Ngay khi Thiên Diệp Tử vừa mở đầu quả chuông ra một chút, Diệp Lăng lập tức cười khẽ, ngón tay búng một cái, một luống ánh sáng bay thẳng lên bàn, vững vàng rơi xuống khu vực của ba con báo.
Mở!
Trầm giọng quát một tiếng, Thiên Diệp Tử mở đầu chuông ra, nhưng khi cô ta nhìn thấy tấm thẻ đánh bạc màu vàng kia, sắc mặt của cô ta lập tức thay đổi.
“Oa! Con báo! Mẹ nó, ván đầu tiên đã ra con báo, bọn họ đang chơi chúng ta đấy à?”
“Đợi đã, sao lại có người cược một triệu cho con báo nhỉ? Chẳng lẽ cậu ta biết thuật tiên tri?”
Thiên Diệp Tử hít sâu một hơi, trong mắt phát ra tia sáng, chờ tâm trạng ổn định lại, sau đó vừa định lắc chuông xúc xắc, thì một tên vệ sĩ mặc vest đi đến, lặng lẽ ở bên người Thiên Diệp Tử nói gì đó.
Sau khi Thiên Diệp Tử nghe xong, nhìn Diệp Lăng một chút, sau đó xoay người rời đi, Diệp Lăng cười hắc hắc, tỉ lệ đặt cược lần này không thấp a, chỉ một ván này thôi đã kiếm được mấy chục triệu.
Chậc chậc, Queen Casino này cũng thật không tồi a, bản thân hắn giống như nhặt tiền vậy, chỉ mới mấy ván mà tiền của hắn đã lên tới mấy chục triệu, nếu ở đây chơi một ngày thì tiền kiếm được nhiều đến mức nào a?
Mà ngay tại lúc này, hai tên vệ sĩ cao lớn đi tới bên cạnh Diệp Lăng, nghiêm túc nói: “Tiên sinh, tiểu thư của chúng tôi mời ngài đi một chuyến.”
Diệp Lăng gật đầu, nhíu mày, cầm mười mấy tấm thẻ đánh bạc vàng óng bỏ vào trong túi xách, sau đó đi theo mấy vệ sĩ.
“Mọi người tin không, tên đó nhất định gặp phải xui xẻo rồi, có ai dám ở Queen Casino tỏ ra vượt trội đâu, lúc nãy khi tên đó đặt tiền cược, khẳng định đã làm ra điều mờ ám nào đó, nếu không làm sao có thể đoán được chuẩn xác như vậy chứ.”
“Hắc hắc đúng vậy, chúng ta đánh cuộc đi, tôi cược tên đó sẽ bị đánh gãy tay gãy chân, các anh thì sao?”
“Ha, ông đây đánh cược, tôi cược tên đó sẽ mất mạng, năm nghìn khối, xem các anh có dám cược hay không.”
Diệp Lăng căn bản không biết đến chuyện cá cược ở thế giới ngoài kia, hắn theo vệ sĩ đi đến một căn phòng được thiết kế sang trọng.
Thiên Diệp Tử đang ngồi quỳ trên tấm đệm, trước mặt để một đầu chuông và ba viên xúc xắc.
“Vị tiên sinh đến từ Hoa Hạ này, tôi nghĩ với kỹ thuật của anh, trà trộn vào khu vực bình thường dường như có chút không thỏa đáng.”
“Tôi cho anh hai sự lựa chọn, tôi trả năm triệu, với điều kiện sau này tiên sinh không được xuất hiện ở Queen Casino nữa, năm triệu này xem như sòng bạc của chúng tôi hiếu kính anh.”
“Thứ hai, anh thắng được Thiên Diệp Tử, có thể tiến đến khu vực khách quý, nơi đó có rất nhiều cao thủ hội tụ, hiện tại vừa lúc có một trận đánh cược, chắc hẳn anh cũng muốn chiến thắng để có được nhiều tiền hơn.”
Người nói chuyện là cô gái tóc vàng mắt xanh vừa đứng trên lầu hai khi nãy, vóc người nóng bỏng, đôi môi đỏ mọng, mặc quần áo màu đen.
“Chậc chậc, vưu vật a.” Ánh mắt Diệp Lăng khi nhìn thấy người đẹp liền lập tức phát sáng, khỏi phải nói, người đẹp của chủ nghĩa tư bản đúng thật có chỗ đáng để học hỏi a.
Nóng bỏng hào phóng, nhìn bộ ngực kia đi, dường như sắp nhảy bật ra, nhưng người ta hết lần này tới lần khác không thèm để ý, có bản lĩnh thì cô cúi người thêm chút nữa đi, để cho ông đây xem một cách trọn vẹn.
Chẳng qua sau khi cô gái kia cảm giác ánh mắt xâm lược của Diệp Lăng, vẻ mặt Diệp Lăng liền trở nên nghiêm túc, đùa gì thế, ông đây là một chính nhân quân tử, sao có thể nghĩ đến loại chuyện như vậy.
“À, tôi vẫn muốn đến khu vực khách quý xem một chút, không biết có thể có được cái phúc phận này hay không.” Diệp Lăng cười nói.
Người đẹp tóc vàng gật đầu: “Thiên Diệp Tử, không nên nương tay, nghiêm túc kiểm tra xem vị tiên sinh này có năng lực đó hay không.”
Ý tứ trong lời nới rất rõ ràng, để cho tên hỗn đản tùy ý càn quét ở Queen Casino này biết rõ, Queen Casino không phải nơi mà chó mèo có thể đến để cướp tiền.
Còn về năm triệu mà người đẹp tóc vàng đã hứa hẹn, đó chính là quy củ làm ăn, nếu có cao thủ đến đây đào tiền, bọn họ sẽ ra mặt, nếu như cao thủ nhận lời, vậy thì phải tuân thủ quy củ, nếu lại xuất hiện, nhẹ thì bị đánh tàn phế, nặng thì bị giết.
Thiên Diệp Tử gật đầu, đưa tay chỉ về phía Diệp Lăng, Diệp Lăng ngồi xuống đối diện Thiên Diệp Tử.
“À ừm, ông đây không quen quỳ, cũng không biết đây là tập tục chó má gì, gặp mặt ai cũng đều phải quỳ xuống, chậc chậc.”
Diệp Lăng rất không có phong độ ngồi ở trên đất, sau đó tay cầm lấy đầu chuông hỏi: “Nói đi, cô lắc trước hay là tôi lắc trước?”
“Người tới chính là khách, tiên sinh lắc trước đi.” Giọng Thiên Diệp Tử thanh thúy, rất êm tai.
Diệp Lăng gật đầu, đã như vậy, hắn cũng không thèm khách khí nữa.
Hưu, cổ tay Diệp Lăng khẽ động, đầu chuông ở trên mặt đất rất nhanh đã biến mất, sau đó bất ngờ đảo qua, ba viên xúc xắc trên mặt đất biến mất.
Rào rào, xúc xắc đụng vào đầu chuông phát ra âm thanh thanh thúy, lỗ tai của Thiên Diệp Tử hơi động đậy, đây gọi là nghe âm thanh biết vị trí, là một kỹ thuật mà người đánh bạc cần phải trang bị.
Cổ tay Diệp Lăng lắc thật nhanh, khi hắn nhìn thấy Thiên Diệp Tử đang nghiêm túc nghe tiếng xúc xắc, Diệp Lăng đột nhiên cười hắc hắc.
Hưu Hưu, thân hình Diệp Lăng bỗng nhiên khẽ động, vọt tới bên cạnh Thiên Diệp Tử, mũi suýt nữa chạm vào lồng ngực Thiên Diệp Tử, sau đó bỗng nhiên hít một hơi.
“Ừ! Ừm! Thơm, thật là thơm a, xem ra con gái ngoại quốc đúng là không giống người thường a, chẳng qua bên trong cũng giống như nhau mà thôi, ha ha!”
Thiên Diệp Tử lập tức phẫn nộ, vẻ mặt đỏ bừng, nhưng khi cô ta giơ tay lên chuẩn bị đánh Diệp Lăng, Diệp Lăng đã biến mất rồi.
Ba, đầu chuông đập xuống đất, Diệp Lăng khoát tay chặn lại: “Đào hát Thiên Diệp Tử, a không đúng, là tiểu thư, mời cô đoán.”
Phi phi phi, hắn đang nghĩ cái gì vậy, người ta là một cô gái đứng đắn, sao hắn lại có thể nghĩ đến chuyện như vậy cơ chứ, ai nha, thật đáng ghét a.
Ánh mắt Thiên Diệp Tử híp lại, hít một hơi thật sâu: “Một... Hai... Ba, tiểu!”
“Chậc chậc, đúng là có chút thực lực đó, nhưng mà rất đáng tiếc, tài Đổ Thuật của cô lại không xuất sắc như diện mạo của cô.”
Nói xong, Diệp Lăng mở đầu chuông ra, bên trong vậy mà có tận sáu viên xúc xắc, toàn bộ đều là sáu, sáu mặt sáu!
“Sao có thể!” Thiên Diệp Tử lập tức thất thanh, gương mặt khiếp sợ.
Chẳng lẽ tên này biết ảo thuật, nếu không làm sao có thể biến ba viên xúc xắc thành sáu viên?
“Được rồi, Thiên Diệp Tử, cô thua rồi, hãy nhìn những viên xúc xắc ở trước mặt cô đi.”
Người đẹp tóc vàng đứng sau Thiên Diệp Tử lên tiếng nói, Thiên Diệp Tử cúi đầu nhìn một cái, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt.
Trước mặt cô ta, chỉ còn lại đầu chuông, những vật khác đều đã biến mất, có lẽ chúng đã bị Diệp Lăng thuận tay lấy đi ngay khi hắn vọt đến bên người cô ta.
“Đây là ăn gian!” Thiên Diệp Tử cắn răng nói.
Diệp Lăng nhún vai: “Thính lực của cô đối với người thường mà nói, đó chẳng phải cũng là gian lận hay sao?”
“Được rồi, vị tiên sinh này, anh đã thắng, chẳng qua anh phải lấy ra thẻ đánh bạc có trị giá thấp nhất là một trăm triệu, mới có thể tiến vào khu khách quý.”
Người đẹp tóc vàng phất tay nói, Diệp Lăng gật đầu, lấy ra toàn bộ thẻ đánh bạc có trên người, khoảng chừng tám chục triệu, sau đó lại lấy thêm thẻ ngân hàng của hắn ra, đổi hai chục triệu.
Đợi đến lúc thẻ đánh bạc đủ một trăm triệu, người đẹp tóc vàng gật đầu: “Mời vị tiên sinh này đi theo tôi.”
Nói xong, người đẹp tóc vàng xoay người rời đi, Diệp Lăng đứng lên, khom người nhìn về phía Thiên Diệp Tử mỉm cười: “Hắc hắc, chỗ đó của cô thật là thơm a, thơm mùi sữa!”
Bá, mặt Thiên Diệp Tử lập tức đỏ bừng, Diệp Lăng cười ha ha, xoay người rời đi.
Chiếm tiện nghi của người đẹp nước ngoài, thật thoải mái a!