Cục gạch đen phát ra tiếng gào thét, điên cuồng vỗ vào đầu Đại Đế Elias.
Ngày hôm nay, là ngày mà Đại Đế Elias sợ hãi nhất, cũng là ngày khiến hắn ta nhục nhã nhất.
Nhiều năm sau, lão Đại Đế Elias ngồi ở bờ biển, nhìn mặt trời chiều ngã về phía tây, khóe mắt rưng rưng, nghĩ đến người thanh niên đáng sợ kia, trong nháy mắt ướt cả quần.
Mà bây giờ, Diệp Lăng đang dùng cục gạch điên cuồng đánh vào đầu Đại Đế Elias, cục gạch trong tay như không cần tiền, hung hăng đánh trên đầu Đại Đế Elias.
“Đồ chó già! Dám trêu đùa ông, cũng may ông đây anh minh sáng suốt, phong lưu phóng khoáng, thiên tư thông tuệ, người sùng bái ông đây nhiều như nước sông cuồn cuộn!”
Diệp Lăng hất tóc, dùng cục gạch đánh đến mức Đại Đế Elias gào khóc kêu loạn, quá đau a, dường như đã bị cục gạch đánh đến đầu khớp xương rồi.
“Ngừng! Dừng lại! Tôi sai rồi, thật đấy, tôi không nên ngăn cản cậu, tha cho tôi, tôi nhất định sẽ nhắm mắt cút đi thật xa!”
Đại Đế Elias vội vàng giơ tay lên thề, đùa gì thế, cái tên không nói lí này, quả thật định lấy cái mạng già của hắn ta a, hắn căn bản không hề có ý định hòa hoãn.
“Được a, mày đã chọn đầu hàng, vậy ông đây sẽ cho mày một cơ hội, lặp lại những lời ông đây vừa nói ban nãy, tao sẽ tha cho mày!”
Hai tay Diệp Lăng bắt tréo nhau, cười lạnh nhìn Đại Đế Elias đang ngồi dưới đất ôm đầu kia.
Đại Đế Elias vừa xoa đầu vừa nghĩ, mẹ nó, hắn đã sắp trở thành Phật Tổ Thích Ca Mâu Ni của Phật Giới phương Tây a.
“Nói! Tôi nói! Mày là một con chó già, dám trêu đùa ông, may mà ông đây...”
Trong lòng Đại Đế Elias thầm cảm thấy may mắn, học nói mà, lấy thực lực của hắn ta, nhớ lời thoại là một việc quá dễ dàng.
Nhưng đúng vào lúc này, hắn ta nhìn thấy sắc mặt Diệp Lăng đen lại, cục gạch trong tay đang điên cuồng đánh về phía hắn ta.
“A! Đừng... đánh mặt!”
Ba, cục gạch hung hăng đánh vào khuôn mặt của Đại Đế Elias, gò má của hắn ta lập tức sập hõm vào, mặt mũi bầm dập, bộ dạng thanh tú ban đầu lập tức trở nên dữ tợn.
“Vì sao đánh tôi! Vì sao!” Đại Đế Elias rất ủy khuất, con mẹ nó, bản Đại Đế không phải đã đọc lại lời mà hắn nói sao, vì sao!
Mặt Diệp Lăng đen lại, Đả Thần Thạch trong tay lại lần nữa vung lên, Đại Đế Elias tôn quý kia thế mà lại sợ run cả người, vội vàng muốn tránh, thực sự sợ đến xương tủy rồi.
“Mày mới là chó già! Mày còn dám tự xưng ông đây! Mày đúng là muốn tìm chết a, tao thấy cục gạch trong tay tao không đánh mày, cả người mày liền ngứa đòn! Mày đúng là đồ đê tiện!”
Diệp Lăng cắn răng, cục gạch đánh lên đùi hắn ta, lập tức vang lên một tiếng xương gãy, Đại Đế Elias điên cuồng hét lên, chân hắn ta đã bị Diệp Lăng đánh gãy.
“Là do cậu không nói rõ! Không thể đánh tôi, dù sao tôi cũng là Đại Đế Elias, tôi cũng có tôn nghiêm của mình, những cường giả Hoa Hạ nước cậu khi nhìn thấy tôi cũng phải cung kình gọi tôi một tiếng Đại Đế, cậu không thể làm như vậy!”
“Còn nữa! Tôi là Đại Đế! Là một trong những Thần bảo hộ của nước Mỹ, cậu phải nghĩ cho rõ a, thêm một người bạn thêm một con đường đi!”
Dường như Đại Đế Elias đã nổi giận, nghiến răng nghiến lợi, ngồi nói đạo lí với Diệp Lăng, dường như muốn Diệp Lăng phải có thái độ kính già yêu trẻ.
“Đại Đế?” Diệp Lăng nhẹ giọng hỏi.
Đại Đế Elias tự hào gật đầu, nói nhảm, ông ta chính là Đại Đế a, cho dù là tộc trưởng của gia tộc Rothschild khi nhìn thấy hắn ta cũng phải cung kính hỏi thăm, đùa gì thế.
Ba, Diệp Lăng cầm cục gạch đánh lên đầu Đại Đế Elias, Đại Đế Elias té xuống mặt đất, điên cuồng hét lên.
“Tao cho mày làm Đại Đế này! Còn làm Đại Đế nữa không hả? Em gái mày, dám ở trước mặt ông chơi trò sĩ diện?”
Phanh, Diệp Lăng lại đánh thêm một cú, đánh đến mức Đại Đế Elias điên cuồng rống lên, bàn tay nắm chặt lấy đất cát, tuyệt vọng bò về phía trước.
“Nha hắc? Mày còn muốn bò đi?” Diệp Lăng quát to một tiếng, cục gạch trong tay điên cuồng đánh vào đùi của Đại Đế Elias.
“Ai u! Mẹ của tôi ơi! Tôi sai rồi, tôi sai rồi! Thật sự biết sai rồi, đừng đánh nữa!”
Ánh mắt Đại Đế Elias rưng rưng, đã rất nhiều năm, từ lúc còn nhỏ đến hiện tại, hắn ta đã tung hoành ngang dọc mấy trăm năm, đã bao giờ phải chịu khuất nhục như thế này?
“Mày không cho tao đánh tao liền không đánh nữa à? Tao đã lớn như vậy rồi, chẳng lẽ không có chủ kiến của mình sao?”
Diệp Lăng lại đánh thêm một cục gạch nữa vào đùi Đại Đế Elias, Đại Đế Elias thống khổ rống lên.
“Vậy ngài đánh tôi đi! Cứ đánh thỏa thích, dù sao lúc này ngài cũng sẽ không thèm nghe lời tôi nói, có đúng không?”
Đại Đế Elias đã sắp bị đánh đến choáng váng, vội vàng nói ngược lại, mà Diệp Lăng đang đứng ở phía sau thì lại cười hắc hắc như ma quỷ.
“Dù sao thì mày cũng là Đại Đế, đường đường là một trong những Thần thủ hộ của nước Mỹ, sao tao có thể không chừa cho mày chút mặt mũi nào chứ?”
Phanh, nước mắt Đại Đế Elias cuồn cuộn, rống to hơn, đường đường là Đại Đế Elias, là Thần trong lòng các Dị Năng Giả của nước Mỹ, thế mà lại bị Diệp Lăng đánh như một con chó.
“Mày nói đi, mày chặn đường của ông đây, mày muốn làm gì! Có phải muốn mưu hại bản vương không!”
Phanh, lại thêm một cục gạch đánh xuống, cục gạch đen bóng kia, không biết đã đánh biết bao cường giả vô địch, chỉ sợ sau này mỗi khi nhìn thấy cục gạch đen kia, hai chân bọn họ đều sẽ run lên.
“Tên nhóc Hoa Hạ! Không, tiền bối Hoa Hạ, tôi sai rồi, thật đấy, cậu có thể cho tôi một cơ hội nhận lỗi không?”
Đại Đế Elias không chịu được nữa, một chân của hắn ta dường như đã bị phế đi, nếu còn đanh tiếp thì mạng của hắn ta nhất định sẽ bị Diệp Lăng đánh chết.
Diệp Lăng không thè để ý đến hắn ta, dùng cục gạch để nói chuyện là được rồi, cần gì phải nói nhiều như vậy.
Đông đông đông, giọng của Đại Đế Elias càng ngày càng nhỏ, cuối cùng không còn nghe được nữa.
Mà đúng vào lúc này, điện thoại của Diệp Lăng đột nhiên vang lên, hắn thở hổn hển, mắng một tiếng mẹ nó thật mệt, sau đó nhận điện thoại.
Mấy giây sau, sắc mặt Diệp Lăng lập tức trở nên âm trầm, hai mắt bốc lên lửa giận hừng hực, sát khí từ trên người phát ra khiến Đại Đế Elias vốn đã nằm im trên đất kia run lên.
“Đúng là tự tìm chết a!”
Diệp Lăng điên cuồng hét lên một tiếng, thân hình phóng lên cao, biến mất giữa không trung.
Mà Diệp Lăng vừa đi, Đại Đế Elias đang nằm im bất động kia lại bỗng nhiên đứng dậy, sợ hãi nhìn xung quanh, sau đó kéo một chân tàn phế đi về phía xa.
“Đúng là nhặt được về nửa cái mạng a.” Đại Đế Elias cảm thán, bóng lưng tịch mịch đâu còn hăng hái như lúc vừa đến nữa?
Bên trong trang viên Manchester, Ruth và Teressa đang ngồi nói chuyện với nhau thì bỗng nhiên Diệp Lăng hạ xuống, khí tức rất đáng sợ, khiến khuôn mặt hai cô biến sắc.
“Những lời cô vừa nói trong điện thoại là thật sao?” Giọng Diệp Lăng băng lãnh, giống như Chúa tể Cửu U.
Teressa gật đầu: “Phải, tôi nhận được tin tức, ngày mai Thánh Nữ sẽ bị xử tử, cho nên, nếu cô ấy thật sự là người phụ nữ của anh, vậy anh hãy mau đi cứu cô ấy đi.”
Ùng ùng!
Trong mắt Diệp Lăng tỏa ra ánh sáng đáng sợ: “Giáo Hoàng! Lão bất tử này, ông đang khiêu chiến với cái chết à!”
“Hai người ở đây chờ tôi, tôi nhất định sẽ đưa Thánh Nữ an toàn trở về cho hai người xem!”
Hưu, thân ảnh Diệp Lăng biến mất, trái tim của Teressa và Ruth đều hung hăng run lên, trong lòng dâng lên một dự cảm không tốt.
Lần này, có thể sẽ khiến cả thế giới phải khiếp sợ a!