Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 728 - Chương 728: Vạn Ma Luyện Ngục.

Chương 728: Vạn Ma Luyện Ngục.

Vạn Ma Luyện Ngục?

Diệp Lăng hít một hơi thật sâu, chiến ý trong mắt sụt giảm đôi chút. Ngay lúc hắn đang chiến đấu hăng sau lại bị người ta cắt đứt, đương nhiên sẽ không dễ chịu gì.

“Chậc chậc, ta không ngờ điện chủ Chúng Thần Điện lại có thủ đoạn âm độc như vậy. Nghe cái tên cũng ghê gớm đấy, thử xuất ra cho ta xem nào!”

Diệp Lăng cười khẩy. Thế nhưng hắn còn chưa nói dứt lời thì khung cảnh xung quanh hắn đã bắt đầu biến đổi, từng vòng sáng màu đen vây lấy hắn.

Bên trong vầng sáng lấp lóe đó chính là một nguồn sức mạnh quỷ dị đang không ngừng thăm dò, tìm cách cướp đi tâm trí của Diệp Lăng.

Hú!

Đột nhiên, một tiếng hét thê thảm vang lên, một bóng ma đáng sợ xuất hiện phía trước Diệp Lăng.

Bóng ma với mái tóc bù xù, chảy máu khắp người mang theo sát khí và oán khí cuồn cuộn, rõ ràng là một linh hồn bị sát hại.

Bùng.

Chưa kịp chuẩn bị, nó đã nổ tung vào người Diệp Lăng. Diệp Lăng lảo đảo, mặc dù không bị thương nhưng sắc mặt lại tái mét.

“Ngươi đường đường là điện chủ Chúng Thần Điện, vậy mà lại tu luyện trận pháp ác độc như vậy. Chẳng lẽ ngươi không sợ thứ các ngươi gọi là Chúa sẽ đến lấy cái mạng chó nhà ngươi sao?”

Diệp Lăng gầm lên. Trận pháp này rõ ràng được xây dựng nên từ rất nhiều nhân mạng, khổ luyện mà thành. Bởi vì bên trong trận pháp này ngưng tự tất cả những cảm xúc tiêu cực.

Hoảng sợ, tuyệt vọng, tử vong, phẫn nộ, báo thù gần như tất cả các mặt xấu đều tồn tại trong nó.

“Ta không tin Chúa, tin ngưỡng của ta chỉ có Thủy tổ Caina. Ngươi cũng đừng quên, ngài Caina vĩ đại cũng là người đầu tiên dùng thứ này để giết người!”

Đôi mắt của điện chủ Chúng Thần Điện không có một chút cảm xúc nào, tựa như sự tồn tại của hắn chỉ vì mục đích tàn sát vậy.

Diệp Lăng thở dài, cười khẩy: “Ta quên mất, ngươi chỉ là một con chuột khổng lồ có cánh, cả đời cũng chỉ có thể sống trong bóng tối.”

“Nói thế nào nhỉ, điện đường đại diện cho cả phương Tây lại không có một chút tia sáng nào, âm u tăm tối.”

Diệp Lăng chế nhạo nói. Điện chủ Chúng Thần Điên lại lắc đầu. Đột nhiên, trên Chúng Thần Sơn, tiểu Hắc đã xông đến giữa sườn núi, là nơi mà các cường giả Thần Anh trung kỳ sinh sống.

“Tiểu bối, ngươi nhất định phải chết. Nhưng cứ từ từ đã, ta sẽ tự tay lột da, bóc gân tên khốn khiếp đã tàn sát người của Chúng Thần Điện ta trước, để nó đi cùng ngươi xuống địa ngục.”

Leng keng, leng keng.

Điện chủ Chúng Thần Điện chỉ tay một cái. Ngay lập tức, bên trong đại trận Vạn Ma Luyện Ngục xuất hiện một đám ma quỷ điên cuồng gào thét.

Đám ma quỷ đó nhe răng nhếch miệng, giương nanh múa vuốt, tràn ngập khí tức đáng sợ. Chúng muốn giết người, muốn trả thù!

Diệp Lăng hít một hơi thật sâu, đôi mắt khẽ nhắm lại, suy nghĩ trở nên trỗng rỗng, không còn một chút tạp niệm, tựa như đã giác ngộ theo Đức Phật.

Bùm.

Một bóng ma nổ tung trên người hắn, Diệp Lăng lui lại phía sau, phun ra một ngụm máu tươi.

Thật đáng sợ. Nếu dùng Vạn Ma Luyện Ngục này để giăng bẫy mười tám cường giả Thần Anh đỉnh phong thì cũng không thể trốn thoát được.

Để phá được trận pháp thì phải tìm được tâm trận, thế nhưng mấu chốt chính là trận pháp này không có tâm trận, chỉ có thể dùng cường lực để phá vỡ nó.

Mà sức mạnh để có thể phá vỡ nó phải hơn hẳn sức mạnh của điện chủ Chúng Thần Điện. Trên đời này, có mấy người làm được như vậy?

Nhưng cho dù có được sức mạnh như vậy thì cũng không thể thoát ra được. Bởi vì yêu cầu tiếp theo chính là điện chủ Chúng Thần Điện không thao túng trận pháp này nữa. Nếu không, chỉ cần ngươi làm vỡ một góc, hắn sẽ ngay lập tức bù đắp lại.

Thế nhưng Diệp Lăng bây giờ lại như một vị Phật đi lại giữa bầy chúng sinh. Sự thật cũng chính là như vậy, vì hiện tại hắn đang thi triển tâm pháp của giới Phật, Đại Lưu Ly Tâm Pháp.

Ngã như lưu ly, vô hà vô tỳ, hành tẩu thiên địa, phúc lâm chúng sinh, vạn ác giai tị, phật âm hạo tồn!

Bùm bùm bùm.

Liên tiếp là những bóng ma nổ tung trên cơ thể Diệp Lăng. Ban đầu, Diệp Lăng không ngừng bị đánh lui thổ huyết, thế nhưng bây giờ xung quanh hắn lại lộ ra một vòng kim quang.

Kim quang lấp lóe bên ngoài cơ thể Diệp Lăng. Mà vòng kim quang đó lại như là khắc tinh của đám yêu ma kia.

Từng bóng ma nhanh như chớp biến mất, hoặc là vọt tới bên cạnh Diệp Lăng nhưng đều bị kim quang luyện hóa.

Diệp Lăng mở mắt ra, đôi mắt sáng như thần quang lưu ly, hạo khí vĩnh viễn tồn tại trong tim. Diệp Lăng bước lên, nhất thời, toàn bộ thiên địa nở ra từng đóa hoa sen.

Hoa sen có chín cánh, mỗi một cánh hoa tràn đầy sức sống, lóe ra thất thải thần quang, tinh lọc hết thảy tà ác nhân gian.

“Điện chủ Chúng Thần Điện, tà ác của ngươi sẽ vĩnh viễn bị trấn áp!”

Diệp Lăng hét lên. Âm thanh từ giọng nói của hắn giống như phật độ thế nhân. Đại trận Vạn Ma Luyện Ngục không ngờ lại đột nhiên vỡ vụn.

Cơn mưa xối xả trên trời cũng dừng lại một chút, ngay sau đó, lại càng thêm dữ dội, gió lớn cuồng bạo.

Điện chủ Chúng Thần Điện lui bước, trên mặt mang theo thần sắc khó tin: “Không! Không thể nào! Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao lại có nhiều thủ đoạn như vậy?”

“Dù cho ngươi tu luyện từ khi mới sinh ra, thậm chí là tu luyện ngay trong bụng mẹ thì cũng không thể mạnh như vậy được!”

“Linh hồn của ngươi mới có hơn hai mươi tuổi, tại sao ngươi lại có được nguồn sức mạnh thần bí và uy lực như thế?”

Điện chủ Chúng Thần Điện điên cuồng gào thét. Linh hồn của một người sẽ ghi lại năm tháng mà họ sống, linh hồn Diệp Lăng quả thật như là mới sinh. Ít nhất trong mắt điện chủ Chúng Thần Điện thì cũng giống như một đứa trẻ mới được sinh ra.

Thế nhưng uy lực của hắn lại mạnh như trời giáng. Hơn nữa, thần thông mà Diệp Lăng vừa sử dụng, rõ ràng là thần thông bí mật của Phật môn, nhưng làm sao hắn có thể biết được?

Diệp Lăng cười khẩy, khí tức Phật Đà trên thân nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sát khí tàn bạo, như là một sát thần mới đi ra từ trong chín tầng địa ngục.

“Muốn biết sao? Đợi đến khi ngươi chết, ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Diệp Lăng nói xong, nhẹ nhàng rút thanh kiếm ra, chân đạp mạnh. Thân thể như đang bùng cháy, hừng hực vô cùng!

Vù. Cuồng vũ kiếm pháp lại một lần nữa xông ra, điện chủ Chúng Thần Điện lập tức kinh hãi, cầm đại kiếm trong tay nhưng lại nghiến răng nghiến lợi, không biết phải làm sao để chống lại.

Thanh kiếm phóng ra như mưa sao băng, chớp mắt đã tới.

Kiếm phi như một con đại bàng, như sao băng lộn ngược.

Nhanh như thiểm điện.

Cứng rắn như núi.

Vù vù.

Tốc độ kiếm của Diệp Lăng nhanh vô cùng, người nhìn cũng chỉ có thể thấy được những vệt sáng mà không thể nhìn thấy được chính nó.

Điện chủ Chúng Thần Điện cũng chật vật, cay đắng trong lòng. Tên này quá mạnh!

Đột nhiên, trong một lúc sơ suất, thanh kiếm ngay lập tức xuyên thẳng qua mắt của điện chủ, máu tươi ròng ròng chảy ra.

Những giọt máu màu đen nhỏ xuống mặt đất, va vào những hạt mưa mà không bị tan vỡ, ngược lại càng trở nên vững chắc.

Bình Luận (0)
Comment