Nam Hải là tên do triều đại nhà Đường đặt ra dựa theo việc phân chia địa lí và được lưu truyền cho đến hiện tại, tuy rằng đã đổi tên thành Đông Hải, nhưng mọi người vẫn thường gọi nơi này là Nam Hải Quan Âm.
Chưa đầy mười hải lý về phía nam, dưới biển sâu có một Cự Long lớn đang nằm, bên trong con ngươi khổng lồ lóe ra vô số hung quang.
Vảy rồng lấp lánh tản ra khí tức đáng sợ, râu rồng phiêu đãng chập chờn, mỗi một lần đung đưa đều khiến cho sóng biển ở xung quanh dao động, vô cùng đáng sợ.
Mà ở trên thân thể to lớn của nó lại có một đạo thần quang bảy màu huyền diệu như một con người, cũng chính đạo thần quang này đã đè ép thân con Rồng dài gần mười thước kia, khiến cho nó không thể nhúc nhích.
Khi có một bầy cá ngẫu nhiên bơi qua, Cự Long sẽ bất ngờ há to miệng, dùng sức hút mạnh cả đàn cá vào bên trong.
Con Cự Long này chính là con Ác Long mà Quan Âm Bồ Tát đã nói đến, đạo thần quang huyền diệu trên thân rồng kia, cũng là do bà để lại ngay khi thành Phật.
Dưới thân rồng thế mà lại dùng Kim Chuyên xếp thành một cái giường dài mấy trượng, thân con rồng nằm ở phía trên, hơn nữa còn có vài viên Dạ Minh Châu.
Sở thích của Rồng chính là sưu tầm các loại vàng bạc bảo bối trong thế tục, những thứ này đều là do nó cướp được trong trận họa loạn ở ngàn năm trước.
“Rống, rống!”
Ác Long vặn người, một lực lượng đáng sợ từ dưới biến sâu điên cuồng phóng lên, nước biển ở xung quanh dường như đang bị đè ép, ầm ầm bắn ra những đợt sóng đáng sợ.
Ùng ùng, con mắt của Ác Long như sao, lóe ra hung quang đáng sợ: “Thật ghê tởm, chúng thế mà lại trấn áp bổn tọa ở nơi này, Trận Pháp rách nát này không thể trấn áp được bổn tọa bao lâu nữa rồi, một khi ta xuất thế, ta nhất định sẽ tiêu diệt thế gian này!”
Nghìn năm, đã gần nghìn năm rồi, Ác Long cảm thấy vô cùng phẫn nộ, nếu không phải do trận pháp này trấn áp nó, thì nó đã sớm trở thành Yêu Tiên bay lên Yêu Giới rồi.
Hơn nữa, điểm kì lạ lớn nhất của nó chính là miễn dịch với tất cả các bản lĩnh thần thông, hơn nữa sức mạnh và lực phòng ngự của nó cũng vô cùng đáng sợ, dùng cách nối thông thường mà nói, thì đó chính là miễn dịch với ma pháp, thân thể của nó dường như là sự tồn tại vô địch.
Với thiên phú đặc biệt đáng sợ như vậy, thì cho dù có phi thăng lên Yêu Giới thì nó cũng có thể nhanh chóng trở thành một tên đầu sỏ đáng sợ, tung hoành tam giới Tiên Phật Yêu.
Nhưng một mầm mống tốt như vậy, dựa theo cách nói của thế tục, thì nó hẳn nên đi vào một trường huấn luyện nào đó, thế nhưng nửa đường thì lại có một tên Trình Giảo Kim nhảy ra giam giữ nó lại, hơn nữa lần giam giữ này còn ròng rã một nghìn năm.
Các người nói xem nếu lại thành các người thì các người có nổi nóng hay không, chỉ sợ rằng các người sẽ tung người nhảy đến, không cắn chết thì cũng gần chết.
Mà đúng vào lúc này, đột nhiên có một thân ảnh gầy gò xuất hiện ở trước mặt Ác Long, là một người thanh niên, trên mặt hắn treo một nụ cười, người này chính là Diệp Lăng.
Diệp Lăng đi tới bên cạnh Ác Long, mỉm cười nhìn con Ác Long đáng sợ kia, hắn không khỏi chép miệng, khỏi phải nói, cái tên này đúng là không giống với người bình thường.
Nhìn đến mức Diệp Lăng nổi lên lòng tham của, muốn thu nó làm vật cưỡi của mình, suy nghĩ này một khi đã nảy ra liền không thể cản lại được, nhưng mà hắn biết suy nghĩ này của hắn có chút hoang đường.
Rõ ràng con Cự Long này sở hữu huyết mạch Chân Long chân chính, nó không giống như những con rồng lai tạp khác, ví dụ như con Đại Xà Orochi kia, nhưng cũng không giống như Long Hoàng.
Đây chính là một con Cự Long chân chính, huyết mạch tôn quý của Yêu Giới, thậm chí còn có thể so sánh với Tiểu Bạch, bọn chúng đều là những Thần Thú chí cao vô thượng của Yêu Giới, nhận được sự kính ngưỡng của vô số Yêu Tộc.
Cự Long nhìn thấy có một con người đi vào địa bàn của nó, sau đó nó lại nhìn thêm một lần nữa, hóa ra chỉ là một tên có tu vi Độ Kiếp hậu kỳ, điều này khiến nó không khỏi phẫn nộ.
Rống, một tiếng rồng ngâm vang lên, một lực hút đáng sợ nhanh chóng bao phủ toàn thân Diệp Lăng, sau đó điên cuồng hút mạnh vào trong bụng của Cự Long, nước biển cuồn cuộn tiến vào trong bụng của nó.
Diệp Lăng khinh bỉ cười, chút tài mọn, hắn giơ một tay lên, một luồng kim quang rực rỡ nhanh chóng bao vây hắn lại, lực hút đáng sợ kia thế mà lại chẳng thể lay động nổi vạt áo của hắn.
Cự Long thấy vậy không khỏi ngẩn người, người này đúng là có vài phần bản lĩnh, chỉ tiếc trên người của nó đang bị trận pháp ghê tởm kia áp chế, nếu không thân thể của nó chỉ cần động một chút liền có thể vượt ra ngoài trăm dặm, dùng một ngụm nuốt trọn tên khốn đang đứng trước mặt này.
“Nhân loại! Ngươi tới làm cái gì!”
Giọng Cự Long ù ù giống như sấm sét, ngay khi âm thanh của nó vừa vang lên, nước biển bốn phía quanh người nó thế mà lại ùng ùng oanh tạc.
Diệp Lăng không khỏi mỉm cười nhìn con Cự Long uy nghiêm kia, tên này đúng là không tầm thường nha, nếu như thật sự giống như những lời mà Quan Âm đã từng nói, vậy thì chỉ có mình hắn mới có đủ sức để thu thập con nghiệt súc này, còn về phần Huyền Nữ, một đạo phân thân của cô ấy không thể làm gì được nó cả.
" Cái này, ta nói với ngươi một chút, không đúng, phải là báo cho ngươi một tiếng hoặc là thông báo cho ngươi một chút, lần này ta đến đây là vì để trừ hại cho dân, bảo vệ chính nghĩa cho thế gian."
" Ác Long ngươi đã làm xằng làm bậy quá nhiều, tự do chính nghĩa của nhân gian, trời đất mênh mông, không phải người muốn làm gì thì làm."
Diệp Lăng ho khan, nghiêm túc nói, giống như đang mở một cuộc họp phát biểu, hơn nữa còn có vẻ rất chính đáng.
Cự Long nhìn Diệp Lăng, trong con ngươi lóe ra hung quang: " Nói chuyện đàng hoàng, còn không thì cút cho ta!"
" Ồ được thôi, thật ra ta tới là để hàng phục ngươi, tiện thể xem thử liệu có thể bắt ngươi về làm vật cưỡi hay không."
Diệp Lăng cười hắc hắc, mẹ nó con nghiệt súc nãy cũng thật thẳng thắn, xem ra nó cũng là một tên có đầu óc thẳng đuột, không thích dài dòng mà thích thẳng thắn dứt khoát.
Cự Long vừa nghe vậy liền lập tức cười rống lên, trong mắt nó thế mà lại xuất hiện nước mắt:" Ha ha! Nhân loại, đã nghìn năm rồi, đây là lần đầu tiên bản tôn cười, thật đó."
" Thu ta làm vật cưỡi? Ngươi đúng là cái gì cũng dám nghĩ, đừng nói tới ngươi, cho dù là Đại La Kim Tiên của Tiên Giới đích thân đến đây thì cũng không xứng để làm chủ nhân của ta, ngươi thì là cái thá gì chứ."
" Muốn hàng phục ta ? Cứ việc đến đây đi, vật nhỏ nhà ngươi còn không đủ để nhét kẽ răng của ta, vừa hay đã nghìn năm rồi ta chưa được ăn thịt người, có thể dùng ngươi để đánh răng một chút."
Cự Long liên tục cười châm chọc khiến Diệp Lăng nóng nảy, hắn chống nạnh tức giận mắng:" Ta nói ngươi thì là cái thá gì chứ, còn dám khinh thường người khác ?"
" Ngươi cũng không chịu nhìn xem tình cảnh hiện tại của ngươi, một con Rồng hư, đã thế còn bị người ta trấn áp ở đây, ngươi có tư cách gì mà kén cá chọn canh chứ ? Có người để cho ngươi theo thì đã không tồi rồi."
" Ta hỏi ngươi, nếu để ngươi chọn giữa tự do và mạng sống, ngươi sẽ chọn cái nào ?"
Diệp Lăng liên tục hỏi lại, Cự Long ngẩn người, vấn đề này nó chưa từng trả lời qua, sao nó lại có cảm giác đây là một cái bẫy nhỉ ?
" Đây không phải là vấn đề giữa tự do và mạng sống, đây là vấn đề về tôn nghiêm, bản tôn là Thần Thú cao cao tại thượng, là một Cự Long chân chính, ngươi là nhân loại, ngươi thì có tư cách gì để ta làm vật cưỡi của ngươi ?"
" Đừng nói là ngươi, mà cho dù là gọi Tam Hoàng Ngũ Đế của nhân tộc ngươi đến, thì hắn cũng không dám nói những lời như vậy với ta, muốn bản tôn làm vật cưỡi của ngươi ? Ha ha!"
Nhìn thấy Cự Long phản ứng như vậy, Diệp LĂng không khỏi cười lạnh:" Chậc chậc, ngươi đúng là đồ tự đại."
" Tam Hoàng Ngũ Đế sẽ đến tìm ngươi làm thú cưới sao ? Ta cho ngươi biết, nếu như không phải vì hiện tại tiểu gia ta có hơi nghèo, thì ta quả thật rất chướng mắt ngươi đó."
" Ngươi có biết Long Hoàng của Tiên Giới không, tiểu gia ta chỉ cần phát ra thần uy thì ông ta sẽ lập tức sợ đến mức mang con cháu đi chạy trốn đó, cho dù là nghìn năm sau cũng không dám quay lại."
" Ngươi à? Chỉ là một con Cự Long nho nhỏ mà cũng dám lớn lối đến như vậy, xem ra hôm nay tiểu gia ta nhất định phải giáo huấn ngươi một bài học mới được."
Nói xong, Diệp Lăng liền lật bàn tay lên, lấy ra một cục gạch màu đen, nhíu mày suy nghĩ.