Diệp Lăng tuyệt đối không cho phép con của mình trở thành một công tử bột chỉ biết dựa vào gia thế của gia đình để làm điều xấu xa. Nếu thật sự chuyện đó xảy ra, Diệp Lăng chắc chắn sẽ không do dự mà đấm vào mặt của nó.
Ngay cả Mộc Lang cũng thế, nó được thừa hưởng dòng máu của Diệp Lăng và tương lai sẽ không phải là một kẻ tầm thường.
Trầm Nguyệt Tâm thở dài: “Là một người mẹ, em cũng muốn nhìn con mình vượt trội hơn mọi người. Nhưng có lẽ đợi đến khi đứa trẻ chào đời, có thể tự chủ được ý kiến của mình, em cũng sẽ không can thiệp vào lựa chọn của nó.”
Trầm Nguyệt Tâm đang mang trong bụng một bé gái. Cho nên cô rất hiểu được vì sao các bậc cha mẹ lại luôn mong con cái mình sẽ thành rồng, thành phượng.
Bởi vì trên thế giới này không cần những kẻ yếu ớt. Thế giới này rất thực tế ở chỗ, những kiêu hùng thì luôn được coi trọng, còn các anh hùng thì thường bị bỏ qua.
Bởi vì chỉ có kiêu hùng mới có thể tồn tại, còn anh hùng rồi cũng sẽ chết đi. Câu chuyện cũ của bọn họ sẽ như mặt trời lặn về phía Tây, cuối cùng cũng chỉ là ánh tà dương rực rỡ nhất.
Sau khi trở về Hoa Hạ, nửa tháng sau, cơ thể Thần Phong đã hồi phục rất tốt. Diệp Phi và Ngạo Hồng Trần lại trở về quốc gia chiến loạn kia để lịch luyện.
Mọi việc trôi qua rất suôn sẻ. Nhưng Diệp Lăng luôn có cảm thấy điềm báo về một điều gì đó không ổn.
Một nguồn sức mạnh đáng sợ đang phong tỏa toàn bộ căn phòng của Diệp Lăng. Ở trong đó, Diệp Lăng lấy ra bình máu đáng sợ kia.
Dòng máu vẫn đang chậm rãi di chuyển, tựa như là một khối sức mạnh có thể hủy diệt cả thế giới. Đang khẽ run lên, một khi bộc phát sẽ phá hủy tất cả!
“Đây rốt cuộc là máu của ai? Tại sao ngay cả mình cũng có cảm giác bất an?”
Diệp Lăng lẩm bẩm. Dòng máu này tuyệt đối không tầm thường, tối thiểu nhất cũng là nguồn gốc sinh mệnh của một vị tiên nhân. Nếu không, chắc chắn sẽ không khủng khiếp như vậy.
“Nhưng mà cũng tốt. Không ngờ đi ra ngoài một chuyến lại thu hoạch được thứ ngoài ý muốn này. Haha, đây coi như là sự lưu luyến mà lão già Thượng Đế kia dành cho mình chăng?”
Diệp Lăng bĩu môi, chỉ tay điểm một cái. Dòng máu đáng sợ trực tiếp bay lên không trung, bộc phát ra sức mạnh khủng khiếp, không ngừng tấn công vào cấm chế mà Diệp Lăng bố trí.
“Chậc chậc, may là mình đã kiềm chế nó. Nếu không đợt khí tức này phát ra có thể sẽ làm cho nhà của mình bị san bằng mất.”
Diệp Lăng mỉm cười, hết sức hài lòng. Dòng máu này có lẽ sẽ mang đến cho hắn tài phú không thể tưởng tượng được!
Bàn tay của Diệp Lăng phát ra lực cắn nuốt đáng sợ, bao lấy dòng máu kia, bắt đầu điên cuồng luyện hóa.
Nếu chỉ đơn giản thôn phệ thì tuyệt đối không được, dù sao huyết dịch này cũng không phải phàm phẩm, nhất định phải luyện hóa nó. Nếu trực tiếp thôn phệ, Diệp Lăng sợ rằng mình cũng không khống chế nổi.
Khi dòng máu bị chia cắt thành những tia lực lượng và bị Diệp Lăng thôn phệ, một nguồn khí tức đáng sợ phóng lên tận trời.
Đôi mắt của Diệp Lăng dần dần đóng lại, bắt đầu chuyên tâm bế quan. Hắn muốn làm một lần hấp thụ hết dòng máu này!
Lúc này, trên đỉnh núi Chúng Thần, sợi xích đáng sợ dường như đại diện cho sự cấm chế đang điên cuồng rung động, sức mạnh chấn động thiên địa, vô cùng đáng sợ.
“Khốn khiếp! Là ai đã cướp đi bảo vật của ta? Mau lập tức điều tra cho ta, đồng thời giết chết hắn!”
Vị điện chủ đáng sợ của Chúng Thần Điện hoàn toàn điên lên. Dòng máu kia là manh mối mà hắn đã tốn bao nhiêu công sức mới có được.
Hơn nữa, để che giấu tai mắt người khác, hắn chỉ phái ra một cường giả Thần Anh cảnh sơ kỳ. Không ngờ chuyện bí mật như vậy vẫn khiến cho bảo vật của hắn bị đánh cắp.
Nửa tháng sau, Thần Phong gấp gáp dậm chân trong đại sảnh trang viên của Diệp Lăng, không ngừng nhìn vào trong phòng của Diệp Lăng, sắc mặt lo lắng.
“Chậc chậc, sao còn chưa đi ra? Ngươi mà không đi ra thì sẽ xảy ra nhiều tai họa lắm đấy!”
Thần Phong cực kỳ tức giận. Đột nhiên, điện thoại của hắn vang lên. Sau khi nhấc máy, sắc mặt hắn nhanh chóng trở nên u ám.
“Sao rồi? Lại xảy ra chuyện rồi sao?”
Diệp Vô Đạo ở một bên lạnh lùng nói, Thần Phong khẽ gật đầu: “Đúng vậy, lại một vị cao thủ cảnh giới Tiên Thiên khác chết dưới tay một kẻ ngoại quốc không rõ nguồn gốc.”
“Khốn khiếp! Đây đã là mười hai mạng người rồi. Mọi chuyện sắp rối tung lên mất, mình nên làm cái gì đây?”
Thần Phong thấp giọng gầm lên. Từ mười ngày trước, đột nhiên trong thành phố Đông Hải xuất hiện những người ngoại quốc, hơn nữa những người ngoại quốc này còn liên tục gây ra những rắc rối.
Bọn chúng không chỉ nhằm vào võ giả Hoa Hạ, mà ngay cả những người bình thường cũng không bỏ qua. Sự việc lần này thực sự khiến cho cục Di Năng phát hỏa.
Thật là khinh người quá đáng! Đây là Hoa Hạ. Không phải là nơi các ngươi có thể làm mưa làm gió. Bất cứ ai dám làm loạn tại đất Thần Châu thì đều phải chịu chết!
Thế nhưng chuyện càng về sau càng mất không chế, đám cường giả đó không hề để cục Dị Năng vào mắt, trực tiếp khai chiến.
Cuối cùng xảy ra một vấn đề lớn, hầu hết chiến binh của cục Di Năng đều bị thương, đến cả Thần Phong cũng bị đánh bại.
Bị đánh bại liên tiếp khiến Thần Phong gần như sụp đổ. Từ khi nào mà cường giả Kim Đan Kỳ lại trở nên vô dụng như vậy chứ?
Thế là Thần Phong tiến vào Võ giới, mời mấy cường giả Kim Đan Kỳ, thậm chí là Độ Kiếp sơ kỳ ra trận. Thế nhưng dù vậy, cũng phải chịu thất bại ra về.
Sau đó, những kẻ kia không biết vì cái gì lại chuyển sang nhắm vào võ giả Hoa Hạ, thậm chí còn đến cửa thách thức từng người một.
Lần này, thương vong nặng nề. Quan trọng hơn là, trong mấy ngày nay, trang viên của Diệp Lăng liên tiếp bị cường giả nước ngoài công kích.
Đương nhiên, có tiểu Hắc và tiểu Bạch ở đây, chỉ cần không phải là đại lão của Huyền Thiên Cung hay Chúng Thần Điện đích thân đến thì đều bị đánh bại.
Thế là ý định mời tiểu Hắc, tiểu Bạch rời núi của Thần Phong cũng đành phải hoãn lại. Dù gì lúc này, sự an toàn của trang viên Diệp gia vẫn là quan trọng nhất.
Tiểu Hắc, tiểu Bạch nhìn thấy Diệp gia trang phải chịu công kích, cũng không thể rời khỏi.
Theo bọn họ, an nguy của Diệp gia mới là quan trọng nhất, còn lại đều phải đợi Diệp Lăng xuất quan rồi mới xử lý tiếp. Nếu không, sẽ không có bất kỳ ai có thể bắt bọn họ rời khỏi.
Ba ngày trước, tập đoàn Hoa Mỹ, tập đoàn Trọng Sinh và tửu nghiệp Long Đằng và tất cả sản nghiệp của nữ nhân của Diệp Lăng đều phải hứng chịu những sự tấn công ở mức độ khác nhau.
Tên tội phạm không rõ nguồn gốc này đã khiến cho dây xích của toàn bộ Diệp gia phải chịu một sự khủng hoảng trong khoảng thời gian này.
Có thể thấy rằng, đám cường giả ngoại quốc không rõ lai lịch kia đang nhắm vào Diệp Lăng. Bọn hắn muốn ép Diệp Lăng phải ra ngoài.
Đúng lúc này, Diệp Lăng ở trong phòng đột nhiên mở mắt. Dòng máu lơ lửng trên không trung đã bị hắn hoàn toàn thôn phệ.
Bùm!
Diệp Lăng đứng lên. Ngay lập tức khiến toàn bộ không gian trong căn phòng sụp đổ.
Sau khi thôn phệ hết dòng máu kia, Diệp Lăng như được thay da đổi thịt. Rốt cuộc hắn cũng biết, ai là người sở hữu dòng máu mạnh mẽ thần bí này.