Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 801 - Chương 801: Tam Đại Vương Mẫu

Chương 801: Tam đại vương mẫu

Hết rồi, hết thật rồi, bất kì ai trong số họ cũng có khả năng làm cả tam giới kinh hãi.

Cường giả ở khắp thiên hạ vây quanh hai mươi vị thần và Saraha ở giữa, gương mặt to lớn nào cũng hoảng sợ vô cùng, thậm chí có kẻ còn muốn tự tử.

Khó chịu, muốn khóc có lẽ chính là suy nghĩ thích hợp nhất trong lòng bọn họ.

Kim Mao Hống đột nhiên bay đến bên cạnh Diệp Lăng, bây giờ hắn đã đạt đến cảnh giới Địa Tiên hậu kỳ, vả lại hơi thở cũng thần bí. Dễ thấy, lão tổ Kim Mao Hống Đã cho hắn kế thừa những thứ rất quan trọng.

Tiểu Bạch nhìn Kim Mao Hống đứng bên cạnh mình một chút, không nhịn được mà liếc nhìn Diệp Lăng một cái, thấy tên này thu được một kẻ như thế thì cảm thấy rất ngạc nhiên.

Cường giả của phương Tây đều dại ra, hoàn toàn ngây ngẩn. Thế này là có ý gì, tuỳ tiện vơ lấy một thứ ở hạ giới mênh mông, con mẹ nó, lại là Cửu Kiếp tiên đế danh tiếng hiển hách?

Vả lại bao nhiêu cường giả đáng sợ như thế, tuỳ tiện chọn một người cũng có thể bóp chết bọn họ như bóp chết một con gà, có cần phải nhiều người đến hù hoạ bọn họ như thế không?

Nhưng ngay lúc này, một con phượng hoàng to lớn đột nhiên bay đến từ hướng tây, vỗ đôi cánh màu vàng mỹ lệ bay lượn, kéo theo một chiếc tọa giá.

Trên ghế có ba người phụ nữ đang ngồi, ai nấy đều có hơi thở rất lạnh lẽo, thời khắc họ xuất hiện, cả trời đất dường như đều ngưng lại.

Ba người phụ nữ, có một người là Cửu Thiên Huyền Nữ hạ giới năm nào, hai người còn lại cũng có nhan sắc khuynh quốc khuynh thành.

Người ngồi ở giữa dáng vẻ cao cao tại thượng, mắt phượng đong đầy nước mắt.

“Tham kiến vương mẫu.”

Đoàn quân Cửu Kiếp đồng loạt quỳ xuống, tôn kính kêu lên, ba người này chính là tam đại Vương Mẫu của Cửu Kiếp Cương Vực.

Cửu Thiên huyền nữ cấp bậc Tiên Đế Bát Kiếp!

Phượng Khôi, cấp bậc Tiên Đế Thất Kiếp!

Người ngồi ở giữa là hiển hách nhất, đáng sợ nhất, chỉ riêng hơi thở thôi đã đủ để trấn áp tất cả, thậm chí đến cả lão tổ Kim Mao Hống nhìn thấy bà cũng có chút kinh sợ.

Tây Vương Mẫu, Cửu Kiếp Tiên Đế đỉnh phong.

Nhìn thấy cả ba người phụ nữ của mình đều đồng thời xuất hiện, Diệp Lăng cười khẽ. Ba người lập tức bay xuống, chạy đến bên cạnh Diệp Lăng, Tây Vương Mẫu nhìn Diệp Lăng, nước mắt rơi lã chã.

“Đồ khốn nạn!”

Nói xong, Tây Vương Mẫu nhào lên, ôm chặt lấy Diệp Lăng, đôi mắt của Phượng Khôi và Cửu Thiên Huyền Nữ cũng đỏ au. Từ khi Diệp Lăng độ kiếp thất bại, các nàng gần như đã nghĩ đến chuyện tự tử.

Mà ba nữ nhân trấn áp Cửu Kiếp Cương Vực là một chuyện không hề dễ dàng, họ phải đối mặt biết bao nhiêu chuyện khó khăn vất vả. Trong nhà có đàn ông làm cột chống trời, câu nói này dù có là ở đâu cũng rất thích hợp.

Diệp Lăng vỗ vỗ lưng Tây Vương Mẫu, lại nhìn Phượng Khôi và Cửu Thiên Huyền Nữ, giang tay ra, cả hai người đều lập tức chạy đến, lúc kéo tay Diệp Lăng thì cả người run rẩy.

Bọn họ sợ, sợ đây chỉ là ảo giác, sợ đây là một giấc mơ, họ rất sợ, sợ Diệp Lăng lại đột nhiên biến mất.

Tây Vương Mẫu đột nhiên đứng dậy, nhìn Saraha đang quỳ trên đất, mắt phượng lạnh lùng nhìn hắn.

Lạch cạch một tiếng, Saraha thậm chí không có chút sức phản kháng nào, lập tức biến thành một đống thịt vụn, thậm chí Tiên Anh không chạy được cũng biến thành tro bụi.

“Dám động vào người của ta, chính là tội chết.”

Tây Vương Mẫu lạnh lùng quát, sau đó quay người, nhìn chúng thần phương Tây dường như đều sắp sửa bị khí thế của cô làm cho ngã xuống đất, cười lạnh nhạt.

Nụ cười của nàng trong mắt của chúng thần phương Tây chính là nụ cười của sự chết chóc, rất có thể một khắc sau, bọn họ sẽ bị người phụ nữ đáng sợ này giết chết ngay lập tức.

“Mạng của tất cả các người đều không quan trọng bằng một sợi lông tơ người đàn ông của ta.”

Nói xong, Tây Vương Mẫu cười lạnh lùng, đám thần ở phương Tây dại ra. Xong đời rồi lần này thì xong thật rồi, tuy chỉ là phân thân thôi, nhưng chân thân chắc chắn cũng không giữ nổi.

Mà lúc này, chỉ trong vài giây, trong không trung đột nhiên lại có hai bóng người từ từ giáng xuống.

Hai bóng người này đáng sợ vô cùng, ai cũng có tiêu chuẩn của Bát Kiếp Tiên Đế, tuyệt đối là kẻ mạnh ở cả hai giới Thiên Tiên.

“Tiên Đế Vương Mẫu tôn kính, xin hãy tha thứ cho mấy đứa tiểu bối này. Thân phận của người tôn quý như vậy, ra tay với bọn chúng chính là đang tự hạ thấp thân phận.”

Một trong hai cường giả vội vàng nói, người còn lại cũng gật đầu đồng ý, mà hai mươi mấy chúng thần ở đằng sau cũng thở phào nhẹ nhõm.

Hai người này chính là hai kẻ mạnh đáng sợ nhất trong thế lực bọn họ, có sự xuất hiện của họ, có lẽ có thể trốn được kiếp nạn này.

“Làm phu quân của ta tức giận, kể cả là Jehovah đến, cũng không cứu được bọn họ, huống gì là hai người? Cút hết cho ta!”

Tây Vương Mẫu lạnh nhạt nói, hai đại cường giả ở đối diện lập tức ngẩn ra. Thế mà lại không nể mặt bọn họ, bọn họ cũng là Bát Kiếp Tiên Đế đó.

“Nhưng Tây Vương Mẫu, dù sao Cửu Kiếp Tiên Đế cũng không bị thương gì, việc gì phải nổi giận lôi đình như thế.”

Một cường giả còn lại vội vàng nói, lời vừa dứt, tất cả các cường giả ở trên không trung lập tức tức giận.

Đặc biệt là mấy đại quân của Cửu Kiếp Cương Vực, ai nấy cũng giống như bị nghiền nát mất tim, Diệp Lăng là vương giả chí cao vô thượng trong mắt bọn họ, không thể để cho bất cứ kẻ nào làm hại, vấy bẩn.

Tây Vương Mẫu, Cửu Thiên Huyền Nữ, Phượng Khôi còn tức giận hơn nữa, lời này của hai người họ lập tức khiến bọn họ nổi lên sát khí.

Hai cường giả nọ thấy mình lỡ lời, vội vàng xin lỗi, nhưng Diệp Lăng xua tay bước ra, sắc mặt khinh thường mà cười.

“Các người cũng biết, thực ra ta đây cũng dễ nói chuyện lắm, chỉ là trong lòng có chút chuyện bực bội.”

“Con người mà, một khi bực lên thì sẽ muốn giết người, vừa hay hôm nay ta lại trở về, vả lại cũng là bị uy hiếp mà về, cho nên tâm trạng rất không tốt.”

“Các người cảm thấy, hai ngươi có thể hoà giải được chuyện này sao?”

Diệp Lăng cười khẽ nói, hai đại cường giả ở đối diện lập tức ngẩn người, những lời này là có ý gì?

Tây Vương Mẫu nghe xong lời Diệp Lăng, gật gật đầu. Nàng là người hiểu rõ hàm ý trong lời người đàn ông của mình nhất, qua lâu như vậy rồi, nàng sớm đã quen với những lời mà Diệp Lăng nói.

“Nghe lệnh của ra, chúng thần Cương Vực, giết!”

Tây Vương Mẫu khoát tay, trong không trung, đám Sát Thần vốn đã phát điên lập tức gào thét tức giận.

Mà trong không trung, bóng của chúng thần đã hoàn toàn ngây dại, định làm gì vậy, trực tiếp tiêu diệt hết chúng thần ở Cương Vực sao?

Uỳnh!

Tây Vương Mẫu lập tức động ngón tay, nguồn lực lượng đáng sợ lập tức đánh nát hình ảnh của chúng thần, sau đó nhảy vọt lên không, ngồi lên trên phượng giá, sát khí bừng bừng.

“Huyền Nữ, Phượng Khôi, đưa phu quân về Cửu Kiếp Cương Vực, ta sẽ thay phu quân tiêu diệt hết đám chúng thần Cương Vực này!”

Phượng hoàng khổng lồ nháy mắt biến mất, trong không trung, đoàn quân điên cuồng gào thét, sau đó cũng biến mất theo.

Diệp Lăng nhìn Tây Vương Mẫu rời đi, cười nhìn đám Hỗn Độn Thánh Thú và lão tổ Kim Mao Hống: “Các vị, mời đến Cửu Kiếp Cương Vực ngồi chơi một chút.”

Bình Luận (0)
Comment