Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 283 - Chương 283: Các Ngươi Đều Phải Chết

Chương 283: Các ngươi đều phải chết

Cửa lớn thông với khu khách quý và khu bình thường được chậm rãi kéo ra, Diệp Lăng khiêng Giang Bân đi ra, trong tay cầm cục gạch đen Đả Thần Thạch, rất có khí thế của một người canh cửa không sợ vạn địch.

Hô lạp lạp, hơn hai mươi đạo thân ảnh trực tiếp xông qua đây, từng người đều có khí tức cường đại, lóe lên lực lượng kinh khủng.

Dị Năng Giả, tất cả bọn hắn đều thuộc về tổ chức Dị Năng Giả của Mỹ, mà nhiệm vụ hiện tại của bọn hắn, chính là ngăn cản Diệp Lăng mang Giang Bân đi, nhất định phải cản hắn lại.

"Không cho phép ai ở lại, toàn bộ đều đi ra ngoài!" Trong đó một tên Dị Năng Giả có tu vi mạnh nhất hét lớn, đôi mắt lóe lên lôi quang, khí tức cường đại, vậy mà là Trúc Cơ Kỳ.

Hô lạp lạp, toàn bộ người ở khu khách quý đều chạy ra ngoài, bao gồm cả người phục vụ và người chia bài, toàn bộ đều chạy khỏi, hốt hoảng không gì sánh được, không có một ai dám ở lại.

Mà sắc mặt của mỹ nữ tóc vàng thì tái xanh, bước ra một bước nói: "Các người là Dị Năng Giả, không phải là muốn khiêu chiến với gia tộc Manchester chúng ta chứ?"

Gia tộc Manchester, là một gia tộc cường đại của nước Mỹ, truyền thừa trăm năm, mà bên trong gia tộc cũng không thiếu Dị Năng Giả, ít nhất mỹ nữ tóc vàng này chính là một Dị Năng Giả cường đại, là cường giả cảnh giới Tiên Thiên.

Khí thế của mỹ nữ tóc vàng này rất mạnh, trong lòng của các Dị Năng Giả ở đối diện đều trầm xuống, nữ chủ nhân đời kế tiếp của gia tộc Manchester, chẳng lẽ là muốn bảo vệ Diệp Lăng?

"Tiểu thư Ruth, chúng tôi không muốn trở thành kẻ thù của gia tộc Manchester, chẳng qua ngày hôm nay chúng tôi nhất định phải mang người đi, còn như tổn thất của sòng bạc, chúng tôi sẽ bồi thường."

"Hơn nữa bên Manchester đại nhân, sau khi mọi chuyện xong xuôi, chúng tôi cũng sẽ đến xin lỗi, cho nên cũng xin tiểu thư Ruth tránh ra."

Dị Năng Giả cầm đầu lạnh lùng nói, chỉ là một gia tộc mà thôi, vẫn chưa thể ngăn cản bước chân của chính phủ, không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản việc lớn trước mắt này của quốc gia.

Ruth nghiến răng nghiến lợi, một đám hỗn đản chết tiệt, Queen Casino đã bị đám người kia quấy nhiễu không còn khách hàng, mỗi một tiếng đồng hồ đều có thể thu vào hơn trăm vạn, vậy mà bây giờ lại trở thành không có.

Hơn nữa uy danh của Queen Casino cũng bị đám gia hỏa này làm bẩn, cho nên có thể nói, uy danh của gia tộc Manchester không thể bị đổ.

"Võ giả Hoa Hạ, thả Giang tiên sinh ra, ta sẽ để ngươi rời đi, nếu không, ngươi liền chết ở chỗ này đi!"

Dị Năng Giả cầm đầu lạnh lùng nói, khí thế trong cơ thể chấn động, ầm một tiếng, trong nháy mắt bên ngoài thân thể của gã xuất hiện lôi điện.

Lôi điện như rắn bắt đầu khởi động, tầm mắt như sấm, sự cường đại của Dị Năng Giả này làm cho người khác ngoài ý muốn, hơn hai mươi Dị Năng Giả còn lại mỗi người đều phóng ra khí tức của mình, uy hiếp Diệp Lăng.

Diệp Lăng cũng nở nụ cười, trong mắt không có vẻ sợ hãi: "Lẽ nào các ngươi không sợ ta giết tên gia hỏa này sao? Cứ như vậy, ta nghĩ các ngươi cũng không chiếm được bí mật đi?"

Ahhh, đây gần như là một lời uy hiếp, chọt trúng cõi lòng đen tối của đám người kia, chẳng qua gã cầm đầu lại nhẹ nhàng cười.

"Không sao cả, Giang tiên sinh đã giao mật mã cho chúng ta, hơn nữa hiện tại có vô số nhà khoa học đứng đầu đang phá giải, đến khi phá giải mật mã xong, Giang tiên sinh cũng không còn giá trị lợi dụng nữa."

"Cho nên, ngươi lấy tính mạng của Giang tiên sinh uy hiếp chúng ta là một sai lầm lớn."

Diệp Lăng sững sờ, tên gia hỏa đáng giận này đã giao mật mã cho nước Mỹ?

"Đã như vậy, vậy giết chết đi!" Diệp Lăng cười nhạt, thân ảnh lóe lên, cầm cục gạch đen bóng điên cuồng vọt vào trong đám người.

Ba, cục gạch trực tiếp nện vào một cường giả cảnh giới Tiên Thiên, Diệp Lăng thuận thế đạp mạnh một cái, trong cơ thể bảy viên Kim Đan điên cuồng xoay tròn, một cổ linh lực đáng sợ tràn ngập trong cơ thể hắn.

Một đá, trực tiếp đá vỡ vụn lồng ngực của gã cường giả trước đó đã bị Đả Thần Thạch đập, miệng phun máu tươi, đã thoi thóp rồi.

"Lôi Thần Chi Nộ! Thượng Đế Trừng Phạt!"

Ông, Dị Năng Giả cầm đầu nhất thời bay lên, hai tròng mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo của lôi điện, gã vươn bàn tay ra, lôi quang chầm chậm rung động trong lòng bàn tay, uy thế ngày càng lớn.

Ùng ùng, gã cầm đầu ra tay, khắp bầu trời đều tràn đầy ánh sáng lôi điện giống như sét đánh, khí thế mãnh liệt, điên cuồng lướt tới Diệp Lăng.

Diệp Lăng cười nhạt, hai tròng mắt nhìn chăm chú, vươn một tay ra, phía sau lưng hắn xuất hiện ảnh của một thanh kiếm thật lớn, lơ lửng giữa không trung.

Kiếm ảnh to lớn, một cổ lực lượng đáng sợ đang chậm rãi phóng ra, kiếm quang lóe lên, thậm chí ngay cả không khí cũng bị đè nén sinh ra từng đạo khe hở

Ầm!

Kiếm ảnh di chuyển, lướt tới lôi quang đầy trời kia, trong nháy mắt, đã đón đánh tới Lôi Thần Chi Nộ đang đánh tới chỗ hắn.

Con ngươi của Dị Năng Giả cầm đầu co rút lại, nhất thời trong mắt xuất hiện một tia hoảng hốt, bởi vì lệ quang điên cuồng mãnh liệt do gã ta phóng tới đã bị kiếm ảnh đánh nát dễ như trở bàn tay.

"Giết! Hỏa Vũ Lôi Xà, Xà Vũ Thiên Địa!"

"Thủy Yêm Diệt Thế, không người nào có thể chạy trốn, giết giết giết!"

"Ngưng Cố Không Gian, Vạn Vật Tĩnh Chỉ, chư thần không thể đầy lùi, sinh linh không thể động!"

Ùng ùng, tất cả Dị Năng Giả di chuyển, thế công đáng sợ điên cuồng giết tới chỗ Diệp Lăng.

Có lửa, có nước, có lôi diện, có khống chế đè ép không gian.

Diệp Lăng cười nhạt, trực tiếp ném Giang Bân trên vai xuống, xung quanh người hắn xuất hiện ánh sáng vàng mờ mịt, rực rỡ loá mắt, chói mắt không gì sánh được.

"Diệt Cực Kim Thân, gia trì!"

Ông, ánh sáng vàng lóng lánh, gần như muốn xông phá trời cao, vọt tới phía chân trời, lực lượng không tán bắt đầu khởi động trong cơ thể Diệp Lăng.

"Phá Ma Quyền, quyền diệt ba nghìn chúng sinh!"

Ầm, Diệp Lăng di chuyển, đập một quyền ra, một quyền ấn to lớn ầm ầm xuất hiện trước người Diệp Lăng, toả ra tử khí nồng nặc không gì sánh được làm cho người ta sợ hãi, khiến cho không ít người kinh hãi không dám chiến nữa.

Ba ba ba, vô số công kích kinh khủng đánh tới Diệp Lăng, nhưng những công kích này, thậm chí không thể công phá phòng ngự của Diệp Lăng ngay cả vạt áo của hắn cũng chưa bị cắt mất.

"Cái gì! Đây là chuyện không thể nào!"

Trong lòng tất cả Dị Năng Giả đều kinh hãi, sau một giây, quyền ấn trong mắt bọn hắn đang ngày một lớn hơn.

Ầm!

Một luồng khói báo động cuồn cuộn bắn ra, Phá Ma Quyền trực tiếp đánh trúng mười mấy Dị Năng Giả, nhất thời máu tươi văng khắp bầu trời, từng Dị Năng Giả đang hoảng sợ này bị cổ lực lượng kinh khủng đó hất lên giữa không trung.

Thùng thùng, thân thể của toàn bộ Dị Năng Giả rơi xuống, sau đó lại bị một quyền của Diệp Lăng đánh trúng làm cho không còn hô hấp nữa, vẻn vẹn một quyền, diệt một nửa đám Dị Năng Giả này!

"Hỗn đản! Cùng nhau tiến lên, ta không tin, chẳng lẽ hắn là thần giết mãi không được!"

Gã cầm đầu giận dữ, trong lòng lại đang rỉ máu, mười mấy tinh anh chết đi, làm cho gã kém chút điên rồi, đám tinh anh này đều là tâm huyết của tổ chức, bây giờ lại bị đánh chết như vậy.

Sắc mặt Diệp Lăng lạnh băng: "Hôm nay tất cả các ngươi, đều phải chết!"

Giọng nói lạnh băng của Diệp Lăng giống như Tử Thần bò ra từ Địa Ngục Cửu U, mắt lộ ra ánh sáng ác độc, sát cơ dạt dào.

"Mày đã giao mật mã cho những người này, như vậy sinh mệnh của mày cũng nên kết thúc rồi, kẻ phản bội dân tộc, cùng nghĩa với người sỉ nhục quốc gia!"

Diệp Lăng cười lạnh, ngón tay điểm một cái, Giang Bân đang hôn mê trực tiếp rung một cái, nhất thời lồng ngực nổ toang, máu tươi bắn tứ tung, hoàn toàn tử vong.

"Ta nói rồi, hôm nay các ngươi một người cũng chạy không thoát!"

Diệp Lăng cười nhạt, trong thân thể tràn ngập sát cơ, rít gào mà ra.

Bình Luận (0)
Comment