Giáo Hoàng điên cuồng xông về phía Lionel Messi, Đại Quang Minh Kiếm trong tay bỗng nhiên chém xuống.
Bá, kiếm quang đáng sợ như sấm sét, điên cuồng chém về phía Lionel Messi, mạnh đến mức không gian cũng bị kiếm khí đáng sợ này đánh cho vỡ vụn.
Sắc mặt Lionel Messi ở phía đối diện trở nên ngưng trọng, nhưng vẫn cười nhạt, ông ta thấym ột món vũ khí cường đại ở trước một thực lực mạnh mẽ vẫn sẽ phải thua.
“Ma Diệt Thương Sinh, hắc ám vĩnh hằng!”
Oanh, Lionel Messi di chuyển, trường kiếm trong tay cũng đánh ra, thân thể bay về phía Giáo Hoàng.
Ấm ầm, vô số sợi sương mù xuất hiện quanh người Lionel Messi, những sương đen lượn lờ quanh người ông ta, thế mà lại có thể ăn mòn không gian, bốc lên khói xanh.
Hai người giống như hai viên đạn pháo, điên cuồng đụng vào nhau, vang ra tiếng nổ ầm ầm, một cỗ oanh tạc bùng phát ra từ chính giữa hai người họ.
Phốc, thân hình Lionel Messi chấn động, phun ra một ngụm máu tươi, trường kiếm cầm trong tay đã bị đánh nát.
“Tiên khí quá mạnh, linh khí trên Trái Đất căn bản không đủ để chống lại nó.” Diệp Lăng lắc đầu, cuộc chiến này thắng bại đã phân.
Ánh mắt Giáo Hoàng sáng như ánh nến, sau một khắc, thân hình ông ta bỗng nhiên lóe lên, hóa thành một vệt sáng, đến trước mặt Lionel Messi.
Sát, cổ Lionel Messi lập tức xuất hiện một vết thương nhỏ, rất nhỏ, vô cùng nhỏ.
Nhưng sau một khắc, đầu của ông ta rớt xuống, máu tươi phun ra, thân hình không đầu đáng sợ của Lionel Messi khẽ run lên, sau đó vô lực ngã xuống mặt đất.
Nhưng đúng vào lúc này, Diệp Lăng đột nhiên di chuyển, thân hình lóe lên, bay thẳng đến giữa không trung, một tay bỗng nhiên vươn ra bắt lấy hắc châu đang trôi nổi giữa không trung.
Một lực lượng kinh khủng đang chuyển động bên trong hắc châu, vô cùng đáng sợ, Diệp Lăng cảm nhận được cỗ khí tức kinh khủng này, lập tức vui mừng, đây tuyệt đối là đồ đại bổ cho hắn a.
Kịch cũng đã xem xong, tất nhiên Diệp Lăng sẽ đến lấy đồ về, không thể cứ mặc kệ nó ở đó, đó là không đúng.
Giáo Hoàng như Chiến Thần giáng trần, đôi mắt gắt gao nhìn chòng chọc Diệp Lăng, ánh nến nhảy lên, Diệp Lăng thấy vậy liền ngẩn người, lập tức cười lên ha hả.
Phía dưới, đại chiến đã kết thúc, toàn bộ cường giả của Nghị Hội Hắc Ám đều đã chết
Mà Quân Chủ quân viễn chinh của Giáo Đình cũng đã chết, hi sinh vì nhiệm vụ của Giáo Đình, năm vị Hồng Y Đại Giáo Chủ cũng chỉ còn lại hai vị, hơn nữa cũng đều bị thương rất nặng.
Hơn hai mươi vị Hồng Y Giáo Chủ, chỉ còn sáu vị, còn lại đều đã chết.
Bên ngoài Giáo Đình, khắp nơi đều là xác chết ngã xuống từ trong trận chiến, có thể tưởng tượng ra, sau ngày mai khi tin tức truyền ra khắp Giới Dị Năng sẽ gây ra ảnh hưởng lớn đến mức nào.
Hơn mười ngàn quân viễn chinh của Giáo Đình, chỉ còn lại mấy trăm người, còn lại đều đã tử trận, mà kết quả của cái giá lớn họ phải bỏ ra, đó chính là tiêu diệt hết tất cả kẻ địch.
Trận chiến này, thế lực của Nghị Hội Hắc Ám đã hoàn toàn ngã xuống, rơi khỏi Thần Đàn, không biết phải ẩn dật bao nhiêu năm, mới có thể trở lại thời kì đỉnh cao một lần nữa.
Mà bên trong Giáo Đình, Giáo Hoàng nhìn vào Diệp Lăng, điên cuồng cười to, thần sắc hờ hững: “Hắc Ám thần châu, không phải nên giao ra hay sao?”
“Lão già kia, có phải ngươi cảm thấy trong tay cầm một món Tiên khí thì cho rằng có thể đối phó với ông đây?”
“Ta thấy tiểu gia ta cho ngươi ba phần thuốc màu, ngươi liền muốn mở phường nhuộm!”
Diệp Lăng cười nhạt, tên Giáo Hoàng này đúng là không biết chết sống a, nếu không phải khi nãy hắn cứu ông ta một mạng, ông ta còn có thể sống đến bây giờ?
Hưu, thân hình Diệp Lăng chấn động, cầm Đả Thần Thạch trong tay, điên cuồng xông về phía Giáo Hoàng, Đả Thần Thạch trong tay giơ cao lên, sau đó đánh xuống người Giáo Hoàng.
Giáo Hoàng cười nhạt, ông ta nắm chặt Thần khí trong tay, cũng chính là cái mà Tiên Giới gọi là Tiên khí, là sự tồn tại vô địch trên Trái Đất.
Bá, Giáo Hoàng mạnh mẽ đánh về phía Diệp Lăng, một đạo kiếm khí đáng sợ từ mũi kiếm Đại Quang Minh Kiếm điên cuồng bạo phát ra.
Ong ong, kiếm khí bay tán loạn, Diệp Lăng cười nhạt, thứ Tiên khí chó má, ở trong mắt ông đây cũng chỉ là một thứ rác rưởi mà thôi, làm sao có thể khiến hắn bị thương được chứ?
Ba, Đả Thần Thạch trong tay Diệp Lăng hung hăng vỗ xuống, Đả Thần Thạch tỏa ra sắc đen đáng sợ, hung hăng đánh lên kiếm khí đáng sợ kia, lập tức tạo ra âm thanh chói tai.
Ong ong, kiếm khí bỗng nhiên chấn động, sau một khắc trong ánh mắt khiếp sợ của Giáo Hoàng, thanh kiếm đã bị cục gạch của Diệp Lăng đánh nát.
Thân hình của Diệp Lăng vẫn không ngừng lại, như một tia chớp lao đến bên người Giáo Hoàng, Đả Thần Thạch trong tay điên cuồng đánh xuống.
Đả Thần Thạch đập xuống thân Đại Quang Minh Kiếm mà Giáo Hoàng đang cầm, sau khi đánh xong, Diệp Lăng cười nhạt, đôi mắt lãnh đạm nhìn Giáo Hoàng ở phía đối diện.
Giáo Hoàng đang lơ lửng giữa không trung kia, đôi mắt không dám tin tưởng nhìn vào Đại Quang Minh Kiếm, sau đó tròng mắt lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ, trái tim nhảy lên thình thịch.
Bốp bốp, rào rào!
Đại Quang Minh Kiếm, thanh kiếm vừa giết chết Lionel Messi kia, đường đường là Tiên khí mà Thần Linh ban cho, cứ như thế bị cục gạch của Diệp Lăng đánh nát.
Ánh sáng rực rỡ phát ra bốn phía, sau đó chậm rãi tắt đi, thần uy đáng sợ kia, lúc này cũng chậm rãi biến mất.
“Lão gia hỏa! Lúc nãy ta đã tha cho ngươi một mạng, cũng vừa cứu ngươi một mạng, ta thấy ngươi đúng là tự tìm đường chết a! Đã quá nể mặt ngươi rồi đúng không? Ngươi cho rằng ngươi rất giỏi à?”
Diệp Lăng lạnh giọng hét lớn, Đả Thần Thạch trong tay điên cuồng đánh về phía Giáo Hoàng.
Thần sắc Giáo Hoàng bỗng nhiên đại biến, hai tay trong nháy mắt giơ lên cao, muốn ngăn cản một kích này, nhưng khi Đả Thần Thạch chạm vào canh tay Giáo Hoàng, lúc này Giáo Hoàng mới hiểu rõ một câu nói.
Dùng đồ sứ đánh với tảng đá, thứ bể nát chỉ có thể là đồ sứ.
Sát, một cục gạch kia, trực tiếp cắt đứt hai cánh tay của Giáo Hoàng, đau đớn kịch liệt tràn ngập thân thể Giáo Hoàng, ông ta thống khổ cắn răng lại không kêu một tiếng.
Cục gạch của Diệp Lăng lại đập xuống tiếp lần nữa, đánh lên đầu Giáo Hoàng, trong phút chốc, Giáo Hoàng cảm thấy trời đất quay cuồng, trong mắt hiện lên kim quang.
Thân hình ông ta mềm nhũn, từ giữa không trung hung hăng rơi xuống đất, thần trí trở nên mơ hồ.
“Dị giáo đồ! Ngươi dám!” Mấy vị Hồng Y Đại Giáo Chủ và Hồng Y Giáo Chủ còn lại đều điên cuồng hét lên.
Diệp Lăng xoay người, con ngươi trừng lớn, khí tức kinh khủng trong cơ thể ầm ầm bạo phát, hơi thở đang sợ từ trên người hắn bộc phát ra như sóng lớn.
“Sống như một loài bò sát, ở đây đến phiên ngươi nói chuyện sao?”
Diệp Lăng hét lớn, khí tức quét tới chỗ những cường giả kia, bọn họ khiếp sợ phát hiện, cỗ khí tức này, thế mà lại có thể đánh văng bọn họ lên.
“Lão già kia! Mẹ nó ngươi thật sự cho rằng ta là kẻ ngồi không? Không dám giết ngươi?”
Diệp Lăng ngồi xổm xuống, đánh mấy cái tát lên mặt Giáo Hoàng, Giáo Hoàng lập tức bị đánh cho tỉnh lại, thần sắc dữ tợn, thật là một điều sỉ nhục a.
Trên Trái Đất này có ai dám đánh vào mặt Giáo Hoàng như thế chứ, không có, trước giờ chưa từng có!
“Ta đã nói rồi! Nếu còn dám chọc ta, tiểu gia ta sẽ làm thịt ngươi!” Diệp Lăng dữ tợn cười, Đả Thần Thạch trong tay hung hăng đánh về phía Giáo Hoàng.
Oanh, khí tức đáng sợ khiến tóc của Giáo Hoàng bay ngược lên, bắp thịt trên mặt cũng đều rung chuyển.