Lúc này Diệp Lăng đang ở giờ phút lột xác quan trọng. Giống như con bướm vậy, nếu phá kén được sẽ có thể tự do bay lượn trên bầu trời.
Thần Anh kỳ, là cảnh giới cuối cùng để bước vào tiên nhân chi cảnh, cảnh giới này vô cùng huyền diệu. Mặc dù kiếp trước Diệp Lăng là Tiên Đế, nhưng cũng chỉ có thể dò xét nó ba phần.
Quan trọng hơn chính là, Diệp Lăng sở hữu chín viên Kim Đan, tương đương với việc hắn sẽ ngưng tụ thành chín đại Thần Anh, đây là chuyện thần kỳ đáng sợ trước nay chưa từng có.
Từng viên Kim Đan vỡ vụn, lực lượng vô cùng đáng sợ ngưng tụ thành Kim Đan. Vào giờ phút này thực lực Diệp Lăng cũng đột nhiên tăng mạnh.
Chín viên Kim Đan của Diệp Lăng có lực lượng tín ngưỡng, có lực lượng Long Hoàng Yêu tộc, có vô số nội tình của Hắc Ám Nghị Hội, loang lổ phức tạp, cũng có thể nói là kỳ diệu vô tận.
Mà lúc này, trên bầu trời, trận chiến giữa Tiểu Hắc và Marshall D. Teach, đã tiến vào tình trạng bất phân thắng bại.
Tiểu Hắc đường đường là Chân Long, hơn nữa còn có thiên phú miễn dịch thần thông, dù là nó chỉ là Thần Anh sơ kỳ nhưng khi đối mặt với Marshall D. Teach, cũng không rơi vào thế yếu.
Mỗi lần Tiểu Hắc đung đưa thân thể đều chấn cho Marshall D. Teach sôi trào khí huyết, lực lượng vô tận này làm cho Marshall D. Teach phải dùng hết sức cứng rắn chống lại thế công đáng sợ kia của Tiểu Hắc.
Vốn Yêu tộc có ưu thế về lực lượng, bây giờ đối mặt với Marshall D. Teach, Tiểu Hắc càng công kích hung mãnh hơn, vốn không lùi nửa bước.
Lúc này Marshall D. Teach khổ không nói nên lời, lực lượng Tiểu Hắc quá lớn, thế cho nên gã không có cách nào thi triển ra nhiều thủ đoạn được.
Nhất lực hàng thập hội*, thật sự rất chính xác, nói chung Marshall D. Teach rất nghẹn khuất.
Không được, không thể lại tiếp tục như thế được, con mắt Marshall D. Teach ngưng tụ, gã quyết định gì đó, lại nhìn Diệp Lăng đang điên cuồng đột phá ở cách đó không xa.
Từng đạo khí tức làm cho Marshall D. Teach hoảng sợ liên tục, mỗi một lần Diệp Lăng đột phá, Marshall D. Teach đều cảm giác bị một ngọn núi lớn đè ép, giống như Diệp Lăng không phải đột phá Thần Anh sơ kỳ, mà là thành Tiên.
Chín viên Kim Đan thành Thần Anh, đừng nói là Marshall D. Teach, dù cho là Tam Thanh Đạo Tổ ở Tiên Giới, hay là Thanh Đế ở Thượng Cổ đều chưa bao giờ nghe thấy, chưa từng thấy loại chuyện hiếm thấy này.
"Nhất Kiếm Diệt Ma, Tru Diệt!"
Rống, thân thể Marshall D. Teach vọt lên một cái, điên cuồng dùng trường kiếm đánh tới chỗ Diệp Lăng, cổ tay nhẹ nhàng vặn một cái, bên trong bầu trời, một ánh trăng rằm hình kiếm, lặng lẽ sinh ra.
Kiếm quang ù ù, sau đó lướt tới chỗ Diệp Lăng, ngay khi kiếm quang tán loạn, một mảnh trời đất này giống như thay đổi màu sắc, ngoại trừ kiếm quang, thì tất cả mọi vật đều ảm đảm không ánh sáng.
Ở trong vườn Kim Vương gia, trong lòng mọi người đều hoảng sợ. Nhìn kiếm quang đáng sợ giữa không trung, trong lòng bọn họ đều kinh hãi, đều cầu nguyện cho Diệp Lăng.
Sợ rằng một kiếm này bất kỳ một cường giả Thần Anh sơ kỳ nào chống lại, đều không cách nào tránh được, không chết cũng bị thương.
"Hỗn đản! Ngươi dám, Bản vương ta nuốt ngươi!"
Trong lòng Tiểu Hắc cũng kinh hãi, một kiếm này vô cùng mạnh, nó không sợ, bởi vì nó có thiên phú miễn dịch thần thông đáng sợ, nhưng Diệp Lăng lại không chống lại được.
Dù sao Diệp Lăng mạnh mẽ thế nào đi nữa, cũng vẫn là người, cũng vẫn là một cường giả Độ Kiếp kỳ chưa đột phá thành công Thần Anh kỳ, mà Marshall D. Teach ở trước mặt này thì lại cường giả Thần Anh trung kỳ uy danh hiển hách.
Nhưng giây phút kiếm quang đáng sợ va chạm lên thân thể của Diệp Lăng, từ trong cơ thể của hắn, một hơi thở vô cùng huyền diệu lặng yên mà tỏa ra.
Ba, khí tức đáng sợ, giống như muốn phá không mà đi, khí tức đáng sợ này vậy mà trực tiếp đánh nát một đạo kiếm quang kia.
Marshall D. Teach thấy vậy, đôi mắt sinh ra sự ác độc, thân thể giống như một luồng sấm sét, trong chớp mắt đã đến bên cạnh Diệp Lăng, bỗng nhiên giơ trường kiếm trong tay lên.
Bá, từ mũi kiếm đến thân kiếm phát ra ánh sáng vạn dặm giống như muốn cắn nuốt Diệp Lăng.
Nhưng vốn Diệp Lăng đang nhắm mắt thì đột nhiên mở mắt ra, một cỗ khí tức đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, ầm ầm bạo phát, rồi nổ tung.
Thân thể Marshall D. Teach đang vọt tới bên cạnh Diệp Lăng thì chấn động, còn chưa kịp phản ứng, thì gã nhìn thấy con ngươi đỏ như máu của Diệp Lăng lóe ra ánh sáng lạnh lẽo đáng sợ.
Bá, Diệp Lăng ra tay, bỗng nhiên bàn tay giơ lên một một lực lượng vô tận trực tiếp cầm trường kiếm kia của Marshall D. Teach.
Lực lượng, một lực lượng không có cách nào tránh thoát, hai mắt Diệp Lăng lạnh lẽo, sắc mặt tái xanh, lúc này, trong cơ thể Diệp Lăng đã ngưng tụ thành sáu Thần Anh.
Sáu Thần Anh là phiên bản thu nhỏ của Diệp Lăng ngồi xếp bằng bên trong đan điền của Diệp Lăng, hai bàn tay nâng trời, từ trong cơ thể từng cổ khí tức đáng sợ sinh ra, chảy xuôi toàn bộ thân thể.
"Cút ngay cho ta! Thân thể ngươi sao có thể mạnh hơn Thần Khí của ta!"
Marshall D. Teach nhìn thấy Diệp Lăng dùng tay cầm trường kiếm của gã, thì nhất thời hét lớn, nghiến răng nghiến lợi, trong cơ thể lực lượng đáng sợ vào giây phút này mà bạo phát ra.
Đinh đương đinh đương, Diệp Lăng đang gắt gao cầm chặt thanh kiếm thì đột nhiên vặn tay một cái, thân kiếm thật dài giống như bị một lực lượng đáng sợ vặn thành tình trạng bánh quai chèo.
Nếu là bình thường, coi như là cường giả Thần Anh trung kỳ dám dùng tay cầm thần binh lợi khí, thì bàn tay đã sớm nổ tung rồi.
Nhưng bây giờ, Marshall D. Teach khiếp sợ nhìn thanh kiếm đang ở trạng thái méo mó, thân kiếm vẫn bị Diệp Lăng gắt gao nắm chặt, nhưng bàn tay của hắn lại không bị tổn thương gì.
"Cút đi cho ông đây!"
Ầm, trong cơ thể Diệp Lăng Thần Anh thứ bảy ầm ầm sinh ra, trong nháy mắt một lực lượng đáng sợ bạo phát ra.
Ầm một tiếng, Diệp Lăng đấm một quyền vào thân kiếm trong tay Marshall D. Teach, lực lượng mạnh mẽ, làm cho gan bàn tay Marshall D. Teach tê dại, thiếu chút nữa làm rớt trường kiếm.
Thật là đáng sợ, chỉ tính lực lượng Diệp Lăng đã đủ để Marshall D. Teach xem là người mạnh mẽ nhất mà gã gặp phải trong những năm qua, tuyệt đối không một ai có thể sánh bằng.
Dù cho là Tiểu Hắc, sinh vật đáng sợ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, cũng không có sức mạnh cường đại như Diệp Lăng. Nếu không sao Tiểu Hắc có thể quy phục Diệp Lăng đây, nó mà mạnh hơn thì đã sớm ăn Diệp Lăng rồi.
Marshall D. Teach nhìn bàn tay Diệp Lăng đang siết chặt thanh kiếm kia, trong lòng sinh ra sự ác độc, đột nhiên bàn tay còn lại vỗ một cái, xung quanh bàn tay đột nhiên phát ra từng ngọn lửa đáng sợ.
Ngọn lửa tràn ngập, không gian giống như bị lửa biến dạng, có thể thấy được nhiệt độ ngọn lửa này cao bao nhiêu.
"Diệt Thần Chưởng, chưởng diệt Chư Thần!"
Marshall D. Teach nổi điên, một chưởng hung hăng vỗ vào lồng ngực Diệp Lăng, một luồng khí lãng đáng sợ ầm ầm sinh ra, trầm bổng đi ra từ trong lồng ngực Diệp Lăng.
Nhưng, làm cho Marshall D. Teach không thể tin được chính là thân thể Diệp Lăng lại không di chuyển chút nào, sắc mặt lạnh lẽo, vẫn nhìn chằm chằm vào gã.
"Lão già kia, ngươi đi chết đi!"
Đột nhiên Diệp Lăng hét lớn, trong chớp mắt Thần Anh thứ tám đã ngưng tụ thành, cả người Diệp Lăng bộc phát ra một khí tức vô tận, làm cho thân thể Marshall D. Teach không ngừng bị bóp chặt.
Sau đó, bỗng nhiên Diệp Lăng đánh ra một quyền, một quyền mạnh mẽ này trực tiếp đánh vào gò má của Marshall D. Teach, lực lượng rất lớn, gần như Diệp Lăng dùng hết tất cả sức mạnh.
Bùm một tiếng, Marshall D. Teach vẫn luôn cường thế vô biên trực tiếp bị một quyền này của Diệp Lăng đánh ngã xuống đất, té không dậy nổi, miệng phun máu tươi.
Nhìn Diệp Lăng chậm rãi đi đến, rốt cuộc trong lòng Marshall D. Teach dâng lên một sự sợ hãi.