Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 558 - Chương 558: Cục Gạch Đen Lâu Ngày Không Thấy

Chương 558: Cục gạch đen lâu ngày không thấy

Tộc lão lo lắng vẫn rất thực tế, cường giả Thần Anh kỳ cũng không phải là con mèo ba chân không lên được mặt bàn, đây chính là cường giả mạnh mẽ có một không hai.

Bởi vì tuổi tác đã cao, khí huyết thay đổi, rốt cuộc vị tộc lão này cũng không thể nào kiên trì dưới tay của Thần Anh kỳ sơ kỳ được, không chống đỡ được bao nhiêu thời gian đã bị một chưởng giận dữ của tên kia đánh bại.

Đúng là không chết, nhưng vấn đề là ai có thể chống lại tên cường giả đang điên cuồng kia?

Trong mắt Kim Vương gia cũng tràn đầy lo lắng, thực ra Tài Quyết Chi Kiếm này sớm đã bị cường giả Chúng Thần Điện đến đòi mấy lần.

Chẳng qua thân là Vương gia cuối cùng của một vương triều, đường đường là con cháu của gia tộc Ái Tân Giác La, vốn Kim Vương gia không đồng ý yêu cầu của Chúng Thần Điện.

Lại thêm trên có tộc lão là cường giả Thần Anh kỳ tọa trấn, rất lâu vẫn chưa xảy ra chuyện gì, tối đa cũng chỉ có vài tên Độ Kiếp kỳ qua đây quấy rầy.

Nhưng hôm nay, một gã cường giả Thần Anh kỳ chân chính đánh tới, bỗng nhiên nhe răng nanh ra, kinh sợ mọi người.

"Nếu thực sự không được thì đưa cho y Tài Quyết Chi Kiếm!"

Kim Vương gia nghiến răng nghiến lợi nói, giao Tài Quyết Chi Kiếm ra, đối với ông mà nói là sỉ nhục lớn!

Mà lúc này, tên cường giả Thần Anh kỳ kia cũng vọt xuống từ giữa không trung, đến bên cạnh ba tên chết thảm kia thở sâu một hơi, trong ánh mắt đã tràn đầy phẫn nộ.

Diệp Lăng lắc đầu, vỗ bả vai Kim Vương gia: "Vương gia, ông nghĩ lúc này đây, tên kia sẽ nói chuyện hòa bình với ông sao?"

"Hơn nữa đã động thủ thì đã không còn có cách quay lại nữa, dĩ sát chỉ sát (Lấy giết chóc ngăn cản giết chóc)!"

"Món nợ này, coi như là tính trên đầu của Diệp Lăng tôi, không có quan hệ gì đến các người!"

Vừa nói xong, Diệp Lăng đi ra ngoài, Kim Vương gia há miệng, lại không nói được cái gì. Ông nghe hiểu được ý trong lời nói của Diệp Lăng, rất đơn giản, hắn sẽ chống lại việc này!

Nhưng, Diệp Lăng có thể chống lại sao?

Người ở đối diện kia là một cường giả Thần Anh, một cường giả Độ Kiếp kỳ không thể so sánh được.

Đúng, Kim Vương gia thừa nhận Diệp Lăng rất mạnh rất kinh diễm, chỉ cần mấy kiếm đã chém chết hai cường giả Độ Kiếp kỳ, nhưng Độ Kiếp kỳ và Thần Anh kỳ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Một bên Ngạo Hồng Trần thì lôi kéo bả vai Kim Vương gia nói: "Hay là trước mang tộc lão vào trong đi để tránh dư ba của trận chiến đấu lan đến chỗ chúng ta."

"Còn tên Thần Anh kỳ kia, chờ xem đi, Diệp Lăng nhất định sẽ làm cho y hối hận khi tới chỗ này!"

Ngạo Hồng Trần nói rất lớn, mà lại còn rất tự tin, chỉ là trái tim của Kim Vương gia vẫn treo cao chưa rơi xuống được

Trên con đường rộng rãi, Diệp Lăng cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, ánh mắt sinh ra ánh sáng sáng ngời.

Ở đối diện tên cường giả kia cầm một cây búa màu đen thật lớn, phía trên cùng có gai nhọn lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, tỏa ra hơi thở lạnh như băng.

"Chúng Thần Điện, Cadis Etrama Di Raizel, đến địa ngục rồi đừng quên báo đại danh của ta!"

Cường giả Thần Anh kỳ đến từ Chúng Thần Điện giới thiệu, mà Diệp Lăng thì thỏa mái cười: "Cadis Etrama Di Raizel? Tên quá dài, lười nhớ."

Bá, một đạo kiếm quang phá trời cao, lúc Diệp Lăng nói xong một câu kia, thì ngay lập tức đánh bất ngờ tới.

Khuôn mặt Cadis Etrama Di Raizel không thay đổi, đã sớm nghĩ Diệp Lăng sẽ ra tay. Bước ra một bước, trong thân thể của y phát ra một cỗ khí lãng ầm ầm, lập tức lan tràn ra bốn phía.

Bỗng nhiên y cầm búa lớn màu đen đập một cái, không khí bởi vì một chiêu này của y mà thay đổi có chút diên cuồng bừa bãi.

Đinh đương, một luồng tia lửa văng khắp nơi, Cadis Etrama Di Raizel lùi về phía sau, khuôn mặt có chút kinh ngạc. Y không nghĩ tới, không ngờ công kích của Diệp Lăng lại mạnh mẽ như vậy hơn nữa ẩn chứa một lực lượng mà y không thể ngăn cản.

Đang lúc Cadis Etrama Di Raizel đỡ một kiếm này, thì thân ảnh Diệp Lăng đã đi tới sát người y.

"Ngươi quá coi thường ta rồi! Nhóc con Hoa Hạ, ta sẽ cho ngươi biết, đến cùng chênh lệch giữa Thần Anh kỳ và Độ Kiếp kỳ là như thế nào!"

Nhìn thấy Diệp Lăng vọt tới sát bên cạnh y, Cadis Etrama Di Raizel giận dữ, đột nhiên trong cơ thể Thần Anh bùng nổ ra lực lượng đáng sợ.

Ù ù, một lực lượng vô tận xoay tròn trong tay Cadis Etrama Di Raizel, ngưng tụ lên trên cây búa lớn, phóng ra từng đạo sấm sét đáng sợ.

Ầm một tiếng, âm thanh phần phật phá không bay đi, Diệp Lăng chém ra một kiếm, trực tiếp chém vào bên trên cây búa lớn kia.

Cạch cạch cạch, tia lửa bắn ra, Diệp Lăng giơ kiếm bằng hai tay, hung hăng dồn ép cây búa lớn kia. Trong cơ thể chín viên Kim Đan điên cuồng rít gào, lực lượng vô tận tràn vào trong cơ thể Diệp Lăng.

"Sau khi lột xát, mới có thể xưng thần!"

Ầm, Cadis Etrama Di Raizel điên cuồng rống to, trong cơ thể một lực lượng đáng sợ như hồng thủy bùng nổ, rồi đột nhiên vọt một cái, Diệp Lăng lại bị một kích này làm cho thân thể không ổn, trực tiếp nghiêng người tránh đi.

Vù vù, thanh âm gào thét của cây búa lớn phá không mà đến, trong chớp mắt đã đến trước mắt Diệp Lăng, chẳng qua Diệp Lăng không bối rối chút nào, tay nhanh hơn mắt mà nâng kiếm lên.

Tốc độ cực nhanh của Nguyên Thủy Kiếm Thai trực tiếp ngăn trở một búa này, nhưng thân kiếm hơi hẹp, chịu lực rất nhỏ, tất nhiên không thể nào ngăn cản được thế công đáng sợ của một búa này.

Đông đông đông, từng cổ lực lượng theo Nguyên Thủy Kiếm Thai đập về cơ thể Diệp Lăng, may mà Diệp Lăng Diệt đã sớm tu luyện đến Diệt Cực Kim Thân cảnh giới ngũ trọng. Nếu không, có khả năng đã bị trọng thương rồi.

Thấy một màn như vậy, Kim Vương gia núp ở phía xa thay đổi sắc mặt, kêu một tiếng không tốt tràn đầy sợ hãi, mà một bên con mắt Ngạo Hồng Trần cũng ngưng lại, tràn đầy vẻ nghiêm túc.

Trận thứ nhất, Diệp Lăng lại bị thua thiệt, mặc dù nói chênh lệch giữa Thần Anh kỳ và Độ Kiếp kỳ thực sự rất lớn, nhưng dựa theo sự hiểu rõ của Ngạo Hồng Trần đối với Diệp Lăng, tên này cũng không phải chịu không nổi như thể hiện ra bên ngoài.

Phải biết, lúc ở Võ Giới, hắn từng làm thịt Huyền Lăng Tử, đó cũng là một vị cường giả Thần Anh sơ kỳ.

Nhưng sao đến nơi này, đối mặt với Cadis Etrama Di Raizel, thì Diệp Lăng lại rơi vào thế yếu?

Chẳng qua khí tức trên chiến trường của Diệp Lăng vẫn sắc bén như cũ, khí xông tận trời xanh, trong con ngươi sáng lấp lánh, đang không ngừng dâng lên ý chí chiến đấu điên cuồng.

"Giết!"

Diệp Lăng rống to, mãnh liệt bước ra một bước, lúc hắn bước ra, một luồng khí tức đáng sợ ầm ầm xé ra từ Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay hắn.

Kiếm quang như một vầng trăng rằm, sinh ra từ mũi kiếm, điên cuồng chém tới chỗ Cadis Etrama Di Raizel.

Bỗng nhiên khuôn mặt của Cadis Etrama Di Raizel cứng lại, chẳng qua cũng cầm búa lớn hung hăng đập ra, lấy lực lượng của Thần Anh kỳ tất nhiên có thể đập nát kiếm quang này của Diệp Lăng.

Chẳng qua ngay sau đó, trong mắt Cadis Etrama Di Raizel lặng yên lóe ra một thân ảnh, Diệp Lăng đã tới sát người Cadis Etrama Di Raizel.

Xôn xao, một đạo kiếm quang xuất hiện từ dưới lên, Cadis Etrama Di Raizel hít vào ngụm khí lạnh, lùi về phía sau. Y nhìn quần áo của mình đã bị một kiếm của Diệp Lăng chém rách.

"Nhóc con! Quả thật có vài phần bản lĩnh, chẳng qua thật đáng tiếc, ngươi vốn không đỡ nổi công kích của ta!"

Cadis Etrama Di Raizel quát lạnh một tiếng, bỗng nhiên búa lớn màu đen trong tay xoay tròn, ánh sáng màu đen đáng sợ chậm rãi tản ra xung quanh

Đột nhiên Diệp Lăng nở nụ cười, cười không kiêng nể gì cả: "Ngươi cho rằng, chỉ một cây búa là có thể đè ép được ta?"

Vừa nói xong, đột nhiên Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay Diệp Lăng biến mất, thay vào đó là Đả Thần Thạch lâu ngày không thấy!

Bình Luận (0)
Comment