Nhóm người này rất hung hăng, nhìn qua đã biết chẳng phải kẻ tốt lành gì.
Đặc biệt là người phụ nữ mập mạp cầm đầu, gương mặt vừa uy nghiêm vừa hung ác, trong mắt lóe ra hung quang.
“Sao đám người này lại tới đây, chẳng lẽ trong gia tộc Manchester có người phạm vào quy tắc Thần Tổ?”
“Đúng vậy, đám người này không dễ chọc a, nhưng gia tộc Manchester cần gì phải sợ hãi chứ, cũng chỉ là một Thần Tổ mà thôi.”
“Nói đúng lắm, nhưng cậu thấy không, tổ trưởng của Thần Tổ đều đã đích thân đến đây rồi, mụ già Vladimir Rosa này rất khó đối phó đó, có rất nhiều gia tộc sợ bà ta như sợ cọp.”
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nhỏ giọng bàn luận, mà Ruth thì đang đứng bên cạnh Diệp Lăng giải thích cho hắn biết Thần Tổ là gì.
Thần Tổ, là một tổ chức quản lý Dị Năng Giả do nước Mỹ thành lập, không khác mấy so với Cục Dị Năng của Hoa Hạ, có quyền hành rất lớn.
Mà mụ già Vladimir Rosa đang đứng đầu kia chính là tổ trưởng của Thần Tổ, có địa vị giống Thần Phong trong Cục Dị Năng, nhưng lại có một điểm khác, đó là bà ta không có tu vi.
Nhưng cũng chính điểm này, khiến cho các thế lực và gia tộc ở nước Mỹ không ngóc đầu lên được.
Hãy nhìn xem, tổ trưởng của Thần Tổ là một người bình thường, trong khi bọn họ đều là Dị Năng Giả, nhưng nếu dám động vào mụ ta, vậy cũng đừng trách mụ ta không khách khí, dù sao ở trong Giới Dị Năng có quy định, Dị Năng Giả không thể tự ý đánh người bình thường.
Nếu như bọn họ dám động vào mụ ta, mụ ta nhất định sẽ truy bắt đến cùng, chỉ cần bọn họ dám phạm tội, mụ ta nhất định sẽ mang người đến bắt.
Chỉ một mụ già như thế thôi đã xử lí không ít Dị Năng Giả, khiến bọn họ sợ hãi.
Mụ Vladimir Rosa đi xuyên qua cái nhìn chằm chằm của các quý tộc, đi tới trước mặt Diệp Lăng: “Bắt tên này lại cho tôi!”
Ông, bầu không khí lập tức trở nên ngưng trọng, mà gã Mick đang đứng ở một bên kia lập tức cười lên ha hả.
“Ha ha! Hóa ra người đàn ông mà gia tộc Manchester lựa chọn là một tên tội phạm! Thật buồn cười, ngẫm lại cũng thật khiến người ta thương tâm, sao lại có chuyện này được chứ.”
“Mọi người nói xem có đúng không? Sau này danh dự và vinh quang của gia tộc Manchester sợ rằng chỉ còn là cái rắm.”
Gã Mick có chút hả hê, cười lên ha hả, nhưng khuôn mặt của những người đang đứng ở hai bên đều rất nghiêm túc, không ai phụ họa với gã ta cả.
Người đến trang viên của gia tộc Manchester đều những là người bạn thân của Ruth, những chiến hữu của gia tộc Manchester thì sao lại thừa nước đục thả câu chứ, huống hồ nếu như gia tộc Manchester muốn bảo vệ một người, đó cũng là việc rất đơn giản.
“Bà Vladimir Rosa, tôi nghĩ bà đã lầm rồi, anh ấy là khách quý của tôi, sao anh ấy có thể là tội phạm được chứ!” Sắc mặt Ruth âm trầm, mụ đàn bà đáng chết này, mụ ta đang ra oai phủ đầu với cô ta sao?
Mụ Vladimir Rosa cười lạnh một tiếng: “Cô Ruth thân mến, Thần Tổ chúng tôi không bao giờ làm việc sai lầm cả, hiện tại mời cô tránh ra!”
Teressa thấy vậy cũng đứng dậy: “Tôi nghĩ nếu bà không nói cho chúng tôi biết anh ấy phạm vào tội gì, thì e rằng sẽ có người suy đoán lung tung.”
Sau khi mụ Vladimir Rosa nhìn thấy Teressa đứng dậy, khí thế của mụ ta có hơi yếu đi một chút, dù sao mụ ta cũng không dám đắc tội với gia tộc Rothschild, cho dù mụ ta có mạnh hơn đi chăng nữa, thì mụ ta cũng không dám trêu chọc vào gia tộc đáng sợ này.
“Công chúa Teressa, chúng tôi hoài nghi tên Hoa Hạ này có liên quan tới vụ án mạng ở Queen Casino, đã có hơn hai mươi cao thủ của Thần Tổ mất mạng, cho nên chúng tôi muốn dẫn hắn ta đi thẩm vấn.”
Sắc mặt Vladimir Rosa âm trầm, người chết đều là những cường giả của Thần Tổ, trong một lần bị tổn thất nhiều như vậy, cho dù là Thần Tổ cũng rất khó để có thể tiếp thu được.
Hơn nữa nghi phạm cũng rất rõ ràng, chỉ có một mình Diệp Lăng, Thần Tổ bảo hộ Giang Bân, mà tất cả những người đi theo bảo vệ Giang Bân đều đã chết hết, sau khi điều tra hoàn cảnh xung quanh sòng bạc xong, cũng chỉ có mình Diệp Lăng là người Hoa Hạ, cuối cùng chỉ có hắn bình yên vô sự đi ra ngoài trong khi người trong sòng bạc đều chết hết.
“Chậc chậc, các người có chứng cứ sao?” Diệp Lăng cười nhạt.
Chứng cứ, sau khi Vladimir Rosa nghe được từ này liền cười nhạt: “Toàn bộ máy theo dõi ở Queen Casino đều đã bị phá hủy, nếu muốn chứng cứ, thì cậu chính là người cuối cùng rời khỏi sòng bạc, cho nên cậu chính là nghi phạm có động cơ cao nhất!”
“Tôi phạm tội ghét bỏ em gái mụ mụ tin không? Mẹ nó mụ chỉ dựa vào một điểm nho nhỏ ấy liền hoài nghi tôi? Tôi thật hoài nghi năng lực phá án của mấy người đó.”
“Tôi là người cuối cùng rời khỏi sòng bạc cho nên tôi chính là tội phạm? Vậy theo như lời mụ nói, tất cả nhân viên làm việc trong Queen Casino đều là phần tử phạm tội à.”
“Thứ chứng cứ chó má, mẹ nó mau cút đi cho ông, bớt ở đây ra vẻ tài giỏi đi.”
Diệp Lăng nổi điên, mẹ nó, thứ phán đoán này đúng là vô nghĩa, bởi vì hắn là người cuối cùng rời khỏi cho nên hắn chính là phần tử phạm tội? Hắn còn là cha của bọn họ nữa đó.
Vladimir Rosa lập tức sửng sốt, mụ ta đường đường là tổ trưởng của Thần Tổ, đã bao giờ bị người nhục mạ như thế đâu, mụ ta lập tức nghiến răng nghiến lợi: “Mang tên này đi cho tôi! Đợi đến khi về đến Thần Tổ, để xem hắn còn có thể làm ra chiêu trò gì nữa!”
Rào rào, phía sau Vladimir Rosa, một đám Dị Năng Giả cường đại lập tức di chuyển, đồng loạt đi về phía Diệp Lăng.
“Ha ha! Không tệ không tệ, người nước Mỹ các người đúng là không biết xấu hổ, Ruth à, anh hỏi em, dựa theo luật pháp của các em, lén xông vào trang viên của người khác, nếu như anh giết hết tất cả bọn họ thì cũng không tính là phạm pháp đúng không?”
Diệp Lăng cười nhạt, trong lòng nổi lên sát ý, chỉ dựa vào mấy người chúng mày mà cũng muốn bắt ông, đây không phải là chuyện cười sao?
Ruth gật đầu: “Dựa theo pháp luật của quốc gia thì đúng là như vậy, chẳng qua bọn họ là thành viên của Thần Tổ, có quyền lợi rất lớn, anh cần phải cẩn thận đó Darling, bọn họ chính là những kẻ không biết phân biệt tốt xấu, chuyên đi chụp mũ người khác đấy.”
Ahhh, mụ Vladimir Rosa tức giận: “Cô Ruth, xin hãy ăn nói cẩn thận, còn nữa, từ trước đến nay Thần Tổ chúng tôi làm việc đều không cần tuân thủ bất cứ thủ tục nào!”
“Chậc chậc, nhìn xem, mọi người nhìn đi, mụ ta là nữ vương hay là tình nhân của nữ vương?”
“Tôi thấy quyền hạn của mụ cũng thật lớn đó? Mụ già!”
Diệp Lăng tấm tắc, Vladimir Rosa lập tức giận dữ: “Mau bắt hắn mang đi!”
Hưu, một gã Dị Năng Giả tiến lên, khí tức cường đại trên người gã bộc phát ra, bàn tay muốn nắm lấy cổ tay Diệp Lăng.
Nhưng Diệp Lăng vẫn giữ nụ cười nhạt như trước, thân hình vặn một cái, bảy viên Kim Đan trong người hắn lập tức bạo phát ra sức mạnh, linh lực cuồn cuộn dâng trào, như sóng lớn mãnh liệt.
Ầm!
Gã Dị Năng Giả kia bị khí thế của Diệp Lăng đánh bay ra đất, phun ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt.
“Cậu! Cậu dám ra tay đánh người! Cậu đang muốn khiêu chiến với nước Mỹ phải không!” Mụ Vladimir Rosa cắn răng.
Diệp Lăng cười cười, cũng không kiêng nể gì cả, đi tới cạnh Vladimir Rosa: “Mụ già, mụ có biết mụ rất đáng ghét không?”
“Có ai nhìn thấy tôi ra tay đánh người sao? Cho dù mụ là người của Thần Tổ thì cũng không thể vu oan cho tôi như thế được.”
“Tên thuộc hạ phế vật này của mụ đứng không vững cho nên mới ngã xuống đất, sau đó phun ra máu, thế mà mụ lại vu oan cho tôi?”
“Tôi thật sự hoài nghi năng lực của mụ đó, thật sự rất hoài nghi năng lực làm việc của tổ chức chó má các người!”
Diệp Lăng hét lớn, sắc mặt âm trầm, bọn họ thật sự cho rằng hắn là con chim nhỏ dễ bắt nạt sao?
“Cậu! Cậu!” Ngón tay mụ Vladimir Rosa chỉ vào Diệp Lăng, nói không ra lời.
Diệp Lăng cười khẽ, tiến tới sát người Vladimir Rosa, nhẹ giọng nói bên tai mụ ta: “Là tôi giết những kẻ đó đấy, nhưng rất đáng tiếc, mụ không có chứng cứ, mụ không làm được gì tôi hết!”
“Ngược lại, mụ phải cẩn thận đó, tổ chức chó má của mụ già Vladimir Rosa!”
Diệp Lăng âm u cười nói, thân hình Vladimir Rosa chấn động, nghiến răng nghiến lợi, tên này tuyệt đối đang khiêu khích mụ ta!