Ngay khi Diệp Lăng lấy cục gạch đen từ trong nhẫn trữ vật ra, khí thế của hắn cũng lặng lẽ thay đổi.
Từ lúc tài năng được lộ rõ ra, thì sát khí sắc bén cộng thêm chút bất cần đời của hắn cũng được biểu hiện ra ngoài, thậm chí bộ dáng còn có chút phóng đãng bất cần giống bọn lưu manh.
Khi Cadis Etrama Di Raizel nhìn thấy cục gạch đen trong tay Diệp Lăng thì gã lập tức ngẩn người, sau đó cười lên ha hả.
“Cười chết ta rồi, chẳng lẽ Tu Luyện Giả của Hoa Hạ các người đều nghèo như thế này sao?”
“Ta còn đang tự hỏi vì sao các ngươi lại thèm muốn Tài Quyết Chi Kiếm của bọn ta như thế, hóa ra là vậy, đã nghèo như thế này rồi mà vẫn còn dám đối đầu với bọn ta?”
Sau khi Diệp Lăng nghe xong cũng không tỏ ra tức giận, hắn chỉ mỉm cười nhìn cục gạch đen đang phát ra ánh sáng đen trong tay, sau đó tiện tay nâng nó lên.
Cục gạch đen này, ở nước ngoài hoặc thậm chí là ở trong 36 Động Thiên, sợ rằng nó đều có một uy danh đáng sợ, mà lúc này, tên khốn ngu ngốc ở trước mặt hắn kia vẫn đang tỏ vẻ châm chọc.
“Bỏ đi bỏ đi, không nói nhiều với ngươi nữa, để ta tiễn ngươi đi gặp thượng đế trước, sau đó lại giết sạch những người ở đây, phát dương uy danh của Chúng Thần Điện ta!”
Cadis Etrama Di Raizel xua tay, cái chùy đen lớn trong tay chậm rãi chuyển động, một luồng khí tức đáng sợ từ trong cái chùy phát ra, đó là hủy diệt, là tàn phá.
Vụt, Cadis Etrama Di Raizel di chuyển, ngay khi gã chuyển động, cái chùy đen lớn trong tay gã cũng bị gã hung hăng đánh ra.
Ù ù, cái chùy đập về phía Diệp Lăng, lực lượng mạnh mẽ khiến không gian chấn động, ngược lại với âm thanh xé rách không gian.
Diệp Lăng nghiêng cổ cười lạnh một tiếng, hắn nhìn chiếc chùy lớn đang đập về phía mình, bỗng nhiên cắn răng, sau đó nâng cục gạch đen trong tay lên rồi đập xuống.
“Cút qua một bên cho tiểu gia!”
Hô, cục gạch đen trong tay hắn điên cuồng vỗ về phía chiếc chùy lớn kia, không hề có chút sóng năng lượng nào, mà đó thuần túy là sức lực.
Đôi mắt của Cadis Etrama Di Raizel trừng to, gã muốn thấy Diệp Lăng bị một kích kia đánh bay, sau đó chết dưới chiếc chùy lớn của gã.
Ngay khi cục gạch đen vỗ lên chiếc chùy lớn kia, Cadis Etrama Di Raizel đột nhiên ngẩn người, trong mắt gã lập tức hiện lên vẻ không thể tin tưởng nổi, sau đó cánh tay của gã thế mà lại có cảm giác không thể khống chế được.
Ầm một tiếng, âm thanh của sắt vang lên, đôi mắt của Cadis Etrama Di Raizel suýt chút nữa thì nứt ra, eo bàn tay tê dại ( eo bàn tay: khoảng cách giữa ngón cái và ngón trỏ), chiếc chùy lớn trong tay suýt nữa thì bị gã làm rơi xuống.
Sức mạnh quá đáng sợ, cho dù Cadis Etrama Di Raizel đã tận mắt nhìn thấy lực lượng mạnh nhất, thế nhưng gã vẫn cảm thấy rất khó tin, thậm chí gã còn không muốn tin tưởng.
Cục gạch màu đen kia, thế mà lại có thể khiến cho thân thể của gã không ngừng chấn động, hơn nữa chiếc chùy lớn trong tay của gã thế mà lại không lay chuyển nổi cục gạch đen có vẻ ngoài rách rưới kia?
Không, không thể nào có chuyện như vậy được, phải biết rằng chiếc chùy lớn ở trong tay Cadis Etrama Di Raizel kia chính là một Ngụy Thần Khí nổi danh ở Chúng Thần Điện.
Cadis Etrama Di Raizel cũng được xem là người xuất sắc ở trong nhóm cường giả Thần Anh sơ kỳ, cho nên gã mới được ban cho một món vũ khí mạnh mẽ đến như vậy.
Nhưng hôm nay, ở nơi đất khách quê người này, mẹ nó một cục gạch nát lại có thể đánh bại món vũ khí ở trong tay gã?
Sao lại khoa trương như vậy chứ, bây giờ Cadis Etrama Di Raizel chỉ muốn chửi ầm lên, thậm chí gã còn hoài nghi pháp bảo trong tay gã đã bị người dùng đồ giả khác đánh tráo.
“Khốn kiếp! Ngươi đi chết đi!”
Rống, Cadis Etrama Di Raizel cắn răng, cổ tay phát lực, chiếc chùy lớn vốn đã rơi xuống mặt đất thế mà lại được gã xách lên một cách thần kì.
Ầm làm, tia lửa xao động, Diệp Lăng gắt gao chèn ép chiếc chùy lớn đáng nâng lên kia của Cadis Etrama Di Raizel, hắn cười lạnh một tiếng, toàn bộ lực lượng đáng sợ của chín viên Kim Đan trong cơ thể hoàn toàn được phát ra.
Rống rống, những tiếng hét dài vang đến tận tròi cao, chín viên Kim Đan trong cơ thể Diệp Lăng giống như nước lũ phá đê, không gì có thể ngăn cản được sức mạnh đáng sợ đó.
Sưu sưu, chiếc chùy lớn điên cuồng giơ lên cao, tròng mắt của Diệp Lăng dường như cũng sắp bị lực lượng đáng sợ kia xé nứt.
“Đi xuống dưới cho ta!”
Diệp Lăng điên cuồng hô lên, hắn nâng cục gạch đen trong tay lên, sau đó bỗng nhiên ngừng lại ở giữa không trung, cũng chính lúc đó.
Cánh ta của Diệp Lăng đột nhiên giơ lên cao, giống như đang biến thân, lực lượng đáng sợ chuyển động quanh cánh tay.
Vù vù, cục gạch đen điên cuồng vỗ xuống, lực lượng đáng sợ đến mức ngay cả thân thể của Diệp Lăng cũng gần như bị cuốn vào giữa vòng xoáy lực lượng đáng sợ này.
Ầm!
Đôi mắt của Cadis Etrama Di Raizel trợn to, gã nhìn thấy chiếc chùy đen mà gã cố sức để nâng lên kia đã bị cục gạch của Diệp Lăng đập rơi xuống đất.
“Để mạng của ngươi lại đi!”
Diệp Lăng rống giận, Cadis Etrama Di Raizel cắn răng: “Ngươi cũng quá coi thường ta rồi, ai sống ai chết, còn chưa biết được đâu!”
Vừa nói xong, nắm đấm của Cadis Etrama Di Raizel lập tức biến thành một lỗ đen đáng sợ, điên cuồng đánh về phía Diệp Lăng, không gian quanh nắm tay của gã thế mà lại đang bị ăn mòn.
Nhưng đúng vào lúc này, một nắm tay bình thường không có gì lạ đột nhiên đánh tới trước nắm tay của Cadis Etrama Di Raizel, sau đó ung dung nắm chặt lấy.
Kẽo kẹt, Diệp Lăng đã nắm chặt lấy đòn tấn công của Cadis Etrama Di Raizel, hai tròng mắt của hắn hiện lên vẻ lạnh lùng nghiêm nghị, lực lượng đáng sợ của bàn tay gắt gao nắm chặt lấy nắm đấm của Cadis Etrama Di Raizel.
Bộp một tiếng, Cadis Etrama Di Raizel nhìn thấy một bóng đen tát lên mặt mình, đầu của gã lập tức nổ vang, trước mắt lập tức xuất hiện vô số tia sáng màu vàng.
Chỉ thấy Diệp Lăng dùng một tay nắm lấy nắm đấm của Cadis Etrama Di Raizel, tay còn lại cầm cục gạch đen đập lên mặt Cadis Etrama Di Raizel, đánh đến mức máu tươi văng ra.
Ba ba ba, cục gạch đen trong tay Diệp Lăng vô cùng ổn định, chuẩn xác lại tàn nhẫn, mỗi một hạ xuống đều chuẩn xác đập lên mặt Cadis Etrama Di Raizel.
Mà bước chân của Cadis Etrama Di Raizel thì lại không ngừng lùi về phía sau, tức giận trong lòng dâng lên cuồn cuộn, nhưng gã lại bất lực, thậm chí gã còn không có một chút sức lực để đánh trả.
Cục gạch đen kia, dường như là một vật dụng cứng rắn nhất thế giới, mỗi lần đầu Cadis Etrama Di Raizel đập vào cục gạch đều như đang đập vào Tinh Thạch, khiến đầu óc gã quay cuồng.
Ngay cả nghị lực gã còn không thể vực dậy được một nửa, thì nói gì đến việc đánh trả, càng đừng nói đến việc có thể đánh bại Diệp Lăng chỉ trong chớp nháy.
Hơn nữa điều quan trọng nhất, chính là những cú đánh kia gần như đã khiến Cadis Etrama Di Raizel tàn phế, trên khuôn mặt dính đầy máu thịt bê bét.
Phỏng chừng lát nữa sau khi đánh xong, ngay cả gã khi nhìn thấy bản thân cũng phải kêu lên một tiếng quái vật, chứ đừng nói đến người ngoài.
“A a! Khốn kiếp! Ngươi thật khinh người quá đáng, mau dừng tay lại cho ta, nếu không ta sẽ giết ngươi, giết ngươi!”
“Võ giả phương Đông, dừng tay lại cho ta! Nếu không đại quân của Chúng Thần Điện ta nhất định sẽ giấm nát mảnh đất Hoa Hạ này, trách nhiệm này ngươi không thể gánh vác nổi đâu!”
Diệp Lăng đâu thèm quan tâm gã nói gì, cục gạch đen trong tay hắn vẫn hung hăng hầu hạ gã, đột nhiên hắn thình lình vỗ xuống một nhát, thân thể Cadis Etrama Di Raizel trực tiếp lùi về phía sau khoảng chừng mười thước, sau đó mới chậm rãi dừng lại.
Sau khi Cadis Etrama Di Raizel ổn định lại, khuôn mặt của gã đã trở thành một mảng máu thịt be bét, thân thể của gã chậm rãi lung lay, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Mí mắt gã cụp xuống, thần trí gã cũng đã có chút không tỉnh táo, gã nỗ lực nâng mí mắt lên để nhìn Diệp Lăng ở phía đối diện.
Mà đúng vào lúc này, Diệp Lăng bỗng nhiên nhảy lên, quăng mạnh cục gạch đen trong tay về phía Cadis Etrama Di Raizel, uốn cong như ánh trăng rằm.
“Nằm xuống cho tiểu gia, hưởng thụ thời khắc cuối cùng của ngươi đi!”