Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 564 - Chương 564: Cám Ơn Ngươi

Chương 564: Cám ơn ngươi

Trước đó chưa từng có, Marshall D. Teach hoàn toàn sợ hãi rồi, Diệp Lăng ở trước mặt này, giống như một ác ma bò ra từ vực sâu Địa ngục, cũng quá vô lý rồi

Một tên cường giả vẫn chưa đột phá đến Thần Anh kỳ, chỉ một quyền đã đánh ngã gã, hơn nữa đánh đến nổi gã không có sức đánh trả?

Nếu như lúc trước người khác nói chuyện này, Marshall D. Teach sẽ phun nước miếng vào mặt tên đó, không có chuyện gì làm nên nói đùa đúng không, sao chuyện này có thể xảy ra được?

Nhưng bây giờ, Diệp Lăng hoàn toàn vùng dậy, một giây khi hắn đột phá kia liền đại biểu cho việc thế không đỡ nổi!

Nếu Diệp Lăng còn ở cảnh giới Độ Kiếp kỳ, khi hắn đối mặt với cường giả Thần Anh kỳ, không cẩn thận một chút thì sẽ rơi vào kết cục mất mạng.

Mà lúc này, Diệp Lăng đã đột phá đến Thần Anh thứ tám, lực chiến đấu của hắn đã tăng đến cấp bậc vô địch rồi.

Mới vừa rồi Marshall D. Teach còn cảm giác mình có thể đánh bại được Diệp Lăng, lúc này đã bắt đầu lo lắng cho mình, trước có Diệp Lăng, sau có Hắc Long đáng sợ.

Sợ rằng việc bảo vệ tính mạng đã là chuyện khó khăn rồi, chứ đừng nói đến việc trấn áp tên trước mặt, cướp đi Tài Quyết Chi Kiếm.

"Ba chiêu đánh bại được ta, thì ta sẽ tha cho ngươi!"

Đôi mắt Diệp Lăng lạnh lẽo, bước một bước ra, lúc này trong cơ thể chín viên Kim Đan đã hoàn toàn hoàn toàn lột xác thành chín đại Thần Anh!

Chín Thần Anh ngồi xếp bằng bên trong cơ thể Diệp Lăng, cung cấp lực lượng đáng sợ không từ ngữ nào có thể hình dung được cho Diệp Lăng. Lúc này Diệp Lăng cảm thấy hắn có thể đấu một trận với cường giả Thần Anh hậu kỳ.

Thần Anh kỳ, bước một bước có thể bước lên trời, nhưng một bước đó cũng có thể bước vào con đường sinh tử!

Một cường giả Thần Anh trung kỳ đáng sợ có thể chém chết mười Thần Anh sơ kỳ, đây không phải là cường điệu.

Cảnh giới đột phá, không chỉ đơn giản là một cộng một, quan trọng hơn chính là lột xác là thăng hoa.

Mà lúc này, không có bất kỳ người nào biết Diệp Lăng lấy đâu ra sức chiến đấu đáng sợ như vậy, ngay cả Diệp Lăng cũng không hiểu rõ được.

Diệp Lăng chỉ biết là, vừa mới hắn còn phải chạy trốn tránh né Marshall D. Teach giết tới, mà lúc này hắn muốn giết Marshall D. Teach, thì giống như bắt gà con, dễ như trở bàn tay.

Marshall D. Teach ở đối diện thì đang cực kỳ phẫn nộ. Khinh người quá đáng, dù ngươi có đột phá, dù ngươi có mạnh mẽ vô địch nhưng trong trời đất này ai dám nói với gã đánh ra ba chiêu như vậy?

Trong lòng Marshall D. Teach vô cùng tức giận, gã cười lạnh một tiếng: "Ngươi đã muốn tìm chết, thì như ngươi mong muốn!"

Vừa nói xong, Marshall D. Teach bước ra một bước, ngay lúc gã muốn ra tay, thân hình khổng lồ của Tiểu Hắc đã xuất hiện trên đầu Marshall D. Teach.

"Ai ai, đừng làm gì vậy! Không nghe hắn nói sao, hắn phải tiếp ba chiêu của ta, một súc sinh như ngươi, cút xa ra cho ta!"

Mí mắt Marshall D. Teach nhảy lên, vội vã quát, đùa gì thế, nếu như Hắc Long này liên thủ với Diệp Lăng như vậy sao mình có thể sống được.

Diệp Lăng cười lạnh một tiếng, xua tay với Tiếc Hắc đang trên bầu trời kia, nếu hắn dám nói để Marshall D. Teach đánh ra ba chiêu, thì hắn có đủ tự tin!

"Thần quang chiếu khắp, một kiếm Diệt Thần!"

Marshall D. Teach hít sâu một hơi. Lúc này trong cơ thể tất cả lực lượng đều ngưng tụ trên thân kiếm, uy thế đáng sợ vô địch, giống như lập tức sẽ xuyên thấu qua lồng ngực Diệp Lăng.

Bá, Marshall D. Teach điên cuồng tìm tòi, thân thể giống như một vệt sáng, trong chớp mắt đã đến trước mặt Diệp Lăng.

Trường kiếm hung hăng đâm ra một cái, lúc đâm đến trước ngực Diệp Lăng thậm chí khoảng cách từ mũi kiếm đến ngực không đủ 1 cm, có thể giây tiếp theo Diệp Lăng sẽ chết.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên, trên bầu trời một đạo sấm sét đáng sợ, ầm ầm đánh xuống, mang theo màu đỏ tươi, uy lực trong đó làm cho người ta kinh sợ.

Ùng ùng, sấm sét đánh xuống, Marshall D. Teach đáng thương còn đang trong tư thế cầm kiếm, thì đã bị sấm sét đáng sợ đánh thân thể.

Bùm bùm, thân thể Marshall D. Teach trực tiếp bị sấm sét đánh trúng, sấm sét tràn ngập thân thể, chấn cho Marshall D. Teach run rẩy, trợn to hai mắt.

Sau một giây, Diệp Lăng cười gằn nhìn Marshall D. Teach trước mắt. Thân thể của tên đáng thương này đều bốc khói, tóc dựng thẳng, bi thảm không gì sánh được.

Marshall D. Teach hoàn toàn điên rồi, những tia sấm sét kia thật đáng sợ, vậy mà kém chút nữa đã thương tổn đến bổn nguyên của gã, lúc này trong lòng gã còn có chút kinh sợ đây.

Nhưng Marshall D. Teach thấy, đó nhất định là do Diệp Lăng dùng thủ đoạn. Nếu không sấm sét sao có thể thẳng tắp đánh vào thân thể gã.

"Hỗn đản! Ta cũng không tin, ngươi đi chết đi, Thiên Địa Chi Diệt, Chư Thần nổi giận!"

Trong khi đang nói chuyện, Marshall D. Teach di chuyển, thân thể đột nhiên vọt tới giữa bầu trời, hai bàn tay nâng lên một chút, một quả cầu tràn đầy linh lực đáng sợ xuất hiện trên hai tay kia.

Ong ong, không trung đều đang run động, đó là lực lượng tích góp từng tí một tạo thành uy thế đáng sợ của Marshall D. Teach. Góc áo của Marshall D. Teach bay phần phật, không gió mà bay.

Diệp Lăng cười nhạt, bỗng nhiên điểm ra một chỉ, trong cơ thể một luồng khí tức đáng sợ ầm ầm vọt ra, một tiếng rắc rắc vang lên, một đạo sấm sét to lón xuất hiện bên trong không trung.

Bùm bùm, sấm sét trực tiếp đánh vào quả cầu chưa chứa đầy năng lượng của Marshall D. Teach, sấm sét trực tiếp đánh nát quả cầu năng lượng kia.

Mà sau khi sấm sét kia biến mất thì cả người Marshall D. Teach bốc khói trắng, khuôn mặt đen thui, tóc hoàn toàn dựng thẳng lên.

"Hỗn đản! Lão tử liều mạng với ngươi, ngươi khinh người quá đáng!"

Thân thể Marshall D. Teach đều run rẩy, CMN quá khi dễ người, một lời không hợp liền dùng sấm sét, ngươi thật sự cho rằng ta không phát uy thì là con mèo bệnh sao!

Hưu, thân thể Marshall D. Teach vọt tới, điên cuồng giết đến chỗ Diệp Lăng, trường kiếm trong tay càng phóng ra ánh sáng đáng sợ, kiếm quang nhảy nhót.

Sưu sưu, kiếm quang tán loạn, đánh vào thên thể Diệp Lăng, kiếm quang đáng sợ đó không có phá hỏng đi phòng ngự đáng sợ của Diệp Lăng, nhưng trong chớp mắt kiếm quang đã đánh vào đôi mắt của Diệp Lăng

Xoạch, Diệp Lăng theo bản năng trực tiếp nhắm mắt lại, Marshall D. Teach cười dữ tợn, lúc này, tử kỳ Diệp Lăng đến rồi!

Ông, bỗng nhiên thân thể Marshall D. Teach lắc một cái, trường kiếm trong tay điên cuồng chém ra, xuyên thấu qua toàn bộ trời đất, sau đó lướt tới chỗ Diệp Lăng.

Răng rắc một tiếng, trên bầu trời một đạo sấm sét đỏ tươi đáng sợ đánh xuống, đánh nát thế công khủng bố kia.

Kèm theo đó, thân thể Marshall D. Teach hoàn toàn tê dại, cả người tràn ngập sấm sét, bùm bùm, sấm sét bắt đầu khởi động.

Marshall D. Teach cảm giác một ngón tay cũng không động đậy được, đôi mắt đờ ra, khí huyết trong thân thể bốc lên, chịu thương tích đáng sợ.

Phốc phốt, Marshall D. Teach trực tiếp phun một ngụm máu tươi, khí tức ủ rũ, vô cùng uất ức nhìn Diệp Lăng.

"Vì sao! Vì sao! CMN không phải ngươi nói tiếp ta ba chiêu sao!"

Marshall D. Teach phẫn nộ, tên nhóc Hoa Hạ đáng ghê tởm, nói tiếp ba chiêu, vì sao từng chiêu của ta ngươi đều phản kích lại.

Diệp Lăng ngại ngùng cười: "Nói cái gì đó, thực sự ta không nhúc nhích, chẳng qua ta còn phải cảm ơn ngươi, vừa rồi đạo sấm sét kia là Thiên kiếp độ Thần Anh kiếp của ta!"

Nghe được Diệp Lăng nói như vậy, nhất thời thân thể Marshall D. Teach chấn động, trong mắt xuất hiện sự phẫn nộ ngập trời.

"Hỗn đản! Nhóc con Hoa Hạ, con mẹ nhà ngươi, ngươi dám lừa ta!"

Diệp Lăng vội vã xua tay, vô cùng nghiêm túc nói: "Nói cái gì đó, ta cám ơn ngươi giúp ta Độ Kiếp mà!"

Bình Luận (0)
Comment