Sáng sớm hôm sau, đám người Diệp Lăng dậy thật sớm, đợi người nhà của các cô gái đến thăm con gái mình.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là một phong tục mà thôi, từ sớm đã đón một đoàn cha mẹ vợ và người thân của các cô gái, khi các cô gái và người nga nói chuyện, Diệp Lăng liền rời khỏi đó.
Bên trong một căn phòng ngủ, Diệp Lăng ôm lấy Huyền Nữ, khẽ mỉm cười: “Bảo bối à, sau khi ta chết, địa bàn của chúng ta có bị người khác chiếm mất không?”
Mỗi một vị Tiên Đế đều sở hữu một phần lãnh thổ mênh mông ở Tiên Giới, mà lãnh thổ của Cửu Kiếp, cũng chính là phần đất của Diệp Lăng đương nhiên phải lớn hơn của người khác rồi.
Không có nguyên nhân nào khác cả, ngoại trừ hắn ra, thì những vị Chủ Mẫu của phần đất của Cửu Kiếp đều là những Tiên Đế cường đại, người yếu nhất cũng là Lục Kiếp Tiên Đế, mà người mạnh nhất chính là Đại Tỷ của các cô gái, người có tu vi ngang ngửa với Diệp Lăng ở kiếp trước.
“Mặc dù không có chàng, nhưng lãnh thổ của Cửu Kiếp vẫn còn có các tỷ muội mà, ai lại không có mắt mà động thủ trên lãnh thổ của chúng ta chứ?”
Huyền Nữ mỉm cười, ôm thật chặt thân thể Diệp Lăng, loại cảm giác này thật tốt, từ sau khi Diệp Lăng chết đi, mỗi ngày bọn họ hầu như đều lấy nước mắt rửa mặt.
“Đúng rồi, qua vài ngày nữa thiếp phải trở về rồi, dù sao phân thân cũng không thể ở Hạ Giới quá lâu, chàng phải tu luyện thật tốt, sớm ngày trở về Tiên Giới.”
“Sau khi trở về Tiên Giới phải lập tức liên hệ với bọn muội, bọn muội sẽ đi đón chàng, Cửu Kiếp Tiên Đế trở lại Tiên Giới, hắc hắc, thiếp nghĩ đến lúc đó nhất định sẽ rất náo nhiệt.”
Huyền Nữ cười hắc hắc, Diệp Lăng lắc đầu: “Cho dù là trở về, tu vi cũng sẽ không được như lúc trước.”
“Không phải còn có bọn muội sao, nếu ai dám khi dễ chàng, các tỷ muội sẽ dẫn đại quân giết đến tận nơi ở của tên đó, giết đến mức hắn không còn một mảnh giáp, báo thù cho chàng!”
Huyền Nữ cũng là một phần tử thích chiến đấu, một lời không hợp liền bắt đầu khai chiến.
“Nàng đã thấy ta trốn ở sau lưng phụ nữ bao giờ chưa? Hắc hắc, Tiên Giới có rất nhiều người muốn lấy mạng Diệp Lăng ta, nhưng người có thể giết được tathì vẫn chưa ra đời.”
Vừa nói, Diệp Lăng vừa xoa đầu Huyền Nữ, đột nhiên mâu quang chấn động, nở nụ cười âm lãnh, Huyền Nữ đang dựa vào lồng ngực Diệp Lăng cũng ngẩn người.
“Chuyện gì xảy ra vậy, tại sao lại có yêu thú Thần Anh Cảnh đi đến thế tục? Chẳng lẽ thời đại mạt pháp trên địa cầu, vẫn là thời kì mà Thần Anh đi đầy đất sao?”
Diệp Lăng cười lạnh một tiếng: “Đúng lúc muốn ăn thịt, đã lâu chưa ăn thịt loại yêu thú có tu vi này rồi, hắc hắc, chỉ nghĩ thôi mà đã thấy thèm rồi.”
Bá, thân ảnh Diệp Lăng và Huyền Nữ đồng thời biến mất, ở trên không khung giữa những ngọn núi ở phía xa xôi, một con yêu thú khổng lồ đang điên cuồng mà di chuyển như một con rắn, tuy nhiên lại không giống rắn.
Nó có tám cái đuôi, con mắt giống như một quả thanh long, trên người mọc đầy rêu xanh, gỗ sam, bụng chảy máu đầm đìa, gần như đã rữa nát, tản ra một mùi tanh tưởi.
“Hỗn đản! Nhân loại ghê tởm, dám trộm đi Yêu Đan của đại thần Yamata no Orochi vĩ đại, đây đúng là đang tìm chết mà, đây chẳng khác nào làm trái với ý chỉ của trời!”
Đại Xà Orochi, một trong những yêu thú đáng sợ của Đảo Quốc, không biết nó đã sống bao nhiêu năm, là một yêu thú có tu vi Thần Anh trung kỳ.
Mà đúng vào lúc này, đột nhiên ở giữa không trung xuất hiện một nam một nữ và một con vật màu trắng giống sư tử.
Gương mặt Tiểu Bạch vô cùng mê man, nó còn chưa kịp biết chuyện gì đang xảy ra, tại sao đột nhiên lại bị một lực lượng mạnh mẽ hút vào bên trong không trung, nó vừa định mắng thì đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt đang cười lạnh của Huyền Nữ, tứ chi của nó lâp tức run lên, không dám nhiều lời.
“Ngươi là ai! Dám chặn đường của đại thần Yamata no Orochi vĩ đại!”
Tám cái đầu của đại Xà Orochi hung dữ quát, lưỡi rắn phun ra nuốt vào, tản ra từng đợt tanh tưởi, vô số khói xanh phát ra từ đầu lưỡi của nó.
Diệp Lăng cười nhạt, không trả lời Đại Xà Orochi, mà chỉ vỗ Tiểu Bạch: “Thế nào, tám con cọp này có đủ để ngươi ăn hay không? Tiểu gia ta nhìn thấy cái thân thể ghê tở này liền buồn nôn.”
“Đương nhiên đương nhiên, tuyệt đối đủ ăn a!” Tiểu Bạch vừa nghe liền vội vàng gật đầu, là một Yêu Tộc, chỉ cần cắn nuốt Đại Xà Orochi kia, thì tinh túy của một thân máu thịt kia đều sẽ bị nó hấp thu.
Đại Thần Yamata no Orochi lập tức phẫn nộ, hay cho một tên nhân loại, hắn thế mà dám ngó lơ sự tồn tại của nó, cũng chỉ là một tên Độ Kiếp Kỳ mà thôi, còn về con chó màu trắng và người phụ nữ mặt lạnh kia, thì nó lại không thấy rõ được tu vi, có khả năng là vì tu vi của bọn chúng quá thấp đi.
“Tiểu tử, xem ra người lớn trong nhà không có nói với ngươi, bổn tọa là người mà ngươi không thể trêu chọc vào, cũng phải, đã nhiều năm trôi qua, ta đều không có trở lại Hoa Hạ!”
“Lần này, ta sẽ cho các ngươi biết, phong thái của đại thần Yamata no Orochi vĩ đại vẫn như trước, vùng non sông này, ta muốn tới thì tới, muốn hủy liền hủy, ai có thể làm khó dễ được ta!”
Đại Xà Orochi điên cuồng hét lên, Diệp Lăng không khỏi cười nhạt, cũng chỉ là một con cọp có tám cái đầu mà thôi, kiêu ngạo cái gì chứ.
Xuất ra một chưởng, một viên Yêu Đan có sự sống đáng sợ xuất hiện ở trong lòng bàn tay Diệp Lăng, dường như nó đang muốn chạy trốn đến bên người Đại Xà Orochi, tuy nhiên lại bị linh lực của Diệp Lăng khống chế lại.
“Cái gì! Lá gan của ngươi cũng thật lớn, thế mà dám lấy trộm Yêu Đan của bổn tọa, tốt tốt tốt, lần này bổn tọa sẽ cho ngươi biết, trên trời dưới đất không có ai có thể cứu được ngươi!”
“Cho dù là mấy vị Thủ Hộ Thần của Hoa Hạ các ngươi tới cũng không thể cứu được ngươi, dám trộm Yêu Đan của bổn tọa, ngươi phải chết!”
“Om sòm.” Diệp Lăng quát lạnh, ngón tay bắn ra, lực lượng của chín viên Kim Đan trong cơ thể điên cuồng bắn ra giống như sấm sét, trong nháy mắt đã đến bên người Đại Xà Orochi.
Ùng ùng, lực lượng đáng sợ trực tiếp đánh lên một cái đầu của Đại Xà Orochi, cái đầu lập tức nổ tung, một trời mưa máu rơi xuống.
“Rống! Ghê tởm, ngươi thế mà dám đánh lén bổn tọa, chết đi cho bổn tọa!”
Đại Xà Orochi rít gào rống to, bất chấp cái đầu đang đau đớn kịch liệt, nó điên cuồng phóng về phía Diệp Lăng, thân thể to lớn điên cuồng vọt một cái, bỗng nhiên khựng lại.
Tám cái đuôi bỗng nhiên vặn thành một đoàn giống như một cộng dây thừng, uy lực cực lớn, sau đó điên cuồng đánh về phía Diệp Lăng.
Vù vù, âm thanh xé không gian chói tai, trán Diệp Lăng nhăn lại, khoan hãy nói, thực lực của tên này đúng là không tồi, dù sao cũng là một Đại Yêu có tu vi Thần Anh Cảnh, nếu như không có vài phần bản lĩnh, thì cũng quá tầm thường rồi.
“Phá Ma Quyền, một quyền đập chết con giun già nhà ngươi!”
Oanh, Diệp Lăng bước lên một bước, cánh tay kéo ra hết cỡ giống như trăng khuyết, trên nắm tay lập tức lóe lên thần quang mênh mông đáng sợ.
Hưu, quyền ra như rồng, khi Đại Xà Orochi ở phía đối diện nghe được câu con giun già, suýt chút nữa nó đã thất thủ, mẹ nó, bổn tọa đường đường là đại thần Yamata no Orochi, nhân vật vĩ đại nhất Đảo Quốc a!
Làm sao có thể là loại giun thấp kém kia chứ, đây quả là một loại vũ nhục, một tội lỗi không thể tha thứ!
“Chết đi cho bổn tọa! Ngày hôm nay ai cũng không cứu được ngươi!”
Đại Xà Orochi điên cuồng rống giận, đuôi đã đập về phía Diệp Lăng, bùm bùm, ngay cả không gian cũng muốn nứt toát ra, tràng cảnh khiến người ta kinh hãi.
Diệp Lăng nhe răng cười đấm ra một quyền, tóc bay tán loạn, cả người như một mũi tên bắn ra ngoài, tràn đầy can đảm, quyết chí tiến lên.