Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 788 - Chương 788: Huyết Mạch Phản Tổ.

Chương 788: Huyết mạch phản tổ.

Sau khi chiếc kén vang lên âm thanh bo bo, Diệp Lăng và Địa Tạng Vương đều vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy ở trên bầu trời có một vệt sáng màu vàng tráng lệ đang từ từ xuất hiện.

Màu vàng chói mắt, giống như chó cũng giống như yêu, trong thân xác ấy ẩn chứa khí tức đáng sợ hung tàn, chỉ một hơi thở thôi cũng đủ chấn động cả đất trời.

“Kim Mao Hống!”

Con ngươi trong mắt Diệp Lăng dao động dữ dội, vị này chính là Kim Mao Hống dưới toạ của Phật Tổ Như Lai, là một trong những yêu thú mạnh nhất trong thiên địa, đáng sợ vô cùng.

Nghe nói năm xưa vì thu phục nó, đến cả Phật Tổ Như Lai cũng phải tốn không ít công sức, thậm chí còn suýt chết. Phải biết Kim Mao Hống này chỉ là Cửu Kiếp Tiên Đế, còn Phật Tổ Như Lai đã đột phá đến cảnh giới thiên địa khác rồi.

Diệp Lăng và Địa Tạng Vương đều không ngờ đến, một tên chỉ mới đột phá xong, sao có thể dẫn ra đươc thứ lâu đời như thế. Bởi vì Kim Mao Hống dưới toạ của Phật Tổ Như Lai có thân phận vô cùng tôn quý.

Nhưng Diệp Lăng và Địa Tạng Vương đều rất rõ ràng, vị này tuy được coi như là yêu thú của Phật Tổ, nhưng trên thực tế, địa vị cũng là một cây đại thụ ngang hàng ngang vế với Phật Tổ,

Đương nhiên, hai người đều chẳng có chút sợ hãi nào, chẳng qua là thấy kinh ngạc mà thôi. Nếu chỉ nói đến tu vi, lúc lên đến đỉnh cao, Diệp Lăng và Địa Tạng Vương cũng chẳng kém nó.

“Chẹp chẹp, không ngờ rằng Kim Mao Hống lại ở địa ngục, thật là hiếm thấy đó.”

Địa Tạng Vương khẽ cười, Kim Mao Hống có thân hình to lớn mọc đầy lông vàng, tròng mắt đầy vẻ dữ tợn, nhìn nhìn Địa Tạng Vương rồi gật đầu, lúc hắn nhìn Diệp Lăng lại hơi ngẩn ra giây lát.

Hơi thở của Diệp Lăng quá mức quen thuộc, lúc đó hai người thậm chí còn từng giao thủ. Kết cục đương nhiên là không ai biết.

“ Có phải ta hoa mắt không đây? Ngươi vẫn còn sống sao?”

Kim Mao Hống kinh ngạc vô cùng, rồi ngay lập tức trở lên dữ tợn, thần sắc độc ác: “ Ha ha! Cửu Kiếp à Cửu Kiếp! Ngày trước ngươi tung hoành tam giới, bây giờ thì sao? Chẳng qua chỉ là một Địa Tiên mà thôi.”

“ Bản toạ chỉ hắt hơi một cái cũng có thể làm thịt ngươi, ha ha, mối thù ngươi làm ta bị thương lúc đầu, ta vĩnh viễn cũng không quên được! Bây giờ rốt cuộc cũng tìm được cơ hội phục thù rồi!”

“ Ngươi có biết là, lúc biết ngươi chết, bản toạ cảm thấy tức giận vô cùng, nghĩ rằng không thể báo thù ngươi nữa, không ngờ ông trời đúng là có mắt!”

Tròng mắt Kim Mao Hống trong chốc lát ngập tràn lệ khí, Diệp Lăng cảm nhận được luồng gió hung tợn xông đến cơ thể mình, dường như hàng nghìn hàng vạn chiếc đao sắc đang đâm cắt vào xương.

“Kim Mao Hống, đừng có phát điên với ta ở đây nữa, ngươi không làm hại được ta đâu. Với lại dù có được, ta dám đảm bảo, trong tam giới không có ai có thể bảo vệ chân thân của ngươi!”

Diệp Lăng cũng thản nhiên không sợ hãi, hắn là kẻ chẳng sợ hãi thứ gì trên đời. Nếu như thật sự chọc hắn tức giận, hắn sẽ trực tiếp đột phá, bay đến lãnh thổ Cửu Kiếp, dẫn theo đại quân giết đến Linh Sơn!

Kim Mao Hống ngẩn ra, lại lập tức cười dữ dằn: “ Cửu Kiếp! Cho đến bây giờ, ngươi vẫn cứng mồm cứng miệng như thế. Chậc chậc, đúng là làm cho ta thấy chán ghét ngươi?”

“ Được rồi, chuyện của ngày trước sau này bàn tiếp, Cửu Kiếp đạo hữu ở chỗ của ta, thì chính là khách của ta, đừng có làm khách quý của ta kinh động.”

Địa Tạng Vương từ tốn nói, thần sắc thản nhiên. Nếu như thật sự động thủ, thì hắn có sợ ai, dù cho Như Lai có xuống địa ngục, ở địa giới của Địa Tạng Vương cũng tuyệt đối không chiếm thế thượng phong, chứ đừng có nói là Kim Mao Hống.

“Kim Mao Hống, ngươi có biết xấu hổ không đó? Chẳng phải ngươi sợ mấy nữ nhân nhà ta đánh giết Linh Sơn sao, giả làm kẻ ác ở đây làm gì. Nơi nào mát mẻ thì đến nơi ấy, lão tử ta đây chẳng có thời gian tán gẫu với ngươi đâu.”

Diệp Lăng lạnh giọng nói, Kim Mao Hống ở phía đối diện ngại ngùng cười. Hắn với Diệp Lăng cũng chẳng có thâm thù đại hận gì, lời ban nãy chẳng qua chỉ là để hù hoạ Diệp Lăng mà thôi.

Nếu như nói đến mấy vị chủ mẫu trong nhà Diệp Lăng, thì hắn đúng là vô cùng sợ hãi. Mấy nữ nhân đó không có tính người đâu, nếu chọc giận họ rồi, thì có chạy khắp thiên địa cũng không trốn nổi.

“ Ta đến đây là vì cảm nhận được huyết mạch đời sau của ta sắp đột phá rồi, với lại còn cảm ứng được là ở địa ngục nên đến xem xem thôi.”

Kim Mao Hống cười khẽ, con ngươi nhìn chằm chằm vào chiếc kén sắp sửa nứt ra, xung quanh toàn là vết nứt. yêu khí lởn vởn, lệ khí sinh sôi mạnh mẽ.

Chỉ có điều, trong yêu khí nồng đậm, vậy mà lại có một tia kim quang của thần thánh cùng với thần mang bảy màu, còn có lẫn cả một tia Phật quang mỏng manh.

“ Thì ra là đời sau của ngươi. Cái đồ nhà ngươi cũng là Hạn Bạt biến thành Hống à?”

Diệp Lăng phất phất tay. Hạn Bạt là một trong tứ đại thi vương, trong đó nổi danh nhất là Tướng Thần, cũng là một Tướng Thần hút máu. Cho nên nói trong thế tục, những cương thi đáng sợ đều là đời sau của Tướng Thần.

“ Ừm, có một chút huyết mạch của ta. Các ngươi cũng biết, mạch này của ta vốn đang nhạt dần, hiện tại khó khăn lắm mới có một đứa đời sau, nên ta mới vội vã đến đây.”

“ Ai dám động vào đời sau của ta, bản toạ dù có phải lột da cũng phải bảo vệ nó.”

Kim Mao Hống dữ tợn cười. Trong chốc lát, chiếc kén đột nhiên vỡ vụn, một luồng kim quang xông thẳng lên trời, Diệp Lăng cùng Địa Tạng Vương ở trên không trung cũng không nhịn được mà nhắm mắt lại.

Khi ánh sáng tan đi, con Hạn Bạt ở trên đất kia đã trở thành một Kim Mao Hống to lớn, nhưng vì cảnh giới quá thấp, với lại lông tóc biến thành màu vàng, mới khiến cho mọi người kinh ngạc. Lông tóc Kim mao Hầu mới đột phá, đáng ra phải là màu trắng, sau đó thành màu đỏ, rồi thành màu đen, cuối cùng là màu vàng, rồi mới thành Kim Mao Hống.

Nhưng hiện tại, tên này vừa mới đột phá đã trở thành Kim Mao Hống. Không chỉ Diệp Lăng và Địa Tạng Vương, thậm chí cả Kim Mao Hống ở trên không trung cũng kích động vô cùng.

“ Ha ha! Huyết mạch phản tổ! Huyết mạch phản tổ đó!”

Kim Mao Hống kích động vô cùng, trong thân thể của bất cứ yêu thú nào cũng đều có một chút huyết mạch của thuỷ tổ thời viễn cổ và đều có thể thức tỉnh. Một khi thức tỉnh thì sẽ trở thành một sức mạnh đáng sợ. Mà bây giờ, tên Kim Mao Hống này, lại có huyết mạch phản tổ!

“Mau mau mau!”

“ Trở về với bản toạ, ta sẽ đích thân dạy bảo ngươi. Mẹ kiếp, tộc Kim Mao Hống chúng ta cuối cùng cũng có một đứa có thể đạp trời đạp đất rồi, lão tổ ta đây vui mừng quá đi!”

Kim Mao Hống kích động vô cùng, khiến cho cơ miệng Diệp Lăng và Địa Tạng Vương đều không nhịn được mà giật giật. Đầu tên này bị chịu kích thích lớn quá rồi, tuy là kích động nhưng cũng không cần biểu hiện quá đà thế chứ.

Nhưng chuyện khiến cho mọi người kinh ngạc đến ngẩn người lại xảy ra, chính vào lúc này, Kim Mao Hống ở dưới đất lại đột nhiên bay đến bên cạnh Diệp Lăng, thậm chí giương mắt nhìn lão tổ ở trên không trung.

“ Rất xin lỗi, ta sinh ra do sự thức tỉnh của đạo nhân quả, nên ta sẽ trở về với hắn, núi đao biển lửa cũng không rời.” Tiểu Kim Mao Hống hét xong mấy câu này, liền khiến cho lão tổ Kim Mao Hống ở trên không hoàn toàn ngẩn người.

Ngay sau đó, sắc mặt Kim Mao Hống trở nên dữ tợn, con ngươi mang theo sát khí: “ Cửu Kiếp! Ngươi thật sự muốn chơi trò sống còn với ta có phải không?”

Bình Luận (0)
Comment