Diệp Lăng sững sờ nhìn cơ trưởng đang phát hỏa, mí mắt của ông ta cũng thật sinh động a, nhìn những quyền vừa đánh xuống kia đi, nhìn cái miệng đang không ngừng mắng chửi kia đi, không biết rõ tình huống còn tưởng rằng ông ta không sợ sinh tử nữa đó.
“Để cậu chê cười rồi, vốn dĩ tôi không hề sợ khốn khổ, nhưng lại lo ngại cho an toàn của mọi người trên máy bay.”
“Hẳn cậu đã nhìn ra, người đàn ông anh dũng như tôi có chủ nghĩa anh hùng rất cao, cho nên đối với loại phần tử khủng bố như thế này, tôi vẫn luôn cự tuyệt mọi yêu cầu của chúng.”
“Tôi là một cơ trưởng từng được đào tạo ở bậc cao đẳng, cho nên tố chất của tôi rất tốt, hãy nhìn nắm đấm lúc nãy của lão già này đi, có phải rất cứng không?”
Diệp Lăng gật đầu, giơ ngón tay cái lên: “Ừ, quả thật rất cứng, tôi tin ông là một người đàn ông kiên cường, nhưng mà ông vẫn nên khống chế chân của mình cho tốt trước đi đã, đôi chân đang run kia có thể sẽ ảnh hưởng đến hình tượng cơ trưởng anh hùng của ông đó.”
“Ngoài ra, ông nên điều chỉnh tuyến đường của máy bay về lại như cũ đi, đừng để lát nữa phải bay đến một đất nước nhỏ ngay cả chim cũng không thèm ị, lỡ như rơi xuống sào huyệt của kẻ khác thì chúng ta coi như xong.”
Cơ trưởng sững sờ, vội vàng gật đầu, Diệp Lăng đi ra ngoài, trở lại khoang hạng nhất và nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi.
“Chào tất cả các hành khách, toàn bộ côn đồ trên máy bay đều đã được giải quyết, chuyến bay của chúng ta sẽ bay theo lộ trình cũ, xin các hành khách hãy yên tâm.”
Trên máy bay, toàn bộ hành khách đều tìm được đường sống trong chỗ chết, bọn họ vừa kích động lại vừa hưng phấn.
Không ít người đã bật khóc, ôm lấy nhau, bọn họ đều đang nghĩ đến thanh niên Hoa Hạ thần bí kia, là hắn đã giải quyết mối nguy hiểm ở trên máy bay.
Tất cả mọi người đang chuẩn bị đi tìm hắn để cảm ơn, thì lại bị các tiếp viên hàng không vừa từ trong cơn hoảng sợ đi ra ngăn cản lại, vị anh hùng kia đã tiến vào mộng đẹp rồi, mong mọi người không nên đi quấy rầy hắn.
Lúc Diệp Lăng mở mắt ra, máy bay đã gần bay đến đích dừng, một cậu bé tóc vàng mắt xanh mang vẻ mặt sùng bái đi về phía Diệp Lăng.
“Đại ca ca, chiêu thức mà anh sử dụng lúc nãy là võ thuật của Hoa Hạ sao? Em có thể học võ thuật với anh không, em cũng muốn học để sau này lớn lên bảo vệ mẹ!” Cậu bé dùng tiếng Anh lưu loát nói.
Diệp Lăng đứng dậy, xoa đầu cậu bé, giọng nói dịu dàng: “Nhóc à, không nhất thiết phải dùng sức mạnh để bảo vệ mẹ, trong nước Hoa Hạ còn có rất nhiều người giỏi hơn anh nữa cơ, nếu như em muốn học, thì hãy đi tìm bọn họ bái sư đi.”
Nói xong, máy bay vững vàng dừng lại tại sân bay nước Mỹ, bên ngoài máy bay có rất nhiều phóng viên tay cầm máy quay, chờ đón những người anh hùng trở về.
Gặp phải không tặc ( những kẻ cướp trên không ), cuối cùng chuyển nguy thành an, chuyện này đã đủ để làm tiêu đề cho các tạp chí lớn trên thế giới, là một tin tức gây xôn xao dư luận, cho nên khi máy bay còn chưa kịp đáp xuống thì đã có không ít phóng viên chen chúc nhau mà tới.
Từng hành khách đi từ trên máy bay xuống, tất cả phóng viên đều ùa lên, vây quanh những người còn chưa hoàn hồn lại kia, bắt đầu phỏng vấn.
Cơ trưởng, hành khách, tiếp viên hàng không, không một ai có thể thoát khỏi sự truy vấn của phóng viên, sau khi bọn họ biết được có người chết trên máy bay, liền vội vàng lấy ống kính ra chụp lấy chụp để.
Sau khi các phóng viên phỏng vấn xong, thì biết được vị anh hùng kia là một thanh niên Hoa Hạ trẻ tuổi, nhưng khi bọn họ đi tìn người thanh niên đó thì lại không thấy người đâu.
Bên trong một chiếc taxi, Diệp Lăng đang nhàn nhã ngồi nhìn phong cảnh hai bên đường, hắn quyết định đi tìm một nơi nghỉ ngơi trước, sau đó lại đi tìm mục tiêu của mình.
Khách sạn Carramae Dayton là một khách sạn năm sao, chi phí bên trong rất cao, có thể xem là một trong những nơi có chi phí cao nhất trên thế giới, có rất nhiều thành phần tri thức đến đây, lấy chi phí tiêu dùng để khoe ra thân phận của bản thân.
Diệp Lăng thuê một căn phòng ở Carramae Dayton, sau đó sắp xếp lại mọi thứ, rồi sung sướng đi tắm rửa, sau khi tắm xong, hắn nằm trên giường bắt đầu suy nghĩ lộ tuyến hành động của mình.
Giang Bân, là một bộ đội đặc chủng đã giải ngũ, thân thủ bất phàm, sau khi lấy trộm được cơ mật quốc gia thì đã được dị năng giả của nước Mỹ bảo vệ đi đến thành phố này, hơn nữa sau khi mọi chuyện đã dàn xếp ổn thỏa, suốt cả quá trình tên đó luôn được dị năng giả của nước Mỹ bảo vệ.
Bởi vì phần văn kiện cơ mật này là cuộc đánh cược do Giang Bân và chính phủ nước Mỹ đàm phán với nhau, cho nên Dị Năng Giả và các cường giả khác của Hoa Hạ đều đã đi đến đây, muốn lấy lại văn kiện cơ mật kia trước khi Giang Bân giao nó cho chính phủ nước Mỹ.
Rất đáng tiếc, toàn bộ người đi đến đây đều đã mất mạng, không có một ai còn sống trở về.
Dựa theo những tin tức mà trước khi chết những cường giả Hoa Hạ kia đưa về, tên Giang Bân vẫn chưa giao văn kiện cơ mật kia cho nước Mỹ, dường như tên đó có yêu cầu gì đó, cho nên vẫn chưa đàm phán xong với nước Mỹ.
Vì vậy, mục đích Diệp Lăng đến đây là tìm ra Giang Bân, lấy lại cơ mật, chỉ đơn giản như vậy thôi.
Dựa theo tin tức của Cục Dị Năng và những nhân viên đang nằm vùng ở nước Mỹ biết được, hiện tại mỗi ngày Giang Bân đều sẽ đến sòng bạc Queen Casino nổi danh ở nước Mỹ.
Màn đêm buông xuống, Diệp Lăng đi ra ngoài, nhìn ánh đèn lấp lánh của đất nước náo nhiệt này, khẽ lắc đầu một cái.
Tại thành phố phồn hoa này, bên trong lại chứa quá nhiều dơ bẩn.
Đối với vấn đề ngôn ngữ, Diệp Lăng hoàn toàn không để tâm, với tinh thần lực cường đại như hắn, thì học tiếng Anh cũng chỉ giống như một cái hôn nhẹ, không có gì khó khăn cả.
Hỏi vài người đi đường, Diệp Lăng tìm được vị trí của Queen Casino, sau đó đi bộ đến chỗ đó, hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ sau đó trở về.
Hắn không thể nào thích ứng được với những tín ngưỡng, sinh hoạt, tập quán của thành phố đáng chết này, tất cả những thứ đó đều không hợp với Diệp Lăng.
Ông đây thích ăn cơm, mẹ nó, người ở đây đều ăn bánh mì, sữa bò và thịt bò tái, ông đây thật sự ăn không quen a.
Nửa tiếng đồng hồ sau, Diệp Lăng đi đến gần Queen Casino, nơi đây có rất nhiều người đang chen chúc, muôn hình muôn vẻ, có những khuôn mặt khóc lóc, cũng có những khuôn mặt vui vẻ kích động.
Cũng có rất người người đẹp tóc vàng ăn mặc hở hang đứng ở đầu đường, lôi kéo những vị khách ở xung quanh, trao đổi mua bán da thịt.
Khi Diệp Lăng đang chuẩn bị đi vào sòng bạc, bỗng nhiên có một người đàn ông Châu Á kéo Diệp Lăng đi tới bên cạnh hắn ta.
“Người anh em này, đổi tiền không? Tỉ giá hối đoái của Queen Casino rất cao, chúng tôi là tổ chức chuyên nghiệp, rất rẻ, có thể tiết kiệm rất nhiều tiền.”
Người đang nói chuyện cũng là người Hoa Hạ, ánh mắt Diệp Lăng lập tức phát sáng, hắn đúng là gặp quý nhân rồi a.
“Được, đổi một ít đi, có thể tiết kiệm bao nhiêu thì tiết kiệm bấy nhiêu, đổi cho tôi một triệu trước đi.” Diệp Lăng gật đầu.
Người đàn ông lập tức gật đầu, vô cùng cao hứng, một triệu a, đây không phải là một con số nhỏ, Diệp Lăng đúng là khách quý a.
Người đàn ông kéo Diệp Lăng đi đến một căn phòng, sau đó đổi cho Diệp Lăng một triệu tiền Hoa Hạ, không cần phải nói, chất lượng và thái độ phục vụ cũng rất không tồi.
“Tôi nói cho cậu biết a, chúng ta đều là người Hoa Hạ, tôi cho cậu biết, ở Queen Casino tuyệt đối không nên chơi bẩn, ở trong đó có người theo dõi, nếu bị họ bắt được thì cái mạng nhỏ này khó mà bảo toàn.”
Người đàn ông nới với Diệp Lăng, sau đó đưa tiền cho Diệp Lăng.
Diệp Lăng gật đầu: “Yên tâm đi, tôi chỉ đến chơi đùa một chút, đúng rồi, anh biết rõ hoàn cảnh ở đây như vậy, vậy anh có quen ai tên là Giang Bân không?”
“Giang Bân? Cậu đang nói đến cái tên nhà giàu mới nổi không biết từ đâu tới kia sao?” Người đàn ông gật đầu nói.