Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 290 - Chương 290: Sự Cường Thế Của Teressa

Chương 290: Sự cường thế của Teressa

Không nhịn nổi sự châm chọc khiêu khích của Diệp Lăng, gã Mick đang muốn nhào tới tấn công hắn.

Gã là ai vậy cơ chứ, đường đường là một trong những nhân vật quan trọng trong gia tộc Rock, cho dù là trong phạm vi toàn bộ phương Tây, thân phận của gã vẫn rất cao quý, đi tới đâu cũng có rất nhiều người chạy đến nịnh bợ.

Nhưng hôm nay, lại bị một tên tiểu tử Hoa Hạ khiêu khích châm chọc, nếu như gã ta vẫn sự nguyên bộ dạng quân tử, chỉ sợ sẽ bị người khác mắng là kẻ giả tạo.

Nghe được Mick uy hiếp, Diệp Lăng nhún vai: “Làm sao? Anh cho rằng chỉ dựa vào vài tên bảo tiêu mèo mù kia mà có thể giáo huấn được tôi?”

Bảo tiêu mèo mù, Diệp Lăng tuyệt đối đang vũ nhục Mick, cái gì mà bảo tiêu mèo mù cơ chứ, đó đều là những tinh anh từng chiến đấu trên chiến trường Đông Phi, là người mạnh nhất trong tất cả các binh lính.

“Ruth, tôi nghĩ gia tộc Manchester không nên nhúng tay vào việc này.” Mick ngẩng đầu, nhìn về phía Ruth, cười nhạt, trong lòng tràn ngập sát ý.

Ruth nhún vai: “Xin lỗi, người đến gia tộc Manchester, thì đều là khách quý của gia tộc Manchester, nếu ngay cả việc bảo vệ khách quý mà cũng không làm được, thì danh vọng trăm năm của gia tộc Manchesterchúng tôi, cũng không còn ý nghĩa gì nữa.”

“Huống chi, anh ấy là vị hôn phu của tôi, tôi nghĩ Mick tiên sinh cũng sẽ không hồ đồ đến vậy, dám ở gia tộc Manchester ra tay đánh người đàn ông của tôi.”

Ruth khẽ mỉm cười, nhưng mọi người đều nghe ra sự nghiêm túc ở trong lời nói.

Đến nhà cô ta còn muốn ra tay đánh người đàn ông của cô ta, con mẹ nó, cô ta là cha là mẹ của gã à, tại sao phải nuông chiều nghe theo ý gã chứ?

Mick nhất thời líu lưỡi, hai mắt nhìn chòng chọc vào Ruth, không thể tin hỏi: “Ruth, em sẽ không vì một tiểu tử Hoa Hạ mà đối đầu với gia tộc Rock đấy chứ?”

“Anh nghĩ đây không phải là một lựa chọn sáng suốt đâu, nếu lão tổ của gia tộc em biết được tin tức này, nhất định sẽ rất thất vọng với sự lựa chọn của em, em đã khiến gia tộc Manchester rơi vào vực sâu rồi.”

Gã Mick đang uy hiếp Ruth, dùng sự ưu việt của gia tộc Rock tuyên chiến với Ruth, nếu cô ta dám bảo vệ tên kia, vậy cô ta chính là kẻ địch của gia tộc Rock.

Nếu đối đầu với gia tộc Rock, gã ta khẳng định lão tổ của gia tộc cô ta sẽ không đồng ý, không có gia tộc nào muốn đối đầu với gia tộc Rock cả, dĩ nhiên, ngoại trừ gia tộc Rothschild.

Trong lúc mọi người đang chờ câu trả lời của Ruth, Teressa đột nhiên cười nhẹ: “Tôi nghĩ, gia tộc Rock còn chưa có đủ năng lực để khiến người bạn đồng minh tốt nhất của gia tộc Rothschild tổn thương.”

Ahhh, mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, đây là có ý gì, gia tộc Rothschild đang ra mặt thay cho gia tộc Manchester sao?

Nếu nói, gia tộc Rothschild thực sự ra mặt giúp đỡ gia tộc Manchester, vậy đừng nói là một gia tộc Rock, cho dù thêm vài gia tộc Rock nữa, thì bọn họ cũng không dám làm ra hành động liều lĩnh.

Không có ai muốn khiêu khích với gia tộc khủng bố này cả, không có bất kỳ người nào, cho dù là người đứng đầu nước Mỹ, cũng không dám tùy tiện quyết định, ra tay động đến gia tộc Rothschild.

“Ah, công chúa Teressa, tôi nghĩ cô đã quên, chúng ta đều là thành viên của Tế Thế Hội , hẳn cô đã biết quy định của chúng ta, một khi đối kháng với kẻ thù bên ngoài, hội viên trong hội phải bắt tay liên thủ với nhau!”

Gã Mick dường như đã tìm đúng cớ để uy hiếp Teressa, gã ta cười lạnh một tiếng, Diệp Lăng cũng biết Tế Thế Hội mà gã nhắc đến, hắn đã từng nghe qua, là một tổ chức mang tính chất thế giới, được thành lập bởi các thế lực lớn của các quốc gia.

Thành viên trong các thế lực này đều là những thiên tài hoặc là gia tộc cường đại nhất từ trước tới nay, ví dụ như Albert Einstein, đây là người được tôn là Thần ở trong giới phát minh, ông ta cũng là thành viên trong hội này.

Hơn nữa tài nguyên trong tổ chức này được mọi người chia sẻ dùng chung với nhau, tất cả những người cường đại nhất trên thế giới đều tập trung về tổ chức này, sức ảnh hưởng lan rộng ra cả thế giới, mà gia tộc Rothschild và gia tộc Rock cũng là hai trong những thành viên của Tế Thế Hội.

Teressa nghe thấy gã Mick uy hiếp, vẻ mặt vẫn không đổi: “Nếu nói như vậy, có vẻ như tôi đã trở thành kẻ phản bội rồi, vậy gia tộc Rothschild tôi bằng lòng rời khỏi Tế Thế Hội.”

“Chỉ là, tôi có thể đại biểu cho gia tộc Rothschild, nhưng anh có thể đại biểu cho gia tộc Rock sao?”

“Hoặc có, gây xích mích với tôi, anh có thể đại biểu cho gia tộc Rock thừa nhận tổn thất sao?”

Teressa đánh trả lại gã Mick, khiến cho gương mặt gã Mick trở nên tái xanh, nhưng lại không thể làm gì được.

Gia tộc Rothschild và gia tộc Rock đã có ân oán dây dưa mấy trăm năm, đây là việc mọi người đều biết.

Nếu muốn hai gia tộc này liên thủ với nhau, đây không khác nào thiên phương dạ đàm cả, cho nên nói, mặc dù Tế Thế Hội là tổ chức có quy tắc nghiêm khắc, nhưng cũng không có cách nào quản chế gia tộc Rothschild.

Mà những lời cuối cùng mà Teressa nói, cũng đang hung hăng đả kích gã Mick.

Gã là cái thá gì, có tư cách gì đàm luận với cô ta, cô ta có thể đại biểu cho toàn bộ gia tộc Rothschild, gã có thể sao?

Cô ta có thể quyết định mọi sách lược của gia tộc Rothschild, gã có thể sao, trở mặt với cô ta, một khi gã về nhà, cha của gã nhất định sẽ cắt đứt chân gã.

Địa vị quyết định tất cả, nhất là trong xã hội quý tộc ở phương Tây, địa vị càng có ý nghĩa quan trọng hơn.

“Cho nên, uy hiếp của anh ở trong mắt tôi cũng chỉ là phán kháng vô nghĩa mà thôi.”

Teressa cười lạnh, cái thứ gì vậy, một kẻ đê tiện phản bội gia tộc cũng dám ở đây kêu la om sòm.

Sắc mặt gã Mick chợt biến, hết xanh rồi lại đỏ, tuy nhiên lại nói không nên lời, gã không thể hiểu nổi, vì sao tên tiểu tử Hoa Hạ mà gã xem thường kia, lại gặp được nhiều chuyện tốt đến như vậy.

Phải là gã ta đại phát thần uy, sau đó đánh tên tiểu tử Hoa Hạ kia đến mức gào khóc, sau đó hắn sẽ phải quỳ xuống đất xin gã tha lỗi mới đúng?

Nhưng cuối cùng kẻ bị chỉ trích lại là gã, đầu tiên bị kẻ khác dùng lời nói tát vào mặt, sau cùng biến thành trò cười cho bọn họ.

“Chậc chậc, anh nghĩ cũng thật đơn giản a, chỉ là một bông hoa giấy trong phòng kín, vậy mà người nhà của anh cũng dám để anh chạy ra ngoài.”

“Đúng là không quan tâm anh chút nào a, tôi nghĩ anh nên về hỏi lại họ một chút, có phải bọn họ nhặt anh từ thùng rác không, nếu không thì tại sao lại không quan tâm anh như vậy chứ.”

“Còn nữa, anh nên quay về gia tộc tranh thủ giành quyền thừa kế đi, nếu không, tôi nghĩ vẫn còn rất nhiều việc chờ đánh vào mặt anh đấy.”

“Anh nói có đúng không, hỡi kẻ tầm thường của gia tộc Rock?”

Diệp Lăng híp mắt cười nói, lời nói sắc như đao, trong lòng gã Mick phảng phất như bị một cây búa lớn đánh vào, xém phun ra một ngụm máu.

Mẹ nó a, miệng của hắn sao lại độc như vậy chứ, không thể nói chuyện đàng hoàng với nhau được à?

Mick nghiến răng nghiến lợi, nhìn Diệp Lăng đang tỏ ra kiêu ngạo kia, sau đó lại nhìn về phía khuôn mặt âm trầm của Teressa, khóe miệng đang mỉm cười của Ruth.

“Ha hả, được lắm! Tên Hoa Hạ, mày hãy nhớ kĩ những lời mày nói ngày hôm nay! Mày yên tâm, miễn là con người còn sống, chắc chắn sẽ có một ngày phải hối hận!” Mick nghiến răng nghiến lợi.

Diệp Lăng gật đầu: “Đúng vậy, nhưng tôi nghĩ có vài người chỉ đến khi chết đi, mới biết sám hối đó.”

Ông, bầu không khí trở nên khẩn trương, Diệp Lăng cười ha ha, vô cùng cuồng ngạo, khiến những người có bối cảnh lớn ở phương Tây kia phải khiếp sợ.

Ngay vào lúc này, đột nhiên có mười mấy người mặc âu phục, sắc mặc nghiêm túc đi tới.

Đi đầu là một người phụ nữ trung niên, vóc người mập mập, đeo kính, gương mặt uy nghiêm.

Bình Luận (0)
Comment