Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 318 - Chương 318: Tuyệt Sắc Vô Song

Chương 318: Tuyệt sắc vô song

Sát khí của Diệp Lăng dạt dào, sau khi ngưng tụ viên Kim Đan thứ tám, thực lực của hắn đã tăng vọt, lão gia hỏa này lại không có mắt như vậy, không phải là đang đụng vào trên họng súng sao?

“Ngươi dám! Tên nhóc Hoa Hạ! Ngươi muốn Hoa Hạ tuyên chiến với Giáo Đình sao!”

“Quân viễn chinh của Giáo Đình sẽ giẫm nát lãnh thổ Hoa Hạ!”

Bên trong Giáo Đình, từng vị Hồng Y Giáo Chủ, Đại Giáo Chủ đều điên cuồng hét lên, bọn họ đang uy hiếp Diệp Lăng, nhưng Diệp Lăng sẽ trúng chiêu này của bọn họ sao?

“Chậc chậc, xem ta đánh đây!”

Binh, cục gạch lập tức đánh xuống gương mặt của Giáo Hoàng, máu tươi ồ ạt chảy ra, khí tức uể oải, sức mạnh của cục gạch này quá lớn, thế nên Giáo Hoàng căn bản không có sức đánh trả.

“Giáo Hoàng? Diệt Nghị Hội Hắc Ám?”

Phanh, lại thêm một cục gạch nữa đánh xuống, thân hình Giáo Hoàng chấn động, khí tức càng thêm yếu ớt, hai mắt trở nên khủng bố, người thanh niên trước mặt này, không nói đạo lí chút nào

“Diệp Lăng! Đừng!” Alice chạy tới cạnh Diệp Lăng, cầu xin.

Diệp Lăng quay đầu, nhẹ nhàng cười: “Lời bảo bối nói, đương nhiên anh sẽ nghe, nhưng bảo bối phải nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng anh cho lão già này!”

“Lần lấy oán trả ơn này ta sẽ bỏ qua, nhưng nếu còn dám uy hiếp ta, ta sẽ trực tiếp đánh chết ngươi, còn ngôi Giáo Đình rách nát này, ông đây sẽ đánh nát hết, khiến lão bất tử ngươi trở thành tội nhân thiên cổ.”

Nói xong, Diệp Lăng vỗ mặt Giáo Hoàng: “Nhớ kỹ lời của ta, tiểu gia ta ghét nhất loại người như ngươi, mẹ nó!”

Diệp Lăng đứng dậy, xoay người nhìn vừa những Giáo Chủ Giáo Đình vừa mới uy hiếp hắn: “Chậc chậc, còn dám uy hiếp ta? Không tệ không tệ, nhớ kỹ, tiểu gia ta ở Hoa Hạ chờ quân viễn chinh của các ngươi!”

“Nếu không tới, tiểu gia ta sẽ phá dỡ hết sào huyện của các ngươi!”

“Con mẹ nó, dám uy hiếp tiểu gia ta, các ngươi thật sự cho rằng Giáo Đình vô địch thiên hạ à?”

Oanh, Diệp Lăng rống to, thân hình chấn động, một luồng khí tức động trời từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, trong phút chốc mấy vị Hồng Y Đại Giáo Chủ, Hồng Y Giáo Chủ kia đều bị hất văng lên, sau đó hung hăng đập xuống đất.

Vèo, máu tươi chảy ồ ạt, trong mắt họ chứa đầy khiếp sợ, sự cường đại của Diệp Lăng nằm ngoài dự liệu của bọn họ, những tinh anh đã diệt Nghị Hội Hắc Ám kia luôn cho rằng vinh quang của Giáo Đình uy chấn khắp thế giới, nhưng trong mắt Diệp Lăng thì đó cũng chỉ lớn hơn con châu chấu một chút mà thôi.

Diệp Lăng đi tới cạnh Alice: “Chúng ta đi thôi.”

“Giáo Hoàng, ân tình của người, ân tình của Giáo Đình, ta đã báo, tạm biệt.” Sắc mặt Alice cũng trở nên âm trầm.

Vừa rồi khi Giáo Hoàng ra tay muốn giết Diệp Lăng, trái tim biết ơn đối với Giáo Đình của cô đã hoàn toàn chết lặng, không còn một chút quyến luyến nào cả.

Giáo Hoàng chật vật nằm úp sấp trên mặt đất, cả người dính đầy máu, hé miệng nhưng lại không thốt nên lời, trong mắt chứa đầy cô đơn.

Diệp Lăng cười nhạt, ôm Alice phóng lên cao, biến mất ở phía chân trời, mà lúc này, ánh mặt trời lặng lẽ từ phía Đông mọc lên, chiếu rọi toàn bộ mảnh đất này.

“Ta đã sai rồi sao? Ta cũng chỉ vì Giáo Đình mà suy nghĩ thôi, ta đã làm gì sai chứ!” Bàn tay Giáo Hoàng đập xuống đất, gào thét.

Chỉ cần lấy được Hắc Ám thần châu, những tổn thất của Giáo Đình trong cuộc chiến này sẽ được bù đắp, hơn nữa còn có thể tiến một bước xa hơn, ông ta có lỗi ư, rõ ràng ông ta đang suy nghĩ cho Giáo Đình.

Trang viên Manchester, Teressa và Ruth đều thức trắng cả đêm, sắc mặt bọn họ có chút phiền muộn, ngồi chờ tin tức của Diệp Lăng, bọn họ biết rất rõ sự đang sợ của Giáo Đình, sợ Diệp Lăng sẽ rơi vào hang sói.

Hưu, đúng vào lúc này, hai bóng người xuất hiện trong phòng của Ruth, Teressa và Ruth trợn to mắt, nhìn nụ cười đắc ý trên mặt Diệp Lăng và Alice đang đứng bên cạnh hắn.

“Anh thật sự mang Thánh Nữ trở lại?” Ruth kêu lên, đương nhiên cô ta biết Alice, nghĩ tới đây, cô ta không khỏi sợ hãi, cái tên kia đã làm gì Giáo Đình rồi?

Diệp Lăng cười đắc ý: “Đó là đương nhiên, anh đã nói rồi mà, cô ấy là người phụ nữ của anh, anh nói cho hai người biết a, việc xảy ra vào tối hôm qua phỏng chừng sẽ gây oanh động toàn bộ thế giới.”

“Híc, anh đừng nói với tôi là anh đã phá hủy Giáo Đình nha.” Teressa nuốt một ngụm nước miếng, chẳng lẽ tên này thật sự đã động thủ với Giáo Đình rồi ư?

Diệp Lăng sửng sốt: “Sao cô biết, nhưng tôi chỉ hủy đi một nửa, Nghị Hội Hắc Ám cũng giúp phá hủy đi một nửa.”

Nghị Hội Hắc Ám!

Bộ não Teressa và Ruth đều đều phát ra tiếng ong ong, trời ơi, rốt cuộc ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì.

“Diệp Lăng, rốt cuộc ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì, anh mau nói đi.” Teressa đi tới cạnh Diệp Lăng lo lắng nói, lòng hiếu kì của cô ta đang tác oai tác quái.

Diệp Lăng cười hắc hắc: “Không có làm gì hết cả, tôi chỉ hủy đi một nửa Giáo Đình mà thôi, sau đó đánh chết Quân Chủ quân viễn chinh và mấy vị Hồng Y Đại Giáo Chủ thôi, nếu không phải lão Giáo Hoàng kia cứu bọn họ, sợ rằng bây giờ bọn họ đều đã nhào vào cái ôm của Chúa rồi.”

Ahhh, trong mắt Teressa và Ruth đều tràn ngập khiếp sợ, tên này quả thật điên cuồng a, Hồng Y Đại Giáo Chủ, Quân Chủ quân viễn chinh, họ chính là những kẻ đứng đầu Giáo Đình a, là kẻ được vô số cường giả cung kính.

“Ai nha, hay là để tôi kể đi.” Alice cười, nhìn Diệp Lăng đang thừa nước đục thả câu, không khỏi lắc đầu.

Alice kể cho hai người kia nghe sự việc ngày hôm qua, sau khi kể xong, Teressa và Ruth đã hoàn toàn choáng váng, đầu ong ong, dường như mất đi ý thức.

Diệt Nghị Hội Hắc Ám?

Quân của Giáo Đình cũng gần như bị diệt toàn bộ?

Hơn nữa một mình Diệp Lăng đánh với sáu đại cường giả, đánh Lionel Messi, đánh Giáo Hoàng, cuối cùng còn đánh Giáo Hoàng đến mức giống như một con chó sắp chết?

“Thánh Nữ, cô không phát sốt chứ? Cô đừng lừa chúng tôi a.” Ruth nuốt một ngụm nước miếng.

Lời Alice nói, không khác nào nói với hai người bọn họ Trái Đất hình vuông, vạn vật trên thế giới này muôn hình muôn dạng, thật khó tin a.

“Ai nha, tin hay không thì tùy, anh lừa hai người làm gì chứ?” Diệp Lăng xua tay, đột nhiên đi tới cạnh Teressa, nở một nụ cười quỷ dị.

Teressa căng thẳng, nhìn Diệp Lăng đầy phòng bị: “Anh muốn làm gì?”

“Hắc hắc, cô nói xem tôi muốn làm gì? Hai chúng ta đã cược với nhau, và tôi đã thắng, đến, gọi một tiếng chồng ơi nghe xem nào.” Diệp Lăng vung tay lên, ôm Teressa vào lòng.

Teressa hét lên một tiếng kinh hãi, sắc mặt lập tức đỏ bừng, mà Alice đang đứng một bên lắc đầu nhìn Diệp Lăng, cô ta biết tính cách trăng hoa của Diệp Lăng, huống hồ Diệp Lăng vì sự an toàn của cô ta, một mình đột nhập vào Giáo Đình khiến cô ta vô cùng cảm động.

Cho nên Alice vốn sẽ không quan tâm Diệp Lăng có bao nhiêu người phụ nữ, còn về phần vị trí trong lòng Diệp Lăng a, Alice mỉm cười nhìn xuống bụng mình.

“Chị à, chị cứ đi theo Darling đi, anh ấy rất cường tráng đó, đến cả em cũng hầu hạ không nổi.” Ruth cũng trêu đùa, khiến cho khuôn mặt của Teressa càng đỏ hơn.

“Cô không nói lời nào, vậy chính là đồng ý rồi ha? Ha ha!” Diệp Lăng cười ha ha, Teressa ở trong lồng ngực hắn cúi đầu, vùi đầu vào ngực Diệp Lăng.

Ruth liếc mắt nhìn Diệp Lăng: “Anh đó, không biết đã gặp được vận may gì, nếu để người khác biết được chuyện anh cướp đi hai đóa Kim Hoa của phương Tây, sợ rằng bọn họ sẽ ồ ạt xông tới Hoa Hạ giết anh.”

“Ha, ông đây chờ, tới một tên anh giết một tên, tới hai tên anh giết hai tên!”

“Diệp Lăng anh muốn cả thế giới phải ghen tỵ với anh! Người phụ nữ của anh, tuyệt sắc vô song!”

Bình Luận (0)
Comment