Diệp Lăng vừa mới đứng vững, nhưng một chấn động lớn làm cả người Diệp Lăng chao đảo suýt bị văng ra ngoài.
Không đợi Diệp Lăng đứng vững, một lực lượng trực tiếp từ dưới chân Diệp Lăng vọt lên, cỗ lực lượng này tuy không mạnh nhưng cũng đủ để đẩy người ta đi.
Diệp Lăng nghiến răng, mũi chân điểm mạnh, thân thể như đang nhảy múa, quỷ dị lắc lư, phần bụng thu lại thật mạnh, cỗ lực lượng đó dán vào hai má hắn, trực tiếp xông lên.
" Bạch Mai, cẩn thận, nơi này có gì đó không ổn!"
Diệp Lăng hét lớn một tiếng, sau đó vẻ mặt nghiêm trọng, hít sâu một hơi. Lực lượng kinh khủng từ linh hồn chậm rãi tản ra, bao phủ toàn bộ Hắc Phong Sơn.
Uỳnh, uỳnh.
Hắc Phong Sơn rung chuyển lúc chậm lúc nhanh, càng lên cao sườn núi càng rung chuyển nhanh hơn.
Thỉnh thoảng lại có một cỗ lực lượng tập kích bất ngờ khiến nhiều người bị đánh đến thê thảm, chỉ trong vòng mấy phút đã loại bỏ hàng trăm người.
Trong số những người bị loại, có người ở cấp bậc Thiên Tiên, nhưng Thiên Tiên trên núi còn lại không ít, Địa Tiên cũng khá nhiều.
Rõ ràng, thử thách này không nhìn vào cảnh giới, mà là khả năng ứng phó với một chuyện nào đó, hoặc khả năng ứng phó hiểm cảnh đột ngột xuất hiện.
Linh hồn lực của Diệp Lăng tản ra, trán hắn căng lên, hắn đang nhanh chóng phân tích những giao động này để tìm ra quy luật.
Mọi thứ đều có quy tắc của nó, đây là điều không thể tránh khỏi, ít nhất thì Diệp Lăng cũng có thể nắm bắt hoặc thậm chí phân tích được phần lớn nó, mức độ này không khó đối với Diệp Lăng.
Ít nhất, chỉ trong thời gian vài hơi thở, Diệp Lăng đã tìm ra quy luật rung chuyển của Hắc Phong Sơn.
Trong nháy mắt, hai mắt Diệp Lăng sáng ngời. Hắn cười nhẹ, hơi nhón gót, cả người như ngọn gió, điên cuồng lao về phía đỉnh núi, không hề bị sự rung chuyển của ngọn núi làm ảnh hưởng.
Cảnh tượng này làm một số cường giả đang giãy dụa đều ngẩn người. Chết tiệt, chuyện gì đang xảy ra vậy, chấn động kinh khủng này không ảnh hưởng gì đến hắn sao?
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên xuất hiện thêm mấy cường giả, một bước lao thẳng về phía đỉnh núi nhanh như gió.
" Khốn kiếp! Những người này phân tích quá nhanh, không được, ta cũng phải nhanh lên."
"Bọn họ làm được, không có nghĩa là ta không làm được, nhất định là có quy luật. Phải bình tĩnh, bình tĩnh!"
"Bình tĩnh là cách tốt nhất để đối phó với hiểm cảnh, đầu óc không được loạn!"
Trong phút chốc, trong lòng mọi người hiện lên các loại ý niệm, nói cách khác, rất nhiều người đã phát hiện ra quy luật rung chuyển, điên cuồng lao về phía đỉnh núi.
Diệp Lăng lao đi rất nhanh, trong nháy mắt đã lao đến đỉnh núi, nhưng khi lên tới đỉnh, hắn lại bị chấn động.
Trước mặt hắn là vực sâu vạn trượng, phía xa mơ hồ có thể nhìn thấy một dãy núi chắn ngang khổng lồ, đây là cửa ải tiếp theo phải vượt qua.
Giữa dãy núi khổng lồ có mười sợi xích đen cực lớn nối qua.
Trên sợi xích có một tia sáng màu đen nhẹ nhấp nháy, ánh sáng tràn ra, giống như những dòng nước, từ từ nhỏ giọt trên đó, liên tục truyền về phía xa.
Phía sau, mọi người không ngừng lao lên, lúc chạy tới đỉnh núi cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc, bởi vì bọn họ cảm thấy khảo nghiệm này có thể chết người.
Ở ải đầu tiên, ít nhất sẽ không chết người, cũng không mấy nguy hiểm, nhưng ải tiếp theo này xem ra không dễ dàng như vậy.
Không lâu sau, mọi người liên tiếp lên tới đỉnh núi, người cuối cùng là Bạch Mai, nàng đổ mồ hôi nhễ nhại, sắc mặt xanh xao, suýt chút nữa thất bại ở giữa chừng nhưng cuối cùng cũng leo lên được.
Ầm ầm, ngay khi Bạch Mai vừa đi đến đỉnh núi, đột nhiên mọi người nhìn thấy ngọn núi họ vừa leo đột nhiên biến mất.
Chỉ còn lại đỉnh núi nơi mọi người đang đứng, phía sau là vực thẳm, phía trước là vực sâu cộng thêm mười xiềng xích.
Tất cả mọi người đều chấn động, bao gồm cả Diệp Lăng. Nhìn cục diện này chắc chắn là sắp có chuyện lớn xảy ra!
"Chúc mừng, 1862 người đã vượt qua cấp một!"
"Bây giờ trước mắt còn có hai lựa chọn. Đầu tiên là tự động từ bỏ, ta sẽ tiễn các ngươi trở về. Hành trình của các ngươi đến đây là kết thúc."
"Thứ hai, tiếp tục bước đi. Hãy dẫm lên mười sợi xích trước mắt các ngươi và đến ải tiếp theo!"
"Khi bước lên những sợi xích này, các ngươi có thể thoả sức chém giết, hơn nữa các ngươi bắt buộc phải chiến đấu!"
"Bởi vì sợi dây xích này, mỗi sợi bắt buộc phải nuốt vào một lượng sinh mệnh nhất định mới được phép đi qua. Nếu không, tất cả mọi người sẽ bị mắc kẹt ở đây!"
Tất cả mọi người đều chấn động, cả người ớn lạnh. Nên làm gì đây, nên làm thế nào đây!
Phải giết người mới qua được cửa ải tiếp theo?
Điều quan trọng hơn là làm theo cách này, ngay cả những người thân thiết cũng không còn tin được nữa, ai cũng lo sợ sẽ bị đâm sau lưng.
" Ta sẽ cho các ngươi ba giây để suy nghĩ, nếu ngươi chọn quay lại, hãy giơ tay trái lên, nếu không, hãy đợi."
Giọng nói chậm rãi vang lên.
Bên trong Diệp Lăng, chín đại tiên anh ầm ầm mà ra, hắn trực tiếp nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Bạch Mai kéo đến bên người: "Đi theo ta!"
Bạch Mai sửng sốt, vẻ mặt hơi ngại ngùng, gật đầu. Trong cảnh hỗn loạn này, muốn bảo vệ chính mình cũng không dễ dàng chút nào.
"Sát Lục Tỏa Liên, bắt đầu!"
Ba giây trôi qua nhanh chóng, không có ai lựa chọn bỏ cuộc. Bất kì tu luyện giả nào cũng có tâm cơ vô cùng cường đại, nếu như sợ chết, thì cả đời cũng không thể thay đổi.
Vào lúc giọng nói ngưng lại, mọi người từng người từng người bộc phát toàn bộ tu vi của mình.
Tất cả đều đề phòng cẩn thận, quan sát những người xung quanh, tiên khí nắm chặt trong tay, không ai dám lên xích trước, vì sợ trở thành mục tiêu của mọi người.
"Đồ khốn kiếp! Dám tấn công ta, chết cho ta!"
Đột nhiên, một cường giả Thiên Tiên trung kỳ gầm lên giận dữ, giết chết một cường giả cùng tu vi bên cạnh.
Bùm!
Trận chiến hết sức căng thẳng, đột nhiên một bóng người điên cuồng lao tới sợi xích, nhón chân một cái, sợi xích rung động kịch liệt, thân thể của hắn giống như một con bướm, điên cuồng tiến về phía trước.
"Dừng lại cho ta!"
Ngay trước khi bóng người đó bay xa, một cường giả đáng sợ khác lao tới, trường thương trong tay đâm về phía trước, một dòng máu tươi trực tiếp phun ra.
Vù vù, tất cả mọi người đều lựa chọn cho mình những sợi xích khác nhau, điên cuồng lao về phía trước.
" Bạch Mai, đi!"
Diệp Lăng hét lên, Nguyên Thủy Kiếm Thai xuất hiện trong lòng bàn tay, một luồng kiếm khí khủng khiếp từ trong Nguyên Thủy Kiếm Thai xuất hiện.
Nhưng vào lúc này, một đạo ánh sáng sắc bén đột nhiên ầm ầm hướng về phía Diệp Lăng.
Diệp Lăng đột ngột quay người lại, cửu đại tiên anh trong cơ thể hắn đã ầm ầm vận chuyển, tiên lực đáng sợ cuộn trào mãnh liệt, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay hắn đột nhiên trảm mạnh xuống.
Cộc cộc. Đầu của một cường giả Thiên Tiên sơ kì rơi xuống đất, hai mắt còn đang trừng to.
"Lên!"
Diệp Lăng kéo Bạch Mai, trực tiếp xông lên dây xích. Cuộc chiến tàn sát chính thức bắt đầu!