Yêu cầu của Diệp Lăng khiến Linh Bảo Thiên Tôn tức giận đến mức cả người run lên, râu tóc đều dựng đứng, đâu còn bộ dáng tiên phong đạo cốt nữa.
“Cửu Kiếp! Kiếp này ngươi đầu thai thành một tên ăn mày à? Cái gì ngươi cũng dám muốn, lòng tham của ngươi cũng thật lớn a!”
“Sao ngươi không đi ăn cướp đi, em gái ngươi, ngươi muốn đi Địa Phủ thì đi không thích đi thì thôi, dù sao bản Đạo Gia cũng rất tự do tự tại, mẹ nó cũng chỉ có Tiên Giới sụp đổ, không liên quan gì đến Đạo Gia cả, ngươi muốn làm gì thì làm!”
Linh Bảo Thiên Tôn hổn hển rống to, tên rắm chó Diệp Lăng, cái gì cũng dám muốn, Nhất Khí Hóa Tam Thanh là bản mệnh thần thông của bọn họ, cả Tiên Giới đều muốn được.
Khuôn mặt của Nguyên Thủy Thiên Tôn và Đạo Đức Thiên Tôn cũng đều đen lại, truyền thuyết nói bọn họ là cha của Nhất Khí Hóa Tam Thanh, thật ra đó là chuyện vớ vẩn, ba người bọn họ là anh em ruột, sinh ra trong thời kì hỗn loạn, sau khi đắc đạo ba người lại đồng tâm với nhau, dùng trăm năm lĩnh hội mới có thể sáng tạo ra Nhất Khí Hóa Tam Thanh, gần như vô địch.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh chính là mệnh căn của bọn họ, không phải là một người hóa thành ba người, mà là một người có thể biến ra ba cái mạng, một người ba mạng, rất nghịch thiên.
Diệp Lăng nhún vai: “Các ngươi xem xét rồi làm đi, ít nhất có Nhất Khí Hóa Tam Thanh thì ta sẽ không sợ chết, nếu không thì cứ chờ đại loạn đến đi.”
“Còn nữa, ngươi ngươi ngươi, đường đường là Linh Bảo Thiên Tôn mà lại nói ra những lời như vậy, ta xem như nhìn thấy ngươi rồi đó, ngươi cũng thật ích kỉ.”
“Ỷ vào thực lực cường đại của mình mà không quản không hỏi đến muôn dân trong thiên hạ, ngươi như vậy mà xứng với chức thủ lĩnh Đạo môn sao, lòng từ bi của các ngươi chạy đi đâu rồi? Bị Khiếu Thiên Khuyển ăn mất rồi?”
“Nếu đã như vậy thì tiểu gia ta đi đây, muốn làm gì thì làm, dù sao chờ tiểu gia thành tiên, trở lại Tiên Giới lấy lại đồ của ta, tiểu gia ta sẽ nhanh chóng khôi phục tu vi, mẹ nó cũng chẳng còn việc gì làm khó tiểu gia được nữa.”
Nói xong, Diệp Lăng đứng dậy, vỗ mông một cái sau đó xoay người rời đi, đi tới cửa đại điện, trong lòng Diệp Lăng vẫn còn lầm bầm: “Mau gọi ta lại, gọi a.”
Ngay khi tay của Diệp Lăng sờ lên cánh cửa, Nguyên Thủy Thiên Tôn đột nhiên lên tiếng: “Xin đạo hữu dừng bước!”
Hắc, thế nào, vẫn phải giữ tiểu gia ta lại, không bằng ba người các ngươi sảng khoái một chút, để tiểu gia ta coi trọng các ngươi, cũng chỉ là một môn thần thông thôi mà, cần gì hẹp hòi đến vậy.
Diệp Lăng điều chỉnh lại nụ cười của mình, gương mặt trở nên nghiêm túc, lúc xoay người lại gương mặt đã trở nên khó chịu: “Gọi ta làm gì? Sao rồi? Còn chuẩn bị cưỡng ép ta ở lại à? Ta nói cho các ngươi biết, tiểu gia ta không sợ.”
Thật ra Diệp Lăng thật sự rất sợ, nếu ba lão gia hỏa này thật sự hạ độc thủ, hắc, tìm cả Tiên Giới cũng tìm không ra kẻ dám đối nghịch với bọn họ, dĩ nhiên, ngay cả khi Diệp Lăng đang ở trong thời kỳ đỉnh cao cũng không dám.
Ai cũng sẽ không ghét bỏ chính mình sống quá lâu, đối nghịch với ba cường giả có cảnh giới Tiên Đếkhông phải là đang tự tìm đường chết đây hay sao.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thở dài: “Đạo hữu muốn Nhất Khí Hóa Tam Thanh của ba người bọn ta, bọn ta có thể cho ngươi, vì chúng sinh trong thiên hạ, bản lĩnh thần thông của ba người bọn ta tính là cái gì.”
“Nhưng đạo hữu phải nhớ kỹ, tu vi của ngươi chỉ có thể phân ra một hóa thân, chỉ khi đến cảnh giới Tiên Đế, mới có thể phân thêm một người, cho nên ngươi phải hành sự cẩn thận.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngưng trọng nói, mong rằng tên gia hỏa này không chạy tới Địa Phủ đánh nhau, sau khi một hóa thân chết lại đi thêm một lần nữa, giống như hạ sủi cảo tặng đầu người, nếu như vậy thì cũng thật thảm thiết.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vô cùng hiểu rõ tính cách của Diệp Lăng, tên gia hỏa này nhất định sẽ làm vậy, mẹ nó, tính cách của tên này rất bất bình thường a.
Diệp Lăng gật đầu, vô cùng kích động: “Đó là đương nhiên, đó là đương nhiên, ít nhất ta cũng biết trân trọng tính mạng của mình mà không dám liều mạng, ta vất vả mới được chuyển thế một lần, nếu như chết, vậy đúng là thiệt thòi lớn rồi.”
Tam Thanh trao đổi ánh mắt với nhau, ba người điểm một cái, một luồng kim quang chạy thẳng về phía Diệp Lăng.
Vô số văn tự khó hiểu xuất hiện trong đầu Diệp Lăng, kim quang rực rỡ, chi chít, cuối cùng hóa thành một phần thần thông nghịch thiên.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh!
Có thể xưng là thân ngoại thân, càng quan trọng hơn là muốn tu luyện thành Tiên Đế, nhất định phải chém đi ác thân trên người, tất cả các loại tình cảm khác, giống như ác thân của Long Hoàng trên Tiên Giới.
Nhưng tu luyện Nhất Khí Hóa Tam Thanh lại không cần phải suy nghĩ đến điều đó, trực tiếp đột phá là được, đây cũng là điều thần kì nhất ngoại trừ việc có thể phân ra hai thân thể.
Sau khi Diệp Lăng cảm nhận được sự huyền diệu của Nhất Khí Hóa Tam Thanh xong, lập tức tiến vào trạng thái tu luyện, xếp bằng trên tấm đệm lót hình tròn, hai tay thác thiên, chín viên Kim Đan bên trong đan điền điên cuồng xoay tròn, nhằm cung cấp đầy đủ linh lực.
Linh Bảo Thiên Tôn thấy vậy liền nghiến răng nghiến lợi: “Đại ca, tên này rõ ràng đang lừa bịp tống tiền, cả Tiên Giới ai không biết bản lĩnh của tên hỗn đản này!”
“Mặc kệ thế nào, Địa Phủ không thể loạn, nếu không sẽ khiến thiên hạ đại loạn, mà chúng ta đã đến bước này, tuyệt đối không thể chỉ lo cho thân mình, cam chịu thua thiệt một chút, có thể đổi lấy sự an ổn cho thiên hạ, như vậy là đủ rồi.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiêm mặt nói, bọn họ đã đến trình độ bất tử bất diệt, nhưng không thể nói rằng bọn họ không có trái tim, ngược lại bọn họ càng muốn chống đỡ an nguy cho Phàm Giới và Tiên Giới, đây là trách nhiệm mà thiên đạo giao cho bọn họ.
“Đúng đó, ngươi xem đại ca ngươi nói biết bao điều hay, ngươi vẫn nên ngoan ngoãn học đi, nếu không thì sao ngươi lại là tam đệ chứ.” Diệp Lăng đang tiến nhập vào trạng thái tu luyện thình lình nói ra một câu.
Linh Bảo Thiên Tôn giận dữ: “Ngươi câm miệng cho ta! Nói nhảm nhiều như vậy để làm gì, lúc tu luyện mà cũng lải nhải, không sợ tẩu hỏa nhập ma giết chết tên khốn kiếp ngươi à!”
Diệp Lăng khinh bỉ cười, nhìn xem, thật nóng nảy, tên gia hỏa này đúng là không trầm ổn bằng lão đại a.
“Đạo hữu, nếu ngươi cứ dùng cách lĩnh hội như vậy, sợ rằng mất mười năm cũng không thể lĩnh hội được, quên đi, đã làm người tốt thì làm tới cùng, ba người chúng ta giúp ngươi một tay.”
“Hãy nhớ kỹ, học xong Nhất Khí Hóa Tam Thanh phải lập tức đi Địa Phủ, cố gắng ngăn chặn bạo loạn ở Địa Phủ đến mức cao nhất !”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói, Diệp Lăng cũng gật đầu, mà Linh Bảo Thiên Tôn thì ngẩn cổ lên, gương mặt không phục, nổi giận đùng đùng nhìn Diệp Lăng.
“Ngươi làm cái gì đây! Nhanh lên một chút, sao lại nhiều chuyện như vậy chứ!”
Nói xong, Nguyên Thủy Thiên Tôn hung hăng đạp Linh Bảo Thiên Tôn một cước, Diệp Lăng ngẩn người, suýt chút bật cười, gương mặt Linh Bảo Thiên Tôn rất không tình nguyện.
Diệp Lăng nhắm mắt, lĩnh ngộ sự huyền diệu mênh mông như đại dương của Nhất Khí Hóa Tam Thanh, nếu như hắn thật sự tìm hiểu, sợ rằng dùng mười năm cũng không đủ.
Mười lăm phút trôi qua, thân hình của ba Thiên Tôn thế mà lại trở nên trong suốt, rồi sau đó chậm rãi hóa thành một luồng ánh sáng, rơi rải rác trong cơ thể Diệp Lăng.
“Nhất Khí Hóa Tam Thanh, Tâm Tồn Tự Tại, Thân Vi Thanh Minh, Hỗn Độn Thiên Khai, Huy Hoàng Thiên Luân.”
Âm thanh như ca dao, chậm rãi vang vọng trong đầu Diệp Lăng, mà ngay khi ánh sáng kia rơi vào trong cơ thể Diệp Lăng, Diệp Lăng đột nhiên mừng rỡ, đây chính là toàn bộ cảm ngộ của ba lão gia hỏa kia a.
Người sáng lập ra Nhất Khí Hóa Tam Thanh a, cảm ngộ của bọn họ sâu sắc hơn bất cứ kẻ nào, bọn họ là người có quyền phát ngôn nhất trên phương diện thần thông của Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
Tư tưởng của Diệp Lăng từ từ bình tĩnh lại, mà quanh người hắn, vô số luồng khí tức thần bí huyền diệu chậm rãi hiện ra.
Đó là một loại cảm giác thần bí thấy tự nhiên, khiến người khác không cách nào suy nghĩ ra, không cách nào suy đoán, rồi lại bị hấp dẫn.