Diệp Lăng nhìn lại hai người phụ nữ có chút hưng phấn kia, không khỏi cười khổ một cái, lắc đầu.
Phụ nữ, thật sự là lòng tò mò hại chết con mèo, lòng tò mò của con người hại chết bao nhiêu người, đặc biệt là phụ nữ.
Diệp Lăng vẫn lặng lẽ dùng linh lực bảo vệ cho hai cô, tránh cho một lát sẽ xảy ra tình huống ngoài ý muốn, hoặc là có gì đó dọa sợ hai cô thì sẽ không tốt.
Chỉ là, nữ quỷ bị giam cầm trong Nhẫn Trữ Vật lại lặng lẽ xuất hiện ở trong phòng.
Trong nháy mắt, gió lạnh nổi lên, rèm cửa sổ và mấy thứ đồ trong phòng đều bị thổi bay lên, hơn nữa còn có một tiếng rít chọc thủng màng nhĩ của mọi người.
Một người phụ nữ mặc một bộ quần áo màu trắng, cứ như vậy cúi đầu đứng ở trong phòng, tóc dài rũ xuống, âm trầm khủng bố, khi nhìn đến làm cho người ta nổi trận da gà.
Mạc Tư Thanh và Lý Kỳ càng hoảng sợ hơn, thật là khủng khiếp. Hai cô cảm giác được trái tim mình đang nhảy lên điên cuồng, mặc dù biết rõ không nguy hiểm chút nào.
Ngay lúc này, đột nhiên người phụ nữ kia ngẩng đầu lên, lập tức sắc mặt của Mạc Tư Thanh và Lý Kỳ tái nhợt, bỗng nhiên có cảm giác không thể hô hấp được, chẳng qua trong nháy mắt một lực lượng nhu hòa đã xoa dịu đi sự xao động hoảng sợ của hai cô.
Người phụ nữ ngẩng đẩu kia, trong mắt, miệng mũi đều có máu tươi chảy ra, tròng mắt cũng không có con ngươi, đều là màu trắng.
Đáng sợ, thật là đáng sợ. Mạc Tư Thanh và Lý Kỳ đều cảm giác được tóc gáy sau ót dựng thẳng lên, thiếu chút nữa là ngất xỉu.
"Được rồi, thu lại bộ dạng lệ quỷ này của ngươi đi, nếu không, ta sẽ đánh ra một chưởng tiêu diệt ngươi, để cho ngươi hồn phi phách tán, không báo được thù!"
Diệp Lăng quát lạnh, giọng nói xen lẫn một tia thần lực uy nghiêm mênh mông cuồn cuộn, lập tức làm cho nữ quỷ ngẩn người, gió lạnh đáng sợ kia, hay tử khí nồng nặc gì đó, cũng biến mất giờ phút này.
Nữ quỷ kia cũng thu hồi lại bộ mặt lệ quỷ kia của mình, biến thành dáng vẻ của một người phụ nữ bình thường, chỉ là sắc mặt trắng bệch, nhưng ngũ quan vẫn rất xinh đẹp.
"Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì, muốn giết ta thì cứ giết đi, nếu không, sớm muộn gì ta cũng sẽ giết sạch những tên đàn ông xấu xa các ngươi, mỗi một người các ngươi đều chết không yên lành!"
Nữ quỷ điên cuồng gào thét, muốn phá tan sự giam cầm của Diệp Lăng. Chỉ là đáng tiếc, mỗi lần cô ta cử động, vòng ánh sáng màu vàng sẽ chậm rãi di chuyển lên xuống trên thân thể cô ta.
"Nếu ta muốn tiêu diệt ngươi thì cũng sẽ không nhiều lời với người. Ta biết nhất định cái chết của ngươi có ẩn tình gì đó, ngươi nói cho ta biết, ta có thể giúp ngươi."
Diệp Lăng chậm rãi nói, lúc này mọi người cũng đều thở hổn hển, con mắt nhìn thẳng vào nữ quỷ, nhìn kỹ lại, đợi đã, đúng là không có dáng vẻ đáng sợ như lúc nãy. Nhưng hơi thở trên thân thể cô ta lại làm cho người ta cảm thấy khó chịu.
"Ngươi giúp ta? Ha ha, buồn cười thật buồn cười, ta chết như thế nào, chính là bị một câu nói hại chết!"
Lập tức nữ quỷ điên cuồng rống lên, hình như nghĩ đến chuyện gì đó, nhất thời trong phòng nổi lên gió lạnh, kết quả Diệp Lăng run thân thể một cái, khí tức đáng sợ trực tiếp xông ra, xung quanh lại khôi phục lại dáng vẻ như lúc trước.
"Bây giờ ngươi đã chết, có thể lúc trước, người khác đã lừa gạt ngươi, lừa tiền hay sắc của ngươi. Nhưng bây giờ ngươi đã chết, đã thành quỷ, ta còn có thể lừa ngươi cái gì?"
Diệp Lăng kiên nhẫn nói, càng như vậy, hắn lại càng cảm thấy trong chuyện này có điều gì đó mờ ám, không bình thường.
Nữ quỷ nghe xong lời Diệp Lăng hình như trầm mặc lại, cảm giác dường như có chút đạo lí. Chẳng qua cô ta vẫn rối rắm, hiện tại cô ta không tin lời nói của bất kỳ người đàn ông nào.
Mà lúc này, Mạc Tư Thanh cũng đi ra, tất nhiên cũng lấy hết can đảm, tuy rằng biết có Diệp Lăng ở chỗ này thì sẽ không nguy hiểm gì nhưng vẫn sợ.
"Tôi nghĩ, cô nên nói ra, chúng ta đều là phụ nữ, tôi có thể nhìn ra, nhất định là cô có chuyện cũ, cô nói ra, chúng tôi tuyệt đối sẽ giúp cô hoàn thành tâm nguyện của cô.”
Giác quan thứ sáu của phụ nữ rất mạnh, Mạc Tư Thanh một chút cũng không cảm giác sai. Nữ quỷ trầm mặc, một phút sau, cô ta ngẩng đầu lên, giống như đã trãi qua một thời gian rất dài.
Nữ quỷ thê lương cười: "Cuộc đời của ta chính là một chuyện cười, một chuyện cười, ha ha!"
Tiếp đó, cô ta chậm rãi kể tất cả mọi chuyện bao gồm cả cái chết của mình. Chuyện cũ được chậm rãi kể ra, trong phòng mọi người đều ngẩn người.
Cô gái này tên là Vương Hi, là con gái duy nhất trong một gia đình khá giả ở vùng này. Chồng thì làm kinh doanh, có một con trai sáu tuổi, một nhà ba người sống rất hạnh phúc.
Một lần trên tiệc rượu, chồng cô ta dẫn cô ta cùng tham gia, trong tiệc rượu đó cô ta gặp một người mà hiện tạị lại trở thành người mà cô ta vô cùng hận, người đó tên là Dương Phi.
Dương Phi là một cái tên rất có thế lực, tuổi tác không lớn, chỉ chừng ba mươi tuổi, nhưng bối cảnh trong nhà lại vô cùng thâm hậu.
Mà điều khiến Vương Hi không ngờ chính là, Dương Phi nhìn trúng cô ta, trong lần gặp gỡ ngắn ngủi ấy, người phụ nữ khiến cho gã có cảm giác không bình thường kia hình như chán ghét gã.
Vì vậy ngày hôm sau, Dương Phi liền tìm đến chồng của Vương Hi, dứt khoát đưa ra yêu cầu, đó chính là gã muốn Vương Hi ngủ với gã một đêm. Còn về bồi thường gã sẽ cho chồng Vương Hi một công trình có giá 100 triệu, tất nhiên lợi nhuận kiếm được trong đó là không thể bàn cãi được.
Vương Hi không biết những người khác sẽ như thế nào, thế nhưng cô ta chỉ biết là, cô ta hi vọng chồng của mình sẽ không chấp nhận loại giao dịch này.
Kết quả, làm cho cô ta không tưởng tượng được chính là, chồng của cô ta đồng ý rồi, hơn nữa còn rất vui vẻ. Lúc đi làm về nhà, sau khi hắn ta nói chuyện đó xong, Vương Hi trực tiếp thưởng cho hắn ta một cái tát thật mạnh.
Chồng của Vương Hi bắt đầu quỳ xuống đất cầu xin, nói là do mình mộng du mới có thể nói lời ấy. Lúc đầu Vương Hi cho rằng chồng mình sẽ sửa đổi. Kết quả, làm cho cô ta không ngờ chính là, vậy mà tên đáng chết này lại lấy ra một thủ đoạn bẩn thỉu không gì sánh nổi, làm cả đời cô ta khó quên!
Không quá hai ngày, chồng Vương Hi sắp xếp một cuộc hẹn với cô ta, nói là vì bù đắp lỗi lầm nên đã sắp xếp một bữa tối dưới ánh nến.
Vương Hi cũng không suy nghĩ nhiều, nếu như mình không tin tưởng chồng mình, vậy còn có thể tin người nào?
Ở trong bữa tối, hai người bọn họ uống một ly rượu đỏ, kết quả, chuyện sau đó Vương Hi đều quên cả, cô ta chỉ biết là, lúc tỉnh lai, thân thể không mặc quần áo, mà trên thân thể mình Dương Phi đang điên cuồng hưng phấn gào thét.
Điên rồi, Vương Hi hoàn toàn điên rồi, kém chút nữa đã đập đầu tự tử, cô ta hận. Đến bây giờ còn không hiểu chuyện gì xảy ra thì cô ta chính là kẻ ngu.
Trong cơn tức giận, Vương Hi phát điên, túm lấy của quý của Dương Phi, điên cuồng đánh lên, cô ta điên rồi, hoàn toàn điên rồi, cũng hỏng mất rồi.
Kết quả, Dương Phi kém chút bị Vương Hi giết đi, của quý cũng gần bị kéo đứt, hai cái trứng bị nát một cái, bản thân bị trọng thương.
Kết cục này khiến mọi người không ngờ, không ngờ Vương Hi lại quyết tuyệt như vậy!
Mà chuyện sau đó lại càng làm cho tất cả mọi người bất ngờ, vốn chỉ là một việc như thế nhưng bản chất của nó đã thay đổi, phát triển thành một hướng khác.