Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 560 - Chương 560: Chúng Thần Điện

Chương 560: Chúng Thần Điện

Lúc này Cadis Etrama Di Raizel giống như một kẻ đã sắp thua cuộc đang đứng trên lôi đài Hắc Quyền, gã đang đứng ở nơi cận kề cái chết, đợi một kích cuối cùng của kẻ địch.

Cadis Etrama Di Raizel vốn dĩ là một kẻ mạnh, nhưng bây giờ lại yếu như một cọng rơm, dường như chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng có thể khiến gã ngã xuống.

Mà lúc này, Diệp Lăng lại giống như một Chiến Thần, cầm lấy hung khí giết người mà đến, lúc hắn giơ tay lên, cũng chính là lúc hắn đưa Cadis Etrama Di Raizel vào chỗ chết.

Cadis Etrama Di Raizel mạnh mẽ lúc này lại giống như một kẻ thiểu năng, gã trợn mắt hốc mồm đứng đờ ra, trong mắt đã không nửa phần sức sống và tinh thần.

“Ăn thêm một cục gạch của tiểu gia ta đi!”

Ầm, Diệp Lăng rống lên, cục gạch trong tay điên cuồng vỗ về phía Cadis Etrama Di Raizel, sức lực vô cùng mạnh mẽ.

Ầm một tiếng, cả người Cadis Etrama Di Raizel đều chấn động, bắp thịt trên gương mặt gã lập tức điên cuồng chấn động, đầu cũng lắc lư theo góc độ vỗ xuống của cục gạch.

Ầm một tiếng, thân thể Cadis Etrama Di Raizel trực tiếp đập xuống mặt đất, gã ra sức giãy giụa.

“Vịnh Đồng La chỉ có thể có một Hạo Nam, đó chính là Trần Hạo Nam ta!”

“Ai da, lạc đề rồi, Hoa Hạ rộng lớn, sao có thể để cho tên hề như ngươi tùy ý làm bậy?”

Diệp Lăng quát lạnh, mà Cadis Etrama Di Raizel đang nằm ở trên mặt đất kia vẫn đang giãy giụa đứng lên, đã không thể nhìn ra hình dạng ban đầu của khuôn mặt gã nữa, một luồng khí tức đáng sợ đang điên cuồng tràn ra từ người gã.

“Vì vinh quang của Chư Thần, vì chủ hành tẩu thế gian, tội nhân, ngươi phải chịu phán quyết!”

Cadis Etrama Di Raizel dùng hết lực lượng toàn thân, trên người gã đột nhiên phát ra một thần quang sáng chói, bao phủ gã lại, làm nổi lên uy nghiêm vô tận.

Ông, chiếc chùy lớn màu đen vốn dĩ đã rơi xuống đất, bây giờ lại chậm rãi nhảy lên giữa không trung, ánh sáng chi chít, rất nhiều tia sáng màu đen được sinh ra.

Diệp Lăng nhìn đòn phản công sau cùng của Cadis Etrama Di Raizel, hắn cười lạnh một tiếng, hiện tại gã đã là nỏ mạnh hết đà, một kích này cũng là pháo hoa rực rỡ nhất, sau khi lóe lên thì sẽ không còn để lại vật gì nữa.

“Thần, diệt tội ác!”

Giọng Cadis Etrama Di Raizel vang dội, thân thể gã chậm rãi bây lên khoảng không, chiếc chùy đen lớn kia đột nhiên biến lớn, hơn nữa còn rất sáng bóng.

“Bắt lấy mạng của ngươi, đòi mạng của ngươi!”

Diệp Lăng quát một tiếng, sau đó cong người xuống, chân hắn đạp một cái giống như xe tăng, điên cuồng công kích vào khoảng không phía trước, cục gạch trong tay cũng hung hăng đánh ra.

Ba, cục gạch đập lên trên chiếc chùy lớn, vô số ánh sáng bung ra từ trên thân chiếc chùy lớn, giống như những chú chim đang điên cuồng chạy thục mạng.

Mà trên thân chiếc chùy, vô số vết rách bung ra, nó không thể đỡ nổi một kích của Đả Thần Thạch cứng rắn nhất thế giới, chiếc chùy gần như đã hoàn toàn bị phá hoại.

Ong ong, ầm!

Chiếc chùy lớn bắt đầu chuyển động, một đạo tia sáng đột nhiên nổ ra, sau đó chùy lớn liền ầm ầm nổ mạnh, những mảnh vụn đáng sợ bay giữa không trung, sau đó rớt đầy xuống mặt đấy.

Cadis Etrama Di Raizel đang trôi nổi giữa không trung, gã trợn to mắt, nếu vừa rồi trong đôi mắt của gã vẫn còn chứa đầy chiến ý thì bây giờ nó đã tràn đầy tuyệt vọng, mất đi hết sức sống.

Một màu xám tro chết chóc từ từ tràn ngập bên trong con ngươi Cadis Etrama Di Raizel, sức lực cuối cùng mà gã đánh ra cũng đã bị Diệp Lăng mạnh mẽ đánh nát.

“Ta sẽ để ngươi chết vẻ vang một chút!”

Diệp Lăng lạnh lùng nói, Đả Thần Thạch trong tay đã biến mất, chuyển thành Nguyên Thủy Kiếm Thai, kiếm quang đáng sợ trong nháy mắt phun ra nuốt vào như Chúc Long.

“Tin ta đi, ngươi nhất định sẽ phải hối hận vì hành động ngày hôm nay, đại quân của Chúng Thần Điện sẽ giết đến đây, vinh quang của Chư Thần vẩy khắp Hoa Hạ!”

Cadis Etrama Di Raizel u ám cười, linh lực trong cơ thể đã sắp chống đỡ không nổi thân thể gã, lúc này thân thể gã vẫn đang không ngừng lắc lư, dường như sắp ngã xuống.

“Rất đáng tiếc, ngươi đã không thể nhìn thấy sau này nữa rồi, nếu không, ta dám khẳng định, ngươi nhất định sẽ cảm thấy xấu hổ vì lời nói ngày hôm nay, bởi vì lời nói của ngươi không thể thành hiện thực được.”

Diệp Lăng cười lạnh, bất cứ ai dám khiêu khích uy nghiêm của Hoa Hạ, đều sẽ trở thành tử địch của hắn!

Dứt lời, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay Diệp Lăng lập tức phát ra kiếm quang đáng sợ, mang theo giết chóc vô tận, kiếm quang không hề có một chút hy vọng.

Cadis Etrama Di Raizel đã dứt khoát chịu chết, gã không giống những người khác, vào lúc đối mặt với cái chết thì lại khóc lóc sợ hãi.

Người có thể thành công đột phá đến Thần Anh cảnh, ai cũng là người có lòng dạ kiên nghị, họ căn bản không giống như những người bình thường, tâm lý sụp đổ, hơn nữa còn oán trách Diệp Lăng.

Nhưng đáng tiếc, đây không phải là trận đấu, cũng không phải là trò chơi, mà là một trận đấu sinh tử chân chính.

Bá, kiếm quang bay về phía Cadis Etrama Di Raizel, có thể đoán được,vào lúc kiếm quang chạm vào ngừoi Cadis Etrama Di Raizel, thi thể gã nhất định sẽ bị tách rời.

Nhưng đúng vào lúc này, một luồng công kích đáng sợ đột nhiên đánh lên trên kiếm quang của Diệp Lăng, lực lượng rất lớn, ngay đến cả Diệp Lăng cũng cảm nhận được chấn động.

“Người Hoa Hạ! Nếu ngươi dám hạ thủ, Chúng Thần Điện ta nhất định sẽ không chết không ngừng với ngươi!”

Đột nhiên, một giọng nói âm lãnh vang lên khắp đất trời, Diệp Lăng dữ tợn cười, đánh về phía giữa không trung, có ít nhất ba cường giả Thần Anh.

Mà người vừa ra tay đánh hắn kia, ít nhất cũng là cường giả Thần Anh trung kỳ, có thể nói, đây gần như là một sự tồn tại vô địch.

Ánh mắt Cadis Etrama Di Raizel vốn dĩ đã tuyệt vọng, bây giờ trong đầu gã lại đột nhiên bốc lên một ý niệm sống sót đáng sợ, ai cũng không muốn chết, nói chi là gã.

“Chúng Thần Điện thì đã làm sao! Dám đến lãnh địa của Hoa Hạ, thì phải nghĩ đến cái chết!”

Diệp Lăng hừ lạnh, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay điên cuồng đảo qua, kiếm quang tán loạn, tay nâng kiếm rơi, mà đầu của Cadis Etrama Di Raizel đang đứng một bên kia cũng lộp bộp rơi xuống đất

Lộp bộp, ba cái bóng đáng sợ hạ xuống, trừng mắt nhìn một màn trước mắt này, bọn họ xanh cả mặt, nổi giận đùng đùng, trong ánh mắt chứa thần quang đáng sợ như sấm.

“Người Hoa Hạ! Chúng Thần Điện ta không chết không ngừng với ngươi!”

Một tên đầu sỏ Thần Anh cảnh trung kỳ điên cuồng rống giận, hiện tại đã không còn ngôn từ nào có thể miêu tả tâm trạng bây giờ của gã, gã trơ mắt nhìn một vị tinh anh của Chúng Thần Điện chết thảm, loại tâm tình này giống như một con sói khát máu.

Lúc này, những người ở bên trong khu rừng của Kim Vương gia đều hít vào một ngụm khí lạnh, bọn họ đã triệt để hoảng sợ.

Ba cường giả lớn đột nhiên xuất hiện, khiến cho sự việc trở nên khó phân biệt rõ đầu đuôi, thậm chí có thể nói là có chút không may.

Chúng Thần Điện, thế lực vô địch đáng sợ kia đến một cách lặng lẽ, bọn họ lại rất oán hận Diệp Lăng, sợ rằng tiếp theo sẽ có một cuộc chiến lớn chấn động đất trời nổ ra.

Ngạo Hồng Trần thở dài, đôi mắt như cầu vồng, hung ác nhìn chòng chọc vào chiến trường trước mắt.

“Muốn giết cứ giết, sao phải nói nhảm nhiều như vậy, ba lão bất tử, ngày hôm nay các ngươi đừng mơ sống sót mà rời khỏi đây!”

Diệp Lăng hung ác nói, hung quang trong mắt bạo phát, lúc này sát khí trong lòng hắn đang cuồn cuộn sinh ra.

Ba vị cường giả khí thế ngất trời, một vị cường giả Thần Anh trung kỳ chậm rãi bước ra, đưa ngón tay về phía Diệp Lăng.

“Tiểu tử kiêu ngạo, ngươi ra đây, ta giết ngươi!”

Diệp Lăng gật đầu, cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay: “Ta ra rồi, đến đây, ngươi giết ta đi!”

Bình Luận (0)
Comment