Diệp Lăng bắt đầu rồi tu luyện quên mình ở trong đại điện của Côn Luân Môn, mà hôm nay, hắn đã có đượcTam Đại Thần Thông.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh của Tam Thanh thiên tôn, Diệt Cực Kim Thân của Thanh Đế, cùng với Cửu U Đế Công kiếp trước của Diệp Lăng, Tam Đại Thần Thông này, tuyệt đối có thể chế tạo ra một cường giả vô địch đáng sợ.
Mà Động Huyền Đạo Nhân đang ở trong sương phòng tiếp đãi hai người Mạc Tinh và Lý Thiên Hạo thì lại nhận được mệnh lệnh của Tam Thanh.
Trước khi Diệp Lăng tự mình đi ra khỏi đại điện, ai cũng không được tự tiện đi vào đại điện nửa bước, nếu không trời sẽ giáng thần lôi xuống, nghiêm phạt kẻ xông vào, tuyệt đối không chậm trễ.
Động Huyền Đạo Nhân ngẩn người, tên kia rốt cuộc là ai, thế mà lại có thể khiến Tam Thanh đưa ra mệnh lệnh, đây là việc trước nay chưa từng có a.
Một ngày sau, trong đại điện Côn Luân Môn, Diệp Lăng mở mắt ra, hai tròng mắt hiện lên tinh quang, đứng dậy, trên thân tràn đầy khí độ huyền diệu và tự nhiên.
“Quá thần kỳ, Nhất Khí Hóa Tam Thanh, ba cái mạng a, mẹ nó quá nghịch thiên, cũng không biết ba lão mũi trâu kia còn dư lại mấy cái mạng.”
Nói xong, thân hình Diệp Lăng chấn động, từ trong thân thể của hắn đi ra một người, giống Diệp Lăng y như đúc, thậm chí ngay cả tu vi cũng đều giống nhau, điểm khác biệt duy nhất, chính là viên Kim Đan trong cơ thể.
Trong phân thân này, chỉ có một viên Kim Đan, mà chín viên Kim Đan kì tích trong cơ thể Diệp Lăng kia lại không thể xuất hiện, đó là vi phạm thiên đạo.
“Chậc chậc, thật thất vọng a, nếu như phân thân cũng có thể ngưng tụ ra chín viên Kim Đan, mẹ nó, hai người 18 viên Kim Đan, ta chỉ muốn hỏi, còn có ai lợi hại hơn!”
Diệp Lăng vẫy tay, nhưng hắn cũng đã sớm chuẩn bị xong, hơn nữa lúc này đây, hắn cũng sẽ không để cho phân thân đi vào trước.
Thực lực của một viên Kim Đan, còn không đanh thắng nổi một cường giả Độ Kiếp sơ kỳ, mà ở Địa Ngục chứa đầy nguy hiểm kia, vẫn nên để bản thể của Diệp Lăng đi vào thì thích hợp hơn.
Dù sao việc này cũng có liên quan đến con trai con gái của hắn, hắn tuyệt đối không thể phớt lờ, cũng không được phép sơ xuất dù chỉ là một điểm nhỏ.
Lúc này, Hỗn Độn Thánh Thú ở trên vai Diệp Lăng cũng mở mắt ra, kêu chi chi vài tiếng như chuột, khiến Diệp Lăng buồn cười.
Dù sao cũng là Hỗn Độn Thánh Thú, sao lại giống như một con chuột vậy, thật mất mặt a.
“Tiểu gia hỏa, đến đây đi, chúng ta thương lượng một chút, sau này đi theo ta, không lo ăn uống có được không?”
“Ta cũng không cần ngươi nhận chủ, lúc nãy ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy, ngay cả Tam Thanh của Tiên Giới cũng bị tiểu gia ta xử lí đến mức ngoan ngoãn nghe lời, không dám không nghe theo.”
“Chờ ta thành Tiên, ngươi trưởng thành, chúng ta sẽ liên thủ gieo họa cho cả Tiên Giới, ngươi thấy thế nào?”
Diệp Lăng dụ dỗ Hỗn Độn Thánh Thú, nhất định không thể sơ xuất với gia hỏa này, nhất định phải thu vào tay, con vịt đã đến miệng mà còn để bay đi thì Diệp Lăng sẽ hối hận chết mất.
Nghe được chữ gieo họa cho Tiên Giới, Hỗn Độn Thánh Thú lập tức ngẩn người, hai tròng mắt lập tức phát ra tinh quang, liên tục gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
“Ai gia hỏa này, ngươi nhìn ngươi đi, sao lại lắc trái lắc phải như vậy, ta cho ngươi biết a, ngươi là Hỗn Độn Thánh Thú, sau này phải xưng bá khắp nơi.”
“Phải quyết đoán một chút có biết không, ngươi lưỡng lự không quyết đoán như vậy sẽ không phù hợp với thân phận tôn quý của ngươi!”
“Hơn nữa ngươi phải nghĩ kỹ, theo ta ngươi sẽ tuyệt đối an toàn, ta biết, bộ tộc các ngươi rất yêu thích cắn nuốt linh hồn, bây giờ ngươi đi theo ta đến Địa Phủ, ta cam đoan sẽ cho ngươi ăn một bữa no nê.”
“Nếu như ngươi không theo ta, lỡ như có một tên đầu trọc xuất hiện, ngươi chết hay là chết đây, hay là chết?”
Diệp Lăng không ngừng tẩy não Hỗn Độn Thánh Thú, tiểu gia hỏa này đã dao động, Diệp Lăng tin tưởng, chỉ cần tiếp tục lừa gạt nó, tuyệt đối có thể đoạt được tới tay a.
“Yên tâm đi, hơn nữa khi đến Tiên Giới, ta còn có thể giúp ngươi tìm đồng tộc của ngươi, đến lúc đó, ngươi muốn đi thì cứ đi, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản ngươi.”
Nghe đến đó, Hỗn Độn Thánh Thú suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu, cuối cùng ngoan đứng trên vai Diệp Lăng, không động đậy nữa.
“Được rồi, ta truyền cho ngươi một pháp môn, ít nhất có thể giúp chúng ta câu thông với nhau, nếu không ngươi cứ kêu chi chi, ta hoàn toàn không biết ngươi đang muốn nói cái gì.”
Diệp Lăng nói xong, liền điểm một cái, một pháp môn nho nhỏ truyền vào trong đầu Hỗn Độn Thánh Thú.
Đây là pháp môn bình thường nhất trong Yêu Tộc, có thể câu thông với bất cứ người nào, chuyển lời mình muốn nói vào trong đại não của đối phương.
Thiên tư của Hỗn Độn Thánh Thú tuyệt đối khủng bố, chỉ trong vài phút ngắn ngủi liền học học xong pháp môn mà Diệp Lăng dạy.
“Chi chi, ăn! Ăn sạch âm hồn ở Địa Phủ, ha ha, đến khi trưởng thành, hai người chúng ta sẽ liên thủ đi gieo họa cho Tiên Giới!”
Hỗn Độn Thánh Thú vô cùng kích động, Diệp Lăng ngẩn người: “Mẹ kiếp, chẳng lẽ tên gia hỏa này là giả ư, không phải nói bộ tộc Hỗn Độn Thánh Thú rất tôn quý rất cao ngạo sao, sao hắn lại gặp phải một tên cuồng bạo lực như vậy a.”
Hắn đã quên, hắn cũng là một kẻ cuồng bạo lực, đúng là không phải người một nhà thì sẽ không vào chung cửa.
“Đi, bây giờ ngươi và ta sẽ đi Tây Nam, sau đó vào Địa Phủ, chúng ta đi đại náo Địa Ngục, ta để phân thân của ta ở lại, chờ đến lúc chúng ta trở về, tiểu gia ta sẽ đưa đồ ăn ngon cho ngươi!”
Diệp Lăng cười hắc hắc, Hỗn Độn Thánh Thú vội vàng gật đầu, Diệp Lăng lại suy tư: “Dù sao cũng phải đặt cho ngươi một cái tên vang dội, nếu không, sau này tung hoành Tiên Giới, người khác lại không biết nên gọi ngươi là gì.”
“Như thế này đi, gọi ngươi là tiểu Bạch đi, sao nào, một thân lông trắng, cái tên này lợi hại chứ?” Diệp Lăng cười hắc hắc.
Hỗn Độn Thánh Thú lập tức ngẩn người, mẹ kiếp, cái tên rách nát gì vậy, tiểu Bạch tiểu Bạch, sao không gọi là Tiểu Bạch Thử luôn đi, cứ như một con chuột vậy.
Sau một khắc, Diệp Lăng vung tay lên, thân ảnh của hắn và Tiểu Bạch biến mất bên trong đại điện, mà phân thân thì lại đi ra, đi tìm Mạc Tinh và Lý Thiên Hạo.
Phân thân và Lý Thiên Hạo Mạc Tinh đi đến tế điện Hỏa Thần Đài của sư phụ Lý Thiên Hạo, mà lúc này, Diệp Lăng chân chính và Tiểu Bạch đã sắp chạy gần đến Tây Nam.
Tây Nam, nơi ngăn cách Địa Phủ và Dương Gian, ở đây có một Vân gia đại danh đỉnh đỉnh đang trấn thủ, từ nghìn năm trước, Vân gia đã trấn thủ ở Tây Nam, bảo vệ sự bình an cho Địa ngục và Dương Gian.
Muốn đi vào Địa ngục, ngoại trừ cách mạnh mẽ xông vào, còn phải lợi dụng phù chú giữa Địa Ngục và Dương Gian của Vân gia, mà Diệp Lăng hiển nhiên sẽ không mạnh mẽ xông vào Địa Phủ.
Chưa nói đến việc nơi đó có cấm chế, vào lúc này, nếu mạnh mẽ xông vào Địa Phủ, đó tuyệt đối là đang tự tìm đường chết, ngay cả mười vị Diêm Vương đều đã tử thương qúa nửa, nếu hắn còn dám mạnh mẽ xông vào, đó chẳng phai là ăn no rỗi việc sao.
Trong một thị trấn ở phía Tây Nam, hôm nay có vài Tu Luyện Giả đang tụ tập ở quanh đây, không vì nguyên nhân nào khác, hôm nay chính là ngày Vân gia mở ra chợ Quỷ.
Quỷ Hồn thuần âm, nhưng cũng là một trong những vạn linh ở thế giới này, có thể tu luyện, cần mọi nhu cầu, cho nên Vân gia liền làm một chợ Quỷ, mỗi tháng mở ra một lần, để Tu Luyện Giả và Quỷ hồn lêu lổng trao đổi vài thứ cần thiết cho nhau.
Trên một phố cổ trong trấn nhỏ, trên lầu ba của một ngôi lầu cổ, trên đỉnh lầu ba, một thanh niên đang đứng ở lầu bên cạnh, nhìn đoàn người rộn ràng phía dưới.
Hắn ta là thiếu chủ Vân Phi Dương của Vân gia, lần chợ Quỷ này đến phiên hắn ta đến tọa trấn, hơn nữa còn mang theo vài cường giả trong tộc.
Bởi vì Vân gia trấn thủ ở Tây Nam nên cũng đã biết tin tức Địa Phủ đại loạn, cho nên phải có trọng binh canh gác chợ quỷ, phòng ngừa phát sinh rối loạn, nếu như gặp phải ác quỷ, liền trực tiếp thu phục.
Mà trong đám người rộn ràng, hai tay Diệp Lăng cắm ở trong túi, Tiểu Bạch đang ngồi xổm trên bả vai, nhàm chán đi dạo xung quanh.
Đột nhiên, một người đàn ông trung niên đứng chắn trước mặt Diệp Lăng, hai mắt phát ra ánh lửa nóng: “Đạo hữu, sủng vật trên bả vai của ngươi có bán hay không?”