn chưa chính thức trở thành tu luyện giả, truyền cho anh thần thông cũng uổng phí."
Mạc Tinh vốn phấn khởi bừng bừng lập tức ngẩn người, điên cuồng hét lên: "Đừng mà sư huynh, vì sao tôi không có môn pháp tu luyện chứ, cậu không thể bên trọng bên khinh như thế được."
Diệp Lăng lắc đầu: "Tôi cho anh tâm pháp và thần thông cũng vô dụng với anh, anh không thể tu luyện được, vẫn nên chờ sau này rồi nói đi, yên tâm, sẽ không thiếu phần của anh đâu."
"Tôi không muốn! Cậu cho tôi bây giờ đi, nhỡ tôi có thể sử dụng được thì sao, cậu hãy tin tưởng tôi!" Mạc Tinh ôm bắp đùi Diệp Lăng, thiếu chút nữa khóc nhè.
"Được rồi, tôi sẽ truyền cho anh một bộ môn pháp, tên là môn pháp Phúc La Vương, đây là thần thông của một vị cường giả tiếng tăm lừng lẫy trong tiên giới, cho dù ở trong tiên giới cũng có không ít người tranh đoạt thần thông quý báu này."
Diệp Lăng giơ tay lên, trong đầu Mạc Tinh lập tức xuất hiện vô số tiếng Pháp, anh ta kích động bắt đầu xem xét, thế nhưng một giây sau, Mạc Tinh liền ngã nhào xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Anh! Anh mau tỉnh lại đi! Diệp Lăng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!" Mạc Tư Thanh vội vàng chạy đến bên người Mạc Tinh, đỡ anh ta dậy rồi hét to.
Thần Phong và Diệp Vô Đạo đang hưng phấn cũng thất thần, vừa định xông tới, đột nhiên bị Diệp Lăng cản lại.
"Ba người ra ngoài hết đi!" Sắc mặt Diệp Lăng nghiêm túc, không nói gì thêm.
Đương nhiên Mạc Tư Thanh không nguyện ý, thế nhưng Diệp Vô Đạo và Thần Phong nhìn thấy sắc mặt nghiêm túc của Diệp Lăng, khẽ cắn môi trực tiếp kéo Mạc Tư Thanh ra ngoài.
Sau khi ba người đều rời đi, Diệp Lăng vung tay lên, một sức mạnh vô hình trực tiếp phong bế toàn bộ căn phòng, phòng ngừa có người tới quấy rầy.
"Đạo hữu, ngươi đi ra đi." Diệp Lăng giơ tay lên, một vệt sáng màu vàng trực tiếp bao phủ cơ thể Mạc Tinh.
Một giây sau, trên người Mạc Tinh tách ra một con đường, còn có vô số đóa sen hoa đua nở ở bên cạnh anh ta, nở rồi tàn, tàn rồi nở.
Một bóng người chậm rãi xuất hiện giữa không trung, người này giống Mạc Tinh như đúc, chẳng qua dáng người rất mập mạp.
"Chậc chậc, không ngờ Phúc La Vương danh tiếng lẫy lừng lại chuyển kiếp thành đại thiếu Mạc gia." Diệp Lăng cười lắc đầu, tất nhiên là hắn quen thân ảnh giữa không trung kia.
Phúc La Vương là một truyền kỳ trong tiên giới, một sự tồn tại hoàn toàn hiếm có.
Phúc La Vương vốn là một nô lệ chăn ngựa ở nhân gian, thế nhưng dưới sự sắp đặt của cơ duyên, hắn ta tiến vào con đường của tu luyện giả, sau khi hắn ta bước vào con đường tu luyện, con đường nghịch thiên của hắn ta mới bắt đầu dần dần hiện ra.
Hắn ta vô cùng tốt số, hầu như có thể nghịch thiên, không có bất cứ từ ngữ nào có thể hình dung sự may mắn của hắn ta.
Khi hắn ta mới là Kim Đan Kỳ, hắn ta đắc tội với một Ma Đầu cảnh giới Tiên Nhân, kết quả hắn ta lại trốn thoát trên đường, mang theo Ma đầu kia xông vào bên trong một di chỉ thượng cổ.
Kết quả, Ma Đầu chết ở bên trong di chỉ, còn hắn ta đạt được tất cả tài phú mà thần tiên thèm muốn.
Bắt đầu từ đây, con đường nghịch thiên của hắn ta hoàn toàn mở ra, bất kể là lúc nào, hắn ta đều chưa từng bị thương.
Trong cục diện phải chết, không biết xảy ra chuyện gì khiến hắn ta tránh thoát được, đã từng có một lần, hắn ta vừa mới đột phá đến cảnh giới Tiên Nhân, bị một tên Tam Kiếp tiên đế truy sát.
Khi hắn ta không còn đường chạy, hắn ta trốn ở bên cạnh một tảng đá lớn, đây là kết cục ngỏm củ tỏi đúng không?
Thế nhưng mẹ nó, tên tam kiếp tiên đế kia đi qua bên cạnh tảng đá lớn mà không phát hiện ra hắn ta, phải biết thần lực của tiên đế khủng bố ra sao, ngay cả một hạt cát trong biển rộng cũng không thể trốn thoát khỏi mắt hắn.
Thế nhưng Phúc La Vương lại có thể tránh thoát, hơn nữa còn ở bên cạnh một tảng đá lớn bình thường.
Đây không là nghịch thiên thì là gì?
Cái này còn chưa hết, hắn ta không chỉ có may mắn nghịch thiên mà miệng còn thiêng vô cùng, nói người nào người đó sẽ chết.
Ban đầu Diệp Lăng cũng không tin, cho đến một lần, Phúc La Vương đột phá đến tiên đế một kiếp, bởi vì chán ghét một tiên đế ba kiếp mà rủa hắn chết, kết quả ngày hôm sau tên đó tẩu hỏa nhập ma mà chết ngay trong phủ của mình.
Sau lần đó, toàn bộ tiên giới đều coi Phúc La Vương này là yêu nghiệt, ngay cả Diệp Lăng cũng kiêng kị hắn ta.
Tên này thật đáng sợ, đánh cũng không đánh chết, hắn ta há miệng nói là có thể khiến người khác chết, cho nên toàn bộ hai giới tiên thiên không ai muốn đối địch với hắn ta, sợ sẽ có một ngày đột nhiên chết trên giường.
Thế nhưng vào lúc Diệp Lăng chuẩn bị độ Phượng Hoàng Chí Tôn kiếp, tên Phúc La Vương này đột nhiên biến mất, không ai biết hắn ta đi đâu.
Mà bây giờ, hắn ta lại xuất hiện sau khi Diệp Lăng truyền môn pháp Phúc La Vương cho Mạc Tinh.
"Phúc La Vương tham kiến Cửu Kiếp tiên đế, không ngờ có thể gặp tiên đế ở chỗ này, vẫn muốn cảm ơn ân tình của tiên đế, nếu tiên đế không truyền tâm kinh Phúc La Vương cho người mà ta chuyển thế, không biết tới khi nào ta mới có thể thức tỉnh."
Phúc La Vương mỉm cười phúc hậu.
Diệp Lăng gật đầu: "Không biết Phúc La Vương tiêu diêu tự tại, sao lại đột nhiên biến mất rồi chuyển thế đến hạ giới, bản đế biết ngươi có vận khí nghịch thiên, chắc hẳn không ai có thể giết ngươi."
Phúc La Vương lắc đầu cười khổ: "Tiên đế, không ai có thể thoát khỏi đạo trời, ta cũng cảm giác được đạo trời trong cõi u minh có một tia sát cơ đối với ta, cho nên mới không thể không chuyển thế."
"May mắn của ta là do đạo trời giao phó, sau khi ta đột phá đến cảnh giới tiên đế mới dần dần hiểu thấu thiên cơ."
"Vào một vạn năm trước, ta cảm giác được sát cơ trong cõi u minh, sau khi suy tính mới biết được, chuyển thế mới là đường sống của ta, hơn nữa còn có thể giúp ta nương nhờ quý nhân đi đến đẳng cấp Điên Phong."
"Rất hiển nhiên, quý nhân này chính là tiên đế."
Diệp Lăng cười: "Ngươi mạnh mẽ như vậy mà cũng bị ép chuyển thế, đã như vậy, ta coi như mặc kệ người mà ngươi chuyển thế, dù sao may mắn nghịch thiên của ngươi cũng rất lợi hại."
"Tiên đế, điểm này ngài nói sai rồi." Phúc La Vương bật cười.