Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 683 - Chương 683: Nhất Kiếm Phi Tiên

Chương 683: Nhất kiếm phi tiên

Sau khi ba người Diệp Lăng đánh lén thành công thì liền trốn mất dạng, trận đánh này của bọn họ rất bất ngờ, nếu không thì làm sao có thể giết được hai người trong khi đang nằm trong vòng vây trùng điệp của tám vị Thần Anh hậu kỳ kia chứ?

Tốc độ của nhóm ba người Diệp Lăng đạt tới cực hạn, ở nửa khoảng không, chỉ có thể nhìn thấy được những thân ảnh chợt lóe lên, rồi sau đó lập tức biến mất vô ảnh vô tung.

“Mau đuổi theo! Sau khi đuổi kịp thì lập tức giết chết chúng!”

Tám vị cường giả kia tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, thật ghê tởm, đối mặt với hai người vừa mới chết đi kia, chuyện này khiến bọn họ thật sự không biết phải ăn nói như thế nào khi trở về, chẳng lẽ chỉ nói qua loa đại khái?

Diệp Lăng vừa chạy trốn vừa luyện hóa hai đại Thần Anh vừa mới hấp thu được ở trong cơ thể, lực lượng đáng sợ đang điên cuồng thiêu đốt ở bên trong thân thể hắn, cả không gian cũng gần như sắp bị khí tức của Diệp Lăng phá nát.

“Không được rồi, tốc độ của bọn chúng nhanh quá!”

Vẻ mặt của Thiên Đế băng lãnh, Diệp Lăng cũng đã cảm nhận được sáu vị cường giả ở phía sau đang liên thủ với nhau, cho nên tốc độ của bọn họ càng lúc càng nhanh, linh lực cộng sinh của sáu vị cường giả tất nhiên sẽ mạnh hơn ba người bọn họ rồi.

“Không được, không thể cứ chạy như thế này mãi, cứ như vậy thì sớm muộn gì cũng phải đánh một trận, hơn nữa nếu tiếp tục như thế, lỡ như bọn họ đến nhờ Huyền Thiên Cung giúp đỡ, như vậy thì sẽ càng thêm phiền toái, chúng ta nhất định phải giết chết bọn họ!”

“Sáu người, một người đối phó với hai người, mọi người có trụ được không? Nhất là Tiểu Bạch, ngươi có thể ngăn cản được một lúc không!”

Diệp Lăng cắn răng, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay phát ra kiếm quang đáng sợ, kiếm quang lan tỏa ra sau đó hòa với đất trời, trong những người ở đây, người có tu vi thấp nhất đó chính là Diệp Lăng và Tiểu Bạch.

Tuy rằng Tiểu Bạch rất tài giỏi, thế nhưng nó vẫn không bằng Diệp Lăng, dù sao thì Diệp Lăng cũng có chín Thần Anh, một khi lực lượng hòa làm một, thì cũng xem như là một cường giả Thần Anh hậu kỳ .

“Trụ được! Yên tâm đi, ngươi đừng quên ta là Hỗn Độn Thánh Thú, có rất nhiều thủ đoạn ta chưa từng thi triển ra, lần mà cứ đến đây mà đánh đi!”

Tròng mắt của Tiểu Bạch lóe ra thần quang đáng sợ, chứa đầy chiến ý, nhưng chiến ý này điên cuồng bộc phát ra từ bên trong thân thể nó.

“Được! Vậy thì đánh đi, đợi lát nữa sau khi ta hét giết thì liền lập tức xoay người lại, đánh cho bọn chúng trở tay không kịp, chúng ta thả chậm tốc độ trước, một khi chịu không nổi nữa thì phải lập tức cầu cứu, đừng nên cậy mạnh!”

Diệp Lăng lên kế hoạch xong thì liền thả chậm tốc độ lại, thế nhưng trong mắt người thường thì nó vẫn rất nhanh, tuy nhiên điều này lại khiến cho đôi mắt của sáu vị cường giả kia lóe lên ánh sáng mừng rỡ.

“Ha ha! Đồ khốn kiếp, linh lực của chúng cuối cùng cũng bị hao tổn rồi, lên, nhân lúc bọn chúng suy yếu liền đến lấy mạng của chúng, trực tiếp giết chúng thôi!”

“Hai người một thú, ngày hôm nay tất cả bọn chúng đều phải chết ở chỗ này, làm lễ tế cho uy danh của Chúng Thần Điện chúng ta, giết!”

Sáu vị cường giả nhìn thấy tốc độ của ba tên đang điên cuồng chạy thục mạng ở phía trước kia đã bắt đầu chạm lại thì lập tức tỏ ra vui vẻ, đây là dấu hiệu của việc linh lực tiêu hao quá nhanh, có chút bắt không kịp tiết tấu.

Oanh, lực lượng trong cơ thể của sáu vị cường giả lập tức bộc phát ra, tốc độ của bọn họ cũng trở nên nhanh hơn, giống như ánh sáng.

Gần, càng lúc càng gần, Diệp Lăng cảm nhận được một sự yên tĩnh đáng sợ, càng là vào những lúc này, hắn lại càng không thể hoảng sợ, nếu không nhất định sẽ xuất hiện sơ xuất.

Hơn nữa, nếu như lúc này xảy ra bất kì sơ xuất nào, thì đó đều sẽ là đòn trí mạng đối với nhóm người bọn họ!

“Chính là lúc này, giết!”

Diệp Lăng đột nhiên điên cuồng hét lớn lên, thân thể hắn lập tức di chuyển, trong tay xách theo Nguyên Thủy Kiếm Thai điên cuồng đánh giết ra, kiếm quang tán loạn, như sấm như lửa.

Ùng ùng, một kiếm đánh ra, trong nháy mắt kiếm quang đáng sợ đã điên cuồng đánh về phía một cường giả ở phía sau, một kiếm chém ba kiếp, ba kiếm hợp thành một.

“Không ổn! Mau tránh ra!”

Một cường giả đang đứng đối diện với Diệp Lăng lập tức sợ hãi rống lên, thân thể vội vã muốn lùi lại, thế nhưng đã muộn, một kiếm này hung hăng đánh lên thân thể của gã ta.

Phịch một tiếng, lồng ngực của cường giả đó lập tức nổ mạnh, mặc dù hơi thở của gã ta đã trở nên yếu hơn, thế nhưng vẫn chưa đến mức không thể chiến đấu đực.

Mà lúc này, sát chiêu khủng bố của Tiểu Bạch cũng đã đánh ra, móng vuốt của nó vỗ xuống, thân thể khổng lồ di chuyển sau đó đánh lên người của một vị cường giả.

“Nghiệt súc, chết đi!”

Hai vị cường giả của Huyền Thiên Cung lập tức kêu lên, một kiếm chém ra, Tiểu Bạch thế mà lại không tránh không né mà trực tiếp nghênh đón, ánh sáng mà trắng trên người của nó gắt gao chặn lại một kiếm này.

Ầm ầm, giống như Thần Núi di chuyển, trực tiếp đụng vào một vị cường giả, đầu lâu chỉa vào, sau đó móng vuốt của nó lại tiếp tục đánh xuống đùi vị cường giả kia, hơn nữa sau khi đâm xuống xong liền lập tức chạy trốn.

Hưu, sắc mặt của một gã cường giả Huyền Thiên Cung khác lập tức đại biến, sau đó vội vã đi đến chi viện, mà ở bên kia, Thiên Đế cũng đột nhiên đánh lén tới, thế nhưng lại không có hiệu quả.

Chẳng qua Thiên Đế cũng đã sớm đoán được việc, bởi vì hai người đang đứng trước mặt ông ta, là hai người có tu vi mạnh nhất trong đám người này!

Một thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện ở trong tay ông ta, Thiên Đế cầm kiếm, những tia sáng đang phát ra trên thân kiếm kia không phải là kiếm quang, mà đó là Thái Dương Chi Hỏa, những âm thanh xì xèo đáng sợ phát ra khiến người ta tê dại cả da đầu.

“Một kiếm Thái Dương, một kiếm Thái Âm, chém!”

Rào rào, một kiếm chém ra, Thiên Đế thế mà lại lĩnh ngộ được lực lượng của Thái Dương và Thái Âm, điều này khiến cho mí mắt của Diệp Lăng đang đánh nhau ở bên kia cũng phải nhảy dựng lên.

Người này đúng là càng ngày càng khủng bố, hiện tại ông ta có thể tạo ra Thái Âm Thái Dương, vậy thì một khi ông ta đột phá thành Tiên, chỉ sợ rằng không bao lâu sau ông ta liền có thể trở thành Tiên Đế một lần nữa.

Hơn nữa khi đó, ông ta nhất định sẽ còn mạnh hơn Đông Hoàng Thái Nhất trước khi chuyển thế, địa vị của ông ta sẽ càng thêm uy hiếp mọi người, trách không được người này lại tự luyến đến mức tự xưng là Thiên Đế.

Lại nhìn về phía Diệp Lăng, sau khi dùng một kiếm đả thương một vị cường giả xong, hắn liền nghiến răng nghiến lợi, hai mắt trở nên âm u, cũng không thèm quan tâm vị cường giả đang đứng ở phía sau, trường kiếm kiếm của hắn đã đánh về phía gã vừa bị thương kia.

“Tam Thiên Kiếm Trận, Trận Diệt Yêu Ma!”

Rống, Diệp Lăng hét lớn một tiếng, ở sau lưng của hắn, xuất hiên chằng chịt Tam Thiên Kiếm Trận, vô cùng đáng sợ, giống như ong mật bay đầy trời, phát ra âm thanh ù ù.

Lả tả, âm thanh không gian bị xé rách đột nhiên vang lên, kinh động cả đất trời, cũng ngay vào lúc đó, lưng của Diệp Lăng liền bị đánh lên một quyền, thân thể Diệp Lăng chấn động, hắn bị cỗ lực lượng đáng sợ này đánh bật về phía trước.

Phốc phốc, hắn phun ra một ngụm máu tươi, cũng may thể phách của Diệp Lăng mạnh mẽ, nếu không, nếu không thì hắn đã bị một quyền đánh chết, mà nếu không chết thì cũng sẽ bị thương nặng.

Ầm ầm.

Không gian cũng đều chấn động bởi sát khí của Tam Thiên Kiếm Trận, kẻ đang đứng ở đối diện lập tức trợn to mắt, hai quả đấm đột nhiên đánh ra, trực tiếp phá nát hơn một nửa Tam Thiên Kiếm Trận đang đánh về phía gã ta.

Thế nhưng vẫn còn lại một nửa, gã ta căn bản không kịp phá giải, kết quả toàn bộ những Tam Thiên Kiếm Trận đáng sợ kia đều đánh lên người gã ta.

Phốc phốc, thanh âm khiến người ta rợn cả tóc gáy,thân thể của gã cường giả kia chấn động,nhìn thấy từng chuôi Tam Thiên Kiếm Trận xuyên thấu qua lồng ngực của gã ta, sau đó hơi thở của gã ta cũng dần dần yếu đi.

“Chết!”

Rống, gã cường giả kia ngửa mặt lên trời hét lớn, mặc dù đã bị thương nặng, thế nhưng gã ta lại càng thêm điên cuồng hơn, giống như Lang Vương khát máu.

Khác với Diệp Lăng, sau khi bị đánh lén xong, hắn lại mượn cỗ lực lượng này để đánh về phía gã cường giả đang điên cuồng gào thét kia, mà một màn này, lại khiến cho vị cường giả vừa mới đánh lén hắn kia ngẩn người.

Vốn dĩ tốc độ ban đầu của Diệp Lăng đã nhanh, thế nhưng lúc này tốc độ của hắn lại càng nhanh hơn, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay điên cuồng đâm về phía trước một cái.

Bá.

Kiếm quang nở rộ, giống như đang tô điểm thêm cho bầu trời.

“Nhất Kiếm Phi Tiên!”

Oanh, kiếm quang đáng sợ nở rộ trong mắt gã cường giả đang ngửa mặt lên trời gào thét kia, đúng là rất đẹp!

Bình Luận (0)
Comment