Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 507 - Chương 507: Kết Cục Cuối Cùng

Chương 507: Kết cục cuối cùng

Cả hai bên đều vô cùng tức giận, một bên đưa tiền lại không nhận được thù lao tương ứng, một bên trơ mắt nhìn bọn họ dùng quy tắc ngầm trắng trợn.

Diệp Lăng nghiến răng nghiến lợi, hai mắt như sắp phóng ra lửa, người chủ trì trên đài cũng ngu người, mẹ nó, trước giờ chưa từng gặp loại chuyện này, thực sự quá trắng trợn.

Đừng nói người chủ trì, ngay cả trăm quần chúng ai ai cũng đều kinh ngạc, hô to có chuyện mờ ám, cho dù có như vậy thì cũng không thể nào bỏ phiếu gọn gàng như thế.

Vừa đúng mười nhà, không một điểm cho gia nghiệp Long Đằng Tửu sao?

Lúc này, đội quân trên mạng cũng nổi lên một loạt sóng to gió lớn, tình cảnh này khiến không ít người hô to kinh ngạc, chuyện này quá to gan.

“666, tôi bái phục, thật sự bái phục, Triệu Viết Thiên tôi đây lần đầu phải bái phục, tấm màn này quá đen rồi, còn kinh hơn cả màu xanh lá*.”

*màu xanh lá là chỉ cắm sừng, đổ vỏ là những gì xấu xa lắm rồi, ý bảo màu quy tắc ngầm ở đây kinh khủng hơn cả chuyện bị cắm sừng.

“Nhảm nhí, một chuyên gia cho mỗi người một điểm, không nói đến Long Đằng Tửu, tôi không tin mười loại rượu nổi tiếng lại không thể phân ra cao thấp như vậy?”

“Lầu trên nói đúng, đồng đều như vậy sao? Hài lòng như vậy sao? Thất sự quá nhảm nhí.”

“Lần đầu tiên tôi phát hiện ra trơ mắt nhìn sự mờ ám của người khác lại đau trứng như vậy.”

Trong cung điện Caesar, Diệp Lăng hít sâu một hơi, nỗ lực kiềm chế sự tức giận trong lòng mình, không khỏi cười lên: “Không vấn đề gì, người chủ trì đưa ra phiếu bầu của quần chúng ra đi.”

Diệp Lăng tràn đầy tự tin với Ngọa Long Túy, cho dù mười tên giám khảo khốn nạn đáng chết kia muốn hại chết Ngọa Long Túy, nhưng cũng chẳng sao hết, vẫn còn cả trăm quần chúng ở đây có thể cứu vớt lại.

Người chủ trì gật đầu, từng người đoàn đại biểu của mười loại rượu nổi tiếng cười lạnh lùng không bõ, trong ánh mắt lộ ra sự khinh thường, chẳng lẽ anh còn muốn trở mình à?

100 điểm này không có 1 điểm cho anh đâu, cho dù anh có muốn nghịch thiên, anh còn phải…

Vào lúc mà quần chúng đang tưởng tượng, đột nhiên há hốc miệng, một câu cũng không nói được, mắt lòi ra ngoài, tràn đầy kinh ngạc.

Trên tấm màn hình lớn phía sau lưng người chủ trì, từng hàng số liệu được phóng to hiện ra, bên trên là điểm số kết quả bỏ phiếu đánh giá của cả trăm quần chúng được chiếu thẳng lên.

Số phiếu bầu cho Ngọa Long Túy của gia nghiệp Long Đằng Tửu chiếm 94 phiếu, cũng có thể nói Ngọa Long Túy có 94 phiếu nên đứng vị trí thứ nhất.

6 phiếu còn lại, được bầu cho lác đác vài loại rượu nổi tiếng khác, thậm chí có người còn thảm hơn, ngay cả một phiếu cũng chẳng có.

“Được rồi, kết quả bỏ phiếu đã được đưa ra, Ngọa Long Túy của Long Đằng Tửu Nghiệp đã có một cú lội ngược dòng kinh ngạc, giành được chức quán quân của trận đấu lần này, có được danh hiệu đệ nhất!”

Người chủ trì lập tức hô to lên, Trần Hoa ở một bên lập tức đứng dậy, giơ hai tay lên cao, kích động chúc mừng.

Diệp Lăng khinh thường cười, khốn kiếp, chơi trò mờ ám với ông đây, chẳng phải đều không có danh hiệu số một sao, chưa từng nghe qua à, kẻ xấu không bao giờ chiến thắng.

Đm ông đây là nhân vật chính, mang theo ánh hào quang của nhân vật chính, chơi trò mưu hèn kế bẩn với tôi, tôi chơi chết mấy ông.

Lúc này, tất cả quần chúng trong phòng bình phẩm từng ngường đều hưng phấn đứng dậy, hoan hô chúc mừng, vì Diệp Lăng vì Ngọa Long Túy, hoan hô chúc mừng vì loại rượu ngon nhất trong lòng bọn họ.

Toàn bộ đại biểu thập đại danh tửu đều ngu người, Kiếm Nam Xuân nghiến răng nghiến lợi gào to lên: “Tôi không phục! Kiếm Nam Sơn chúng tôi không phục, ở trong này chắc chắn có mờ ám!”

“Đúng! Sao có 100 quần chúng bình chọn mà mấy người lại chiếm 94 phiếu, cái này không thực tế, chắc chắn có khuất tất!”

Từng đoàn đại biểu danh tửu gào to lên, Diệp Lăng đi thẳng tới, cười lạnh lùng: “Mờ ám? Khuất tất? Tôi hỏi mấy người còn mặt mũi không vậy?”

“Đm 100 điểm của 10 chuyên gia 1 điểm cũng không cho gia nghiệp Long Đằng Tửu tôi, sao mấy người không nói là có mờ ám có khuất tất? Sao lúc này lại giãy đành đạch lên thế?”

“Mấy người thật nhảm nhí, còn có sao tôi lại phát hiện mấy người ngu ngốc thế nhỉ, nghi ngờ đánh giá của quần chúng? Ầy ầy, quyết đoán thật đấy, về việc tôi có thông đồng với bọn họ hay không, tôi nghĩ ông tự đi mà hỏi bọn họ xem.”

Đoàn thập đại danh tửu quay người, sắc mặt của cả trăm quần chúng đều xám xịt, trong mắt tràn đầy phẫn nộ giận dữ.

“Đm ai dám nghi ngờ chúng tôi, tôi nói cho mấy người biết, chúng tôi bình rượu vô cùng nghiêm túc!”

“Nghi ngờ chúng tôi, chẳng bằng nghi ngờ nhân phẩm của mấy người đi, tôi nói cho ông, kiếp này tôi sẽ không mua rượu của mấy người nữa, chỉ dựa vào phẩm chất của mấy người đã khiến ông đây không yên tâm!”

“Đúng vậy, dám nghi ngờ chúng tôi, mấy người đang đùa đấy à? Lúc nãy chúng tôi còn chưa nghi ngờ 10 chuyên gia kia đâu.”

“Chuyên gia? Tôi nhổ vào, có mà chuyên gia*, cái gì mà phá hoại thẩm mỹ, đùa với tôi chắc, mười đoàn đại biểu rượu nổi tiếng mỗi người 1 điểm, ông cho rằng chúng tôi đều là kẻ mù à.”

*từ chuyên gia đầu tiên là chữ专家 chỉ mấy ông làm chuyên ngành, nhưng từ chuyên gia thứ 2 là chữ砖家 ý chỉ kẻ vô trách nhiệm.

Từng người đại biểu thập đại danh tửu đều ngu người, chọc quần chúng tức giận, phải giải quyết thế nào đây.

“Tôi không phục! Ngọa Long Túy của gia nghiệp Long Đằng Tửu chắc chắn là rượu ngon, chúng tôi muốn so là so với rượu bình thường, ít nhất thì quần chúng uống vào phải thích mới được.”

Đội trưởng đoàn đại biểu Đổng Tửu đứng dậy phản bác, ý rất rõ ràng, rượu của anh đắt quá, đắt thì tất nhiên là ngon.

Diệp Lăng gật đầu: “Ra là như vậy, vậy tôi lấy 5 tệ mua một bình rượu mà lúc nãy ông đưa cho giám khảo với quần chúng đánh giá, ông thấy thế nào?”

“5 tệ? Đm anh đùa với tôi à? Rượu của chúng tôi tuyệt đối là rượu ngon, căn bản là không thể mua được trên thị trường, vậy mà anh dám mua một bình 5 tệ? Haha, thật nực cười?”

Sau khi người của đoàn đại biểu Đổng Tửu nói xong, Diệp Lăng lắc đầu: “Các ông mời khỉ đến đùa cợt à? Rượu của các ông rẻ sao? Còn không phải là đưa rượu nhà mình mang ra ngoài sao?”

“Tôi phát hiện có phải mấy người không thua nổi có phải không, có phải có chút nực cười không? Mấy người mang loại rượu quý giá nhất của mình ra, lại không cho chúng tôi mang Ngọa Long Túy?”

“Ngớ ngẩn thật, lười ở đây đôi co với mấy ông, đúng là hạ thấp IQ của tôi!”

Diệp Lăng nói xong liền quay người rời đi, chỉ còn lại mười đoàn đại biểu danh tửu đang đơ người trợn trừng mắt, đây là ý gì, cứ như vậy mà kết thúc à?

“Khụ khụ, cái này ấy à, tôi nghĩ mọi người ở đây chẳng thể nào nhúng chàm được danh hiệu đệ nhất đâu, đấy là ý gì sao, chính là vị trí thứ hai là của chúng tôi, dù sao thì trong 6 phiếu còn lại cũng có 2 phiếu của chúng tôi.”

Đội trưởng đoàn đại biểu Mao Đài ho một tiếng nghiêm túc nói, chỉ chỉ vào màn hình lớn phía sau, nhún vai: “Ngại quá các vị à, cuối cùng thì vẫn cao hơn một bậc.”

“Cao hơn một bậc? Kỹ thuật cm ông, đm nếu không phải ông biếu xén cho mười vị giám khảo, chúng ta sẽ chỉ có mười điểm sao?”

“Ha ha, tôi không quan tâm, doanh nghiệp rượu nhà chúng tôi có hai phiếu rồi, nói ra thì chính là hạng hai.”

“Ừ ừ, được rồi, vậy chúng tôi chính là thứ ba, đương nhiên rồi, cặn bã thì làm gì có quyền đứng cùng một thị trường với chúng tôi, vốn dĩ thị trường bây giờ không lớn, phân chia xong lại chẳng còn bao nhiêu.”

“Đcm, cút đi, ông nói ai là cặn bã, các anh em, đập chết ông ta!”

Cho dù trò hề này có thế nào, gia nghiệp Long Đằng Tửu đến cuối cùng vẫn có thể hữu kinh vô hiểm mà cười, kết quả lần này lập tức xuất hiện trên tiêu đề đầy các tờ báo và trang mạng.

Diệp Lăng ở trước quán rượu nhìn lên bầu trời trong xanh, mỉm cười, đột nhiên trong lòng anh có một cảm giác không ổn từ từ lan tới.

Giữa không trung, một đám mây đen từ từ trôi qua, che khuất ánh mặt trời chói sáng.

Bình Luận (0)
Comment