Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 284 - Chương 284: Ta Là Tiên Đế

Chương 284: Ta là Tiên Đế

Diệp Lăng động sát cơ, từ khi đến Trái Đất này, lần đầu tiên trong cơ thể hắn tràn ngập sát cơ nồng nặc như vậy.

Các ngươi đã muốn ngăn ta, như vậy đã chuẩn bị tốt chuyện phải chết rồi, không có bất cứ người nào, có thể ngăn cản bước chân của Diệp Lăng ta!

Sát cơ ngập trời của Diệp Lăng mang theo tử khí nồng nặc không gì sánh được, chậm rãi đi tới mấy người còn dư lại.

"Lôi Chi Nộ, Lôi Thần Hàng Lâm!"

Dị Năng Giả cầm đầu hét lớn, cả người bao trùm lôi quang, các Dị Năng Giả còn lại thấy vậy, cũng đều điên cuồng lướt tới chỗ Diệp Lăng.

Lôi Thần Hàng Lâm này, là tuyệt chiêu chung cực của gã cầm đầu, một khi triệu hoán ra Lôi Thần, đó chính là tồn tại vô địch, mặc kệ như thế nào, đều phải ngăn cản bước chân của người Hoa Hạ trước mắt.

"Đi chết đi, một tiểu tử nước ngoài, ngươi không thể tùy ý làm bậy trong quốc gia của ta!"

Ba, một con Hỏa Long xông lên trời, nộ tham long trảo, phun ra ngọn lửa cực nóng, uy lực mười phần, đánh giết tới chỗ Diệp Lăng.

Diệp Lăng vẫn tiến lên như trước, vẻ mặt lạnh nhạt, chẳng qua trong mắt là ánh sáng lạnh nhảy nhót, cũng làm cho sát cơ của hắn hoàn toàn bại lộ.

Ùng ùng, Hỏa Long đánh vào trên thân Diệp Lăng, từng tia khói trắng bốc lên nhưng thậm chí ngay cả bước chân của Diệp Lăng cũng không thể ngăn cản, chứ đừng nói là chạm vào Diệp Lăng.

"Nếu đã tới, vậy lưu lại đi!" Diệp Lăng cười nhạt, vươn tay ra, cầm Đả Thần Thạch trực tiếp hung hăng vỗ lên đầu của Dị Năng Giả gần hắn nhất.

Ba, máu tươi phun trào, nhất thời mắt Dị Năng Giả này tối sầm lại, cảm thấy khó thở, muốn phản kháng, nhưng ý thức lại dần dần chìm xuống.

Răng rắc, Diệp Lăng đá một cước lên đùi của Dị Năng Giả này, tiếng gãy xương thanh thúy vang lên làm cho lòng người sợ hãi.

Diệp Lăng nhất thời cười ha hả lên: "Đến đây đi! Hôm nay ông đây muốn nhìn xem, những Dị Năng Giả nước ngoài các ngươi, đến cùng có gì đặc biệt không!"

"Đến đây! Ai có thể ngăn cản bước chân của ông đây thì chính là vương giả vô địch! Đến đây!"

Diệp Lăng điên cuồng hét lên, thân hình vọt một cái, trực tiếp vọt tới trong đám người, cầm Đả Thần Thạch hung hăng vỗ xuống người đứng gần hắn nhất, trong cơ thể lực lượng của bảy viên Kim Đan toàn bộ đều điên cuồng bạo phát.

Trong cơ thể, linh lực cuồn cuộn giống như dời núi lấp biển, gầm thét giống như Cự Long hút nước, cuồn cuộn mà đến, không thể ngăn cản.

Bên ngoài thân thể Diệp Lăng cũng toát ra tiếng rồng ngâm hổ gầm, đây là biểu hiện lực lượng đã dâng trào đến cực hạn.

Bảy viên Kim Đan, Tứ Trọng Diệt Cực Kim Thân, Tứ Trọng Cửu U Đế Công, đều đẩy thực lực Diệp Lăng lên đến mức đáng sợ.

Ba, cục gạch bay lên, Diệp Lăng trực tiếp ném lên người của một Dị Năng Giả làm cho gã ngã trên mặt đất, Dị Năng Giả kia vẫn chưa kịp phòng bị miệng đã phun máu tươi ra, mắt tối sầm lại, trực tiếp nằm xuống rồi.

"Thiên Kiếm Trận, Vạn Cổ Vị Hiện, những tên gia hỏa các ngươi có thể chết dưới Thiên Kiếm Trận của ta cũng đủ để kiêu ngạo rồi!"

Diệp Lăng nói chưa hết lời, phía sau hắn bỗng nhiên nổi lên vô số thân kiếm, thân kiếm bạo phát kiếm mang nhứt mắt, hàn quang lóe lên, tụ tập cùng một chỗ chói mắt giống như quầng sáng của mặt trời.

Ong ong ong, thân kiếm nhiều vô số kể di chuyển, riêng kiếm khí của thân kiếm gần như đã xé rách không gian, vô cùng đáng sợ.

"Thiên Kiếm Trận, nhanh!"

Ngón tay của Diệp Lăng điểm một cái, Kiếm Trận kinh khủng phía sau lưng hắn giống như bị điên, điên cuồng giết tới đám người Dị Năng Giả kia, đi đến đâu không gian liền chấn động đến đó, thậm chí có một loại xu thế tê liệt.

"Mặc dù có chết, cũng phải bảo vệ thủ lĩnh hoàn thành Lôi Thần Hàng Lâm!"

"Đúng! Chết thì như thế nào, liều mạng với hắn, chỉ cần tuyệt chiêu của thủ lĩnh có thể xuất hiện, tên này sẽ xuống địa ngục!"

"Thượng Đế phù hộ, chúng ta là vô địch, vô địch thiên hạ!"

Ầm, đám Dị Năng Giả, ngoại trừ tên thủ lĩnh đang cố gắng thi triển Lôi Thần Hàng Lâm, thì toàn bộ đều điên rồi, điên cuồng chạy tới chỗ Diệp Lăng.

Ùng ùng, Kiếm Trận lướt nhanh đến, kiếm quang phá bầu trời, tất cả đồ vật bên trong Queen Casino đều biến thành tro bụi, hoàn toàn biến mất bên trong Thiên Kiếm Trận.

Từng đạo bóng người, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, trong tay không ngừng sinh ra chùm tia sáng, linh lực rít gào mà ra.

"Giết! Vì vinh quang, tất cả kẻ thù đều phải chết trong tay con dân Thượng Đế thích nhất!"

Tất cả mọi người đều liều mạng, dùng hết lực lượng cuối cùng, giống như bị điên, muốn giết hết tất cả trở ngại trước mắt.

Sau khi đám Dị Năng Giả này đụng đến Thiên Kiếm Trận, trong nháy mắt thân hình của bọn hắn ngừng lại, từng đạo kiếm quang nhất thời xuyên qua bộ ngực của bọn hắn.

Hưu, máu tươi tung tóe giữa không trung, từng đạo thân ảnh vô lực từ giữa không trung ngã rơi xuống đất, hai mắt vĩnh viễn nhắm lại.

Tất cả người xông tới, toàn bộ đều chết dưới Thiên Kiếm Trận, máu tươi bay lả tả, mùi máu tanh làm người gay mũi.

Mà Ruth đứng ở xa kia thì hoàn toàn ngây người, tên trẻ tuổi trước mắt giống như Quỷ Satan sống lại, hắn đi đến chỗ nào, thì đều là núi thây biển xương.

"Sao hắn có thể mạnh mẽ như vậy! Cường đại không cách nào hiểu được! Chuyện này là điều không thể!" Ruth thì thào.

Lão tổ của gia tộc Manchester, là một gã cường giả Kim Đan sơ kỳ đáng sợ, đã là tồn tại thuộc bậc nhân tài kiệt xuất trong toàn bộ thế lực Dị Năng Giả phương Tây, nhưng Ruth cam đoan, lão tổ nhà mình tuyệt đối không thể mạnh như vậy, tuyệt đối.

Bây giờ, người duy nhất còn sống, chỉ có thủ lĩnh đang trôi giữa không trung điên cuồng thả ra Lôi Thần Chi Nộ, trong mắt gã tràn ngập tơ máu, trong lòng lại đang rỉ máu.

Chết, tất cả mọi người đều chết hết rồi, tên gia hỏa đáng sợ này đã giết tất cả bọn họ, giống như giết giòi bọ ti tiện.

Nhưng gã không thể bại, nếu như thất bại, như vậy cái chết của các anh em sẽ không còn ý nghĩa nữa, gã nhất định phải thắng, giết chết tên gia hỏa trước mặt này.

Vì vinh quang, vì tính mạng của mình, vì tất cả anh em đã chết của mình.

"A! Giết!"

"Lôi Thần, hàng lâm!"

Ùng ùng, khí thế ầm ầm, một khí tức kinh thiên lặng yên xuất hiện, một thân ảnh khổng lồ hoàn toàn ngưng tụ từ lôi điện mà thành, xuất hiện trước mặt Diệp Lăng.

Vóc người to lớn vô cùng, áo giáp làm từ lôi điện, trong tay cầm một trường thương lôi điện, hai tròng mắt toát ra khí tức hủy diệt.

Sắc mặt Diệp Lăng vẫn lạnh nhạt như cũ: "Chẳng qua chỉ là một hư tượng mà thôi, vừa mới bước vào cảnh giới Kim Đan Kỳ, vậy mà cũng dám xưng thần?"

"Dù cho có thực lực như Lôi thần thì như thế nào, Lôi Thần nhìn thấy Bản Đế còn phải phủ phục quỳ xuống đất, cả người run rẩy!"

"Ta đây từng là Tiên Đế, chưa từng nhìn tới loại gia hỏa ti tiện như các ngươi."

Ùng ùng, Lôi Thần bị gã thủ lĩnh triệu hoán đã di chuyển, bước chân không ổn định, lướt tới chỗ Diệp Lăng, trường thương trong tay bỗng nhiên đâm ra một cái, giống như kéo theo lực lượng trời đất, khủng bố vô biên.

Trường thương đâm ra, giống như Cự Long phẫn nộ, lôi điện đan thành một Thiên Võng đáng sợ không gì sánh được, lướt tới chỗ Diệp Lăng.

Diệp Lăng cười nhạt, bước một bước ra, vậy mà không né tính giật của lôi điện, bay tới cái gọi là Lôi Thần kia.

Tay phải hung hăng vung lên, giống như giương cung thành hình trăng tròn, ẩn chứa lực lượng vô cùng đáng sợ.

"Dù là thần thì như thế nào!"

"Huyết tẩy ba giọt, dám cho thần linh vào Địa ngục!"

"Một quyền đánh ra, hai giới Tiên Thiên ai dám ngăn trở!"

"Ta là Tiên Đế!"

Ầm, Diệp Lăng vọt tới, trong ánh mắt khiếp sợ của Ruth, hắn giống như một con bướm thiêu thân, cả người toả ra ánh sáng đáng sợ, xông vào trong biển lửa mờ mịt.

Bình Luận (0)
Comment