Long Đằng Tửu Nghiệp không chỉ có loại rượu cao cấp Ngọa Long Túy, mà còn có những loại rượu dành cho những người dân bình thường.
Trong đó có một loại rượu có giá 88 đồng một chai, được rất nhiều người yêu thích, mà giá thấp nhất trong trong chuỗi rượu nhãn hiệu Long Đằng cũng chỉ hơn 40 tệ một chai.
Hơn nữa trong thị trường loại rượu có giá cao là Ngọa Long Túy đã khống chế toàn bộ thị trường rượu, hơn nữa còn có hai loại rượu sáu ngàn sáu một chai và bốn ngàn sáu một chai làm trụ cột vững vàng.
Trong thời gian ngắn, tất cả rượu của Long Đằng Tửu Nghiệp đều làm cho Hoa Hạ nổi lên một trận gió xoáy.
Diệp Lăng thật vất vả mới nghỉ ngơi được vài ngày, đang nằm trong nhà cùng với bà xã đại nhân xem tivi đợi đến ngày hôn lễ.
Thanh Y rất thích cuộc sống thành thị phồn hoa này, ngày nào cũng theo mấy cô gái trong nhà đi dạo cửa hàng, mua sắm món ăn ngon…, tất nhiên đều do Diệp Lăng bao.
Cũng hết cách, người ta đến đây cũng được xem là đi du lịch, với lại mình còn là chủ nhà, sao có thể keo kiệt được?
So sánh với nhau, Tiểu Bạch có phần khiến cho người ta không yên tâm được, tên khốn kiếp đáng chết này suốt ngày ở bên ngoài, nghe đâu đi gặp mấy con chó có nhan sắc.
Diệp Lăng tức giận đến tím mặt, đùng đùng chạy tới, không, hôm nay lúc Tiểu Bạch lại chuẩn bị phạm lỗi thì đã bị Diệp Lăng xách trở về.
"Ngươi bị ngu hả? Ngươi là Hỗn Độn Thánh Thú! Biết không, ngươi là Thánh Thú đó, là chí tôn của Yêu tộc, có biết khái niệm này không, sao ngươi có thể tùy tiện rải mầm mống cho chó được chứ?"
"Thân phận của ngươi, ngẫm lại dòng máu đang chảy trong cơ thể ngươi là cái huyết mạch gì, ngươi không mất mặt, nhưng ta thay ngươi mất mặt đó. Nếu để cho lão tổ tông nhà ngươi biết ngươi làm chuyện hư hỏng này, nhất định sẽ lột da ngươi."
Diệp Lăng nhìn Tiểu Bạch như con sư tử nằm trên mặt đất mang vẻ buồn rầu kia, không khỏi giận dữ hét, tên nhóc này sao lại không có chí tiến thủ gì vậy.
Xin nhờ, khác giống loài có được không, nếu như ngươi thật sự để chó mang thai, vậy lúc sinh ra là con gì?
Tiểu Bạch uể oải nói: "Dù gì ngươi cũng là một tên Độ Kiếp Kỳ, sao có thể thành kiến như thế, chó thì như thế nào, chó chính là bạn tốt nhất của con người các ngươi."
Diệp Lăng bị lời này chọc tức, CMN, lúc nào mình nói chó không phải là bạn tốt của con người, nhưng ngươi phải ngẫm lại thân phận của ngươi được không.
Đang lúc Diệp Lăng chuẩn bị cho Tiểu Bạch một cái tát, Lưu Xảo hưng phấn chạy tới, trực tiếp ôm lấy cổ Diệp Lăng: "Chồng ơi, các chị đã đến cửa hàng đặt xong áo cưới rồi, ngày mai chúng ta có thể đi chụp hình không, nếu không gần đến ngày hôn lễ thì không kịp rửa hình."
Có cô gái nào không muốn mặc áo cưới tinh khôi xinh đẹp, tất nhiên các cô cũng không ngoại lệ.
Lúc trước, các cô luôn tìm các cửa hàng áo cưới ở trên mạng rồi ở ngoài đời, tìm gần một tháng mới quyết định chọn cửa hàng áo cưới kia. Tuy giá có hơi cao, nhưng đối với mấy cô nàng này thì cũng không tính là gì.
Diệp Lăng gật đầu: "Được, vậy ngày mai chúng ta đi chụp hình, Tiểu Bạch, ngày mai ngươi cũng phải đi với chúng ta, lại để cho ta thấy người đi xằng bậy ở bên ngoài thì ta sẽ tát chết ngươi!"
"Chồng à, sao anh lại mắng Tiểu Bạch, nó rất ngoan." Lưu Xảo vừa nói chuyện vừa đi tới ngồi xổm xuống bên cạnh Tiểu Bạch vuốt ve bộ lông mềm mượt của nó.
Tiểu Bạch khiêu khích liếc mắt nhìn Diệp Lăng, bản vương đã thu phục tất cả người nhà của ngươi, nếu ngươi không phục thì cắn ta đi.
Diệp Lăng tức giận, chẳng qua cũng không biết làm sao, súc sinh này quá gian xảo, ở trước mặt vợ và mẹ của hắn thì đều rất ngoan ngoãn.
Đặc biệt sau khi biết vật nhỏ này là Thánh Thú, những người phụ nữ này lại thấy nó biết điều và nghe lời như vậy, lại càng thích hơn, ngày thường Diệp Lăng mắng nó đều lên tiếng bảo vệ.
Đinh linh linh, đột nhiên điện thoại vang lên, Diệp Lăng nhận điện thoại, là Trần Hoa, bên kia Trần Hoa nói đến 1 phút, Diệp Lăng nghe xong cười lạnh : "Được, đồng ý với bọn họ, vậy thì tháng sau đi."
Nói xong, Diệp Lăng cúp điện thoại, một bên Lưu Xảo có chút lo lắng hỏi: "Anh à, có chuyện gì vậy? Có phải xảy ra chuyện gì không?"
"Không có việc gì, chẳng qua một đám hỗn đản không có năng lực không có mắt nhìn thích nhảy nhót mà thôi. Mặc kệ chúng nó, ngày mai chụp ảnh cưới đi, sau khi kết hôn xong anh sẽ chơi đùa với bọn chúng."
Diệp Lăng cười nhạt, Trần Hoa nói cho hắn biết từ mấy ngày nay sau khi Ngọa Long Túy đột nhiên nhấc lên một cơn bão táp trên thị trường, những tên đứng đầu của các xí nghiệp rượu không khống chế được chuyện này nên đã không vui.
Một xí nghiệp không biết từ đâu mà đến đã nói, cái gì mà Long Đằng Tửu Nghiệp, coi như là công ty con của tập đoàn Hoa Mỹ thì như thế nào.
Thị trường rượu này đã được chia xong từ vài năm trước, anh đột nhiên xuất hiện chặn ngang lại không nói câu nào, không phải là đang mang đến vận xui cho chúng tôi sao.
Cho nên những người đứng đầu của xí nghiệp rượu liên hợp lại làm khó dễ Trần Hoa, muốn so đấu với Trần Hoa một phen, nhìn xem rốt cuộc rượu nhà ai ngon hơn.
Hơn nữa đến lúc đó còn có thể mời những nhà truyền thông tương đối nổi tiếng đến, theo dõi toàn bộ quá trình, chuẩn bị ở trong đại hội này giết đi nhuệ khí của Long Đằng Tửu Nghiệp.
Sau khi Diệp Lăng nghe xong thì đồng ý ngay, một đám gia hỏa mắt chó khinh thường người khác, tự cho là đúng. Thị trường rượu này là nhà của các ông à, tôi muốn vào còn phải chào hỏi trước một tiếng sao.
Các người đã muốn chơi, vậy tôi sẽ hơi với mấy người, đúng không, vừa lúc cũng mang lại cơ hội tốt để Long Đằng Tửu Nghiệp nổi tiếng, hắn chưa từng thấy qua nhiều đại lão tinh anh xông vào như vậy chỉ để mang mặt chờ đánh.
Suy nghĩ một chút, Diệp Lăng lại gọi điện thoại cho Trần Hoa, để cho Trần Hoa dành thời gian ủ ra nhiều Ngọa Long Túy mỹ vị hơn nữa, tốt nhất là mùi vị nên đậm hơn, nồng độ cao một chút.
Không phải Diệp Lăng không có lòng tin với Ngọa Long Túy, mà hắn muốn cho đám người kia một lần đã sợ rớt răng.
Tất nhiên Trần Hoa đồng ý không chút do dự, mặc dù Ngọa Long Túy là cực phẩm, nhưng không có nghĩa là nó rất hoàn mỹ, dù sao cũng chỉ để bán, không thể không có khuyết điểm được.
Hơn nữa về trình tự làm việc, trước khi chưng cất rượu Trần Hoa đã ghi chép vào hết, cách nào làm ra mùi vị hoàn mỹ nhất, cách nào mang lại lợi nhuận cao nhất.
Diệp Lăng cúp điện thoại, cười lạnh một tiếng, sách sách, thực sự là một một đám người không biết sống chết, lần thi đấu này là vội vàng mang mặt để hắn vẽ đây.
Ngày hôm sau, một đám phụ nữ dậy thật sớm, đều vô cùng hưng phấn. Đối với các cô mà nói, thời gian kế tiếp chính là kỷ niệm đáng giá nhất của bọn họ.
Sáng sớm, xe của cửa hàng áo cưới đã đi tới cửa trang viên của Trầm Nguyệt Tâm, không, nói đúng hơn, là trang viên của Diệp Lăng.
Đây là do chủ nghĩa đàn ông của Diệp Lăng làm hại, la hét muốn Trầm Nguyệt Tâm bán trang viên này cho hắn, nếu không hắn luôn có cảm giác ăn bám đáng thẹn.
Trầm Nguyệt Tâm cũng không biết phải làm sao, chỉ có thể đồng ý cái yêu cầu quái dị này, kết quả bán trang viên với giá 3 triệu cho Diệp Lăng.
Ba triệu cũng không mua được một góc của trang viên này, nhưng Diệp Lăng vui mừng vài ngày, giống như một đứa trẻ làm cho Trầm Nguyệt Tâm cười khổ không thôi.
Một đám nhân viên cửa hàng áo cưới nhìn thấy khí thế xa hoa của trang viên này đều hoàn toàn choáng váng. Có thể đến cửa hàng của bọn họ đều là những người không phú thì quý, nhưng nhà giàu như thế này thì rất hiếm thấy.
Quan trọng hơn chính là, người nhà này muốn một lúc tận hơn mười bộ áo cưới, việc này làm cho tất cả mọi người không hiểu được.
Có ý gì, hiện tại đang thực thi chính sách một chồng nhiều vợ à?