Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 437 - Chương 437: Ngạo Hồng Trần

Chương 437: Ngạo Hồng Trần

Sáng sớm hôm sau, đám người Diệp Lăng rời khỏi thảo nguyên, hành trình đến thảo nguyên chụp ảnh cưới lần này, vậy mà làm cho người ta cảm giác cực kỳ nguy hiểm, đúng là chuyện không thể tưởng tượng được.

Không ai biết, sau khi đám người Diệp Lăng rời đi, vị lão gia tử hùng bá Tây Bắc nhiều năm kia đã tức giận lôi đình đến trình độ nào, nhưng đây là chuyện không thể tránh được, trơ mắt nhìn cháu nội duy nhất của mình chết thảm trên thảo nguyên mà mình xưng bá, ai có thể không nổi giận.

Cũng không ai biết, sau khi Khương Tiểu Bạch biết tất cả mọi chuyện thì tức giận đập bể vài món đồ sứ có giá trị liên thành.

Đông Hải, trong trang viên của Diệp Lăng, Diệp Lăng rất là thỏa mái nằm dưới dù che nắng, đeo kính râm, khó được lúc thư giãn như vậy.

Mà đối diện hắn, trong hồ bơi là các cô gái đang vui vẻ bơi lội chơi đùa, bọt nước văng khắp nơi, cũng tăng mấy phần mát mẻ trong mùa hè nóng bức này.

Mạc Tinh mặc quần bơi đi tới bên cạnh Diệp Lăng, ngậm điếu thuốc lá, nhìn Diệp Lăng một chút: "Tôi nói hiện tại anh rất được đó nha, một Long Đằng Tửu Nghiệp đã có thể chiếm được toàn bộ thị trường rượu của Hoa Hạ."

"Hiện tại mỗi ngày tôi không biết đã nhận bao nhiêu cuộc gọi, đều là nói tôi gọi cho cậu, muốn đi cửa sau để mua một ít Ngọa Long Túy, riêng vài người bạn của lão gia tử nhà tôi cũng liên tục gọi điện đến hối thúc."

Mạc Tinh lắc đầu, rất là ghen tỵ nói, chỉ là một Ngọa Long Túy, mà đã làm cho mọi người sắp điên rồi, giống như gió lốc thổi quét toàn bộ Hoa Hạ.

Riêng ở vùng Đông Hải, hiện tại tất cả mọi người đều lấy việc có thể uống Ngọa Long Túy làm vinh quang, lấy việc chiêu đãi khách quý bằng Ngọa Long Túy làm vinh quang.

Cũng không phải nói Ngọa Long Túy tồn tại giống như rượu thần tiên, cũng không phải là chuyện rất nhiều người mua không nổi, mấu chốt chính là dù có tiền cũng không mua được.

Một tháng 50 nghìn chai, hơn nữa còn là toàn bộ Hoa Hạ, có biết đây là khái niệm gì không, giống như mò kim đáy biển vậy.

Tất nhiên vẫn có không ít Ngọa Long Túy lặng lẽ chảy ra ngoài, tối thiểu Diệp Lăng mang tới 1 vạn chai rượu, hiện tại chỉ còn lại có hơn năm ngàn chai, những chai rượu đó đều bị những cha vợ của hắn chiếm tiện nghi rồi.

Nghĩ tới đây Diệp Lăng liền không nỡ, tiền nha, đều là bạc trắng lóng lánh, cứ như vậy bị cưỡng ép cầm đi, hơn nữa còn hợp tình hợp lý.

Được rồi được rồi, không nghĩ nữa, vẫn nên nghĩ mấy chuyện tốt đẹp đi. Hiện tại Long Đằng Tửu Nghiệp, không đơn giản chỉ có Ngọa Long Túy, còn những loại rượu khác cũng đang điên cuồng được bán ra.

Có Ngọa Long Túy làm chiêu bài, hai loại rượu khác cũng trở thành trụ cột vững vàng, toàn bộ rượu mang nhãn hiệu Long Đằng đều bị mua điên cuồng. Dù nội tình còn kém hơn những loại rượu lâu năm kia, nhưng lượng tiêu thụ lại vẫn tăng vùn vụt, uy hiếp những xí nghiệp rượu khác.

"Nói nhiều như vậy cũng vô dụng, chuyện tôi để anh sắp xếp như thế nào rồi?"

Diệp Lăng đẩy gọng kính trên sống mũi một cái, một bên Mạc Tinh gật đầu: "Chuyện này thì cậu yên tâm, tất nhiên là không thành vấn đề, đây chính là chuyện vui lớn của cậu, sao tôi dám không để trong lòng được."

"Kể từ bây giờ đã bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, thời gian mười ngày còn lại tuyệt đối đủ để sắp xếp xong chuyện, tôi cũng đã sắp xếp khách sạn xong xuôi, sau khi người thân của vợ cậu đến nhất định sẽ có nơi ở."

"Hơn nữa Tam ca cũng đã đồng ý rồi, vào ngày hôn lễ, anh ấy sẽ sớm chuẩn bị tốt tất cả nguyên liệu nấu ăn, tạm đóng cửa Danh Vị Cư một ngày, mang theo mọi người toàn lực tới giúp đỡ cậu."

Còn có mười ngày, hôn lễ của Diệp Lăng và chín cô gái sẽ bắt đầu, tuy không mở tiệc chiêu đãi khách bên ngoài, nhưng tối thiểu cũng phải mời những thân thích của các gia đình cô gái đến?

Đã mời rồi, nhưng tiệc cưới chính là một đống phiền phức, cho nên Diệp Lăng giao chuyện này cho Mạc Tinh, mà nơi kết hôn cũng sẽ sắp xếp ở bên trong trang viên.

"Đúng rồi, gọi điện cho hai người Diệp Vô Đạo và Thần Phong để bọn họ nhanh chóng trở về, đừng bỏ lỡ hôn lễ của tôi, nếu không tôi sẽ làm thịt hai tên đó."

Diệp Lăng lắc đầu cười nói, trong ngày hôn lễ của mình, hắn không hi vọng thiếu đi đám anh em quan trọng.

Mạc Tinh gật đầu: "Yên tâm đi, ngày hôm nay hai người này đã đến Đảo Quốc rồi, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, chắc là ngày kia sẽ về, nhất định sẽ không bỏ qua hôn lễ của cậu."

Nghe đến đó, Diệp Lăng vỗ trán, hai tên gây chuyện này, Ruth và Teressa đã truyền đến tin tức, ở phương Tây hai người bọn họ đã gây ra rất nhiều họa lớn.

Không chỉ khiêu chiến thanh niên đồng lứa của các thế lực khắp nơi, càng mang theo tên lão tổ Kim Đan làm loạn không ít tổ chức. Nếu không có gia tộc Rothschild và Đại Đế Elias cưỡng ép đè lửa giận của những tổ chức xuống, cùng uy danh đáng sợ chấn nhiếp mọi người như trước của Diệp Lăng.

Sợ rằng ngay cả cửa lớn phương Tây hai người này cũng không đi khỏi được, nhưng bây giờ đến Đảo Quốc rồi, hy vọng hai người này sẽ khiêm tốn một chút.

Dù sao so sánh thế lực của bọn họ với bên ngoài, cũng không phải là tồn tại vô địch tuyệt đối, có không ít mạnh mẽ người, có thể dễ dàng làm cho đoàn người bọn họ phải tha hương nơi đất khách.

Hai người tán gẫu, đột nhiên Diệp Lăng trực tiếp ngồi dậy, tháo kính râm xuống. Tiểu Bạch ở một bên ngủ gật cũng nhất thời ngẩng đầu lên, ánh mắt như sấm.

Giữa không trung, một đạo thân ảnh điên cuồng lướt tới đây, như sấm như gió, khí tức cường đại, không che giấu chút nào.

Đạo khí tức này, là khí tức Kim Đan Sơ Kỳ đáng sợ. Diệp Lăng nhíu mày, tại sao có một tên Kim Đan Kỳ mạnh mẽ đi tới trang viên của mình?

Hắn không dám xác định đây là bạn hay địch, hơn nữa bên người hắn còn có các cô gái, hắn không dám mạo hiểm phiêu lưu. Thân ảnh lóe lên, đi thẳng tới giữa không trung.

Giữa không trung, Diệp Lăng cản lại một người, là một người đàn ông trung niên, trên người mặc một bộ áo dài màu xanh, một đầu tóc dài sõa trên vai, thần sắc uy nghiêm, trên lưng đeo một thanh trường kiếm màu đồng cổ.

"Ngươi là ai, tới chỗ của ta muốn làm gì?" Diệp Lăng lạnh lùng nói, đối với hắn mà nói một Kim Đan sơ kỳ cũng chỉ giống như người bình thường mà thôi.

Người đàn ông đối diện hít sâu một hơi, xấu hổ nhìn Diệp Lăng cười nói: "Ta là Ngạo Hồng Trần."

Ngạo Hồng Trần, là truyền kỳ trong giới Tu Luyện, chẳng qua Diệp Lăng cũng hơi ngẩn người, lão không phải Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong sao? Lúc nào lại đột phá tới Kim Đan Kỳ ?

Có thể ở thời đại cạn kiệt linh khí như thế này lấy số tuổi hơn 50 tuổi đột phá đến Kim Đan Kỳ, tuyệt đối chính là một thiên tài tuyệt diễm, thiên tư trác tuyệt.

"Thế nào? Tới báo thù cho đồ đệ của ngươi?" Diệp Lăng suy ngẫm cười.

Ngạo Hồng Trần cũng nghiêm túc lắc đầu: "Lần này ta đến là để chuộc tội, nghiệt đồ kia chết cũng đã chết rồi."

"Đắc tội ngươi, chết là số mệnh của nó, chẳng qua nó trêu vào ngươi, tương đương với việc dính líu đến nhân quả của ta, ta tu luyện là đạo Nhân Quả, ta nguyện ý theo ngươi trăm năm, hóa giải nhân quả giữa hai chúng ta."

Nghe xong lời của Ngạo Hồng Trần, Diệp Lăng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Đạo Nhân Quả, là một pháp môn tu luyện thần thông vô cùng huyền diệu, coi như là ở Tiên Giới cũng có rất ít người tu luyện pháp môn này.

Nhân quả, chủ yếu nhất chính là một ẩm một trác*, ảnh hưởng trọng đại, rất khó tu luyện, tuy nhiên lại có uy lực cực lớn, nói như thế, Ngạo Hồng Trần tu luyện đạo Nhân Quả, bây giờ đã là tu vi Kim Đan Sơ Kỳ, người này đáng sợ, tuyệt đối không thua kém bất kỳ một Kim Đan trung kỳ mạnh mẽ nào, đây chính là đạo Nhân Quả.

Diệp Lăng nhìn sắc mặt nghiêm túc của Ngạo Hồng Trần, hắn không cự tuyệt, thủ hạ đưa tới cửa, tại sao mình lại không muốn?

Hơn nữa hắn nhìn sắc mặt nghiêm túc của Ngạo Hồng Trần cũng không phải là loại người tiểu nhân, quan trọng nhất là, hắn có đầy đủ thực lực, có thể áp chế hoàn toàn được người này.

"Được, đã như vậy, ta sẽ giúp ngươi một phen." Diệp Lăng nhún vai đồng ý.

Ngạo Hồng Trần gật đầu: "Chẳng qua ta có một yêu cầu nhỏ."

Bình Luận (0)
Comment