Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 832 - Chương 833: Cao Chó.

Chương 833: Cao chó.

Ở thời kì thượng cổ, Ba Xà là một loại hung thú, tính tình hung bạo,rất khó thuần hoá,thậm chí nếu muốn thuần phục một con Ba Xà trưởng thành thì chắc phải cần đến Tiên Đế ra tay.

Suy cho cùng thì một con Ba Xà trưởng thành cũng là cường giả cấp bậc Tiên Vương,những cường giả thông thường nếu đụng độ với nó sợ rằng sẽ bị tiêu diệt.

Tất nhiên là so với Chân Long,Kim Mao Hống hay các loại Hỗn Độn Thánh Thú thì nó còn thua xa nhưng đối với cường giả Thiên Tiên hay Kim Tiên mà nói thì nó chính là một loại sinh vật mạnh hơn cả.

Ba Nỗ, người đang đứng trước mặt Diệp Lăng, vào một dịp tình cờ đã may mắn giành được linh phách của một con Ba Xà chín đầu.

Đúng vậy,Ba Xà chín đầu sau lưng Ba Nỗ không phải là chân thân, nó chỉ là một linh phách mà thôi. Nếu như là chân thân mà nói chỉ sợ đã bị nó một kích giết chết rồi.

Dù sao thì Ba Xà chín đầu cũng là cường giả Đại La Kim Tiên,tuyệt đối chính là bá chủ một phương.

Ba Xà tám đầu điên cuồng tấn công Diệp Lăng,lưỡi rắn lè ra thụt vào,chất độc dày đặc, hơn nữa Diệp Lăng có thể nhìn thấy một cách rõ ràng,trong miệng nó còn có những cái răng lấp lánh bén nhọn.

Một tiếng gầm giận giữ vang lên,tiếng gầm này gần như kinh động trời đất,ngay cả những người đang chiến đấu xung quanh cũng phải khiếp đảm.

Trong khi đó, Diệp Lăng đang giẫm lên Lôi Vực,mặt không đổi sắc,chín đại Tiên Anh trong cơ thể đã phát huy tới cực hạn,sinh ra thần quang bảy màu lượn lờ xung quanh.

“ Nhất kiếm trảm tam sinh, Tam Sinh chi kiếm, giết ngươi ba kiếp,chém!”

Diệp Lăng đột nhiên rống lên giận dữ,chân đạp một bước,Lôi Vực theo sát phía sau. Con Ba Xà tám đầu kia vừa bước vào khu vực của Lôi Vực thì rống lên, thế công ngay lập tức chậm lại.

Bất kì một sinh vật nào đặt chân vào Lôi Vực, thế tiến công sẽ trở nên chậm chạp và bị sấm sét giết chết.

Sấm sét hết tia này đến tia khác,điên cuồng gầm thét mà đến,Ba Xà tám đầu lập tức sửng sốt,mỗi cái đầu đều há miệng to như chậu máu điên cuồng tiến về phía trước.

Ken két ken két,những luồng sấm sét khủng bố bị tám cái đầu nhai nuốt như món ăn vặt,cảnh tượng rất ghế người.

Nhưng mà vào lúc này,kiếm của Diệp Lăng công tới,hàn quang nhấp nháy mang theo sát khí vô cùng đáng sợ,cộng thêm tếng sấm rền vang.

Keng,một kiếm chém xuống,ba cái đầu rắn bị trúng đòn,trực tiếp gầm lên, rơi xuống mặt đất,nhưng vẫn tỏ ra hung hãn.

Đáng tiếc,ba cái đầu rắn còn chưa kịp giãy giụa thì đã bị sấm sét trong Lôi Vực cắn nuốt,không còn cặn bã.

“ Khốn kiếp!”

Sắc mặt Ba Nỗ ở giữa không trung trở nên tái mét,nghiến răng nghiến lợi. Khi mà bốn cái đầu Ba Xà đã chết dưới tay tên khốn kia ngay dưới mắt hắn.

Đây gần như là tu vi suốt bốn trăm năm của hắn, chỉ trong phút chốc, tất cả đều tiêu tán, không còn một cái bọt nước.

Mặc dù là nói đây không phải là tất cả các chiêu thức của hắn nhưng đây cũng là thần thông mà hắn trông cậy nhiều nhất. Mà bây giờ,tên khốn Diệp Lăng này lại làm cho hắn tổn thất nặng nề.

“ Tiểu tử kia!Ta và ngươi không đội trời chung,ngươi có ngon thì đừng nhận thua,chúng ta đánh một trận sinh tử!”

Ba Nỗ điên cuồng rống lên như đã mất hết lí trí,Diệp Lăng ở đối diện cười khinh thường: “ Đến đây nào,ai sợ thì người đó là tôn tử,ai lùi bước thì là con người kia.”

“ Đến đến đến,một kiếm của ta cũng có thể đánh cho ngươi té nhào thảm hại gấp nghìn lần,giết chết lão già nhà người,cái đồ nam nữ bất phân.”

“ Đến đây đi,chém giết lẫn nhau. Đến nào,không phải ngươi vẫn còn năm đầu Bà Xà sao. Đến đây,để tiểu gia ta dùng kiếm chặt đứt từng đầu một!”

Diệp Lăng cười nhạo hét lên. Trong cơ thể hắn,một luồng khí tức khủng khiếp đột ngột giáng xuống,chính là Long Uy của Long Hồn thời kì Thượng Cổ,sinh vật hàng đầu trong yêu giới.

Long uy cuồn cuộn,con Ba Xà năm đầu hung hãn kia lập tức run lẩy bẩy,thậm chí rụt đầu trốn đi,không dám nhìn vào mắt Diệp Lăng.

Đây chính là khí tức áp chế tuyệt đối của Yêu tộc. Đừng nói là linh phách,cho dù là chân thân Ba Xà đi chăng nữa thì cũng sẽ sợ hãi trước Diệp Lăng.

Ba Nỗ phun ra một ngụm máu:“ Tiểu tử, đừng có đấu võ mồm với ta. Mau chịu chết đi!”

Dứt lời,Ba Nỗ liền chuẩn bị xuất thủ,nhưng mà tại khoảnh khắc đó,đột nhiên có một người nào đó hét lên.

“ Mở rồi!Cấm chế mở ra rồi!”

Cấm chế mở ra,người trong giai đoạn một đã đủ. Tất cả mọi người thấy vậy đều điên cuồng lao lên trên núi.

Tốc độ nhanh như chớp,mọi người đều lướt qua Diệp Lăng và Ba Nỗ,Diệp Lăng cười lạnh nhìn Ba Nỗ, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong lòng bàn tay chớp động.

“ Lão già,chúng ta cứ đánh một trận ở đây đi,bọn họ muốn làm gì thì tùy,cùng lắm thì bỏ cái bảo tàng kia.”

Không cần?

Diệp Lăng nói như vậy là vì sau khi đạt được nhiều thứ tốt từ Lôi Vực, Diệp Lăng háo hức muốn nhìn bảo tàng chân chính mà Cửu Vĩ Thiên Hậu để lại.

Sắc mặt Ba Nỗ ở đối diện không ngừng biến đổi,nghiến răng nghiến lợi:“ Tiểu tử,ngươi tốt nhất nên hi vọng mình chết ở ải này,hoặc là ngươi trực tiếp nhận thua. Nếu không,ta chắc chắn sẽ giết ngươi!”

Hắn không muốn ở đây dây dưa với Diệp Lăng. Đối với hắn mà nói,bảo tàng mới là quan trọng nhất,hắn vốn đã bị dừng ở cảnh giới này nhiều năm,gần như có thể đột phá ngay.

Vì Diệp Lăng mà làm mất một cơ duyên lớn như vậy thật không đáng. Tuy cửa ải kế tiếp vẫn phải chiến đấu nhưng vì Diệp Lăng mà chiến lực bị giảm thì cũng không ổn.

Nói trắng ra thì,hắn hơi e ngại sức chiến đấu của Diệp Lăng,sợ mình bị tổn thương,gây tổn hại cho việc tranh đoạt kế tiếp,cho nên hắn lựa chọn buông tay.

Ba Nỗ xoay người rời đi,Diệp Lăng đứng sau lưng hắn cười lên dữ dội:“ Ha, muốn đến thì đến muốn đi thì đi. Ta là cha ngươi đó, hay là ngươi là con trai ta nhỉ!”

“ Ngươi nói không đánh là không đánh sao? Lăn đến đây để ông đây giết!”

Diệp Lăng gào lên dù dội,bước chân đạp mạnh,đuổi theo. Tiếng động này khiến trái tim mọi người run rẩy,khí thế của Diệp Lăng quá mạnh.

Hắn chỉ là một Thiên Tiên trung kì,vậy mà dám khiêu khích cường giả bán Kim Tiên là Ba Nỗ, hơn nữa còn truy sát hắn.

Đừng nói là gặp qua,bọn hắn nghĩ cũng không dám nghĩ đến,vừa nghĩ tới liền cảm thấy kinh hồn táng đảm.

Diệp Lăng tức giận rồi,nhưng Ba Nỗ lại càng giận hơn,thậm chí lửa giận như đang đốt cháy trong lòng. Chỉ muốn ngay lúc này được đánh một trận sống mái với Diệp Lăng, giải mối hận trong lòng.

“ Khốn kiếp!Ngươi còn dám được đằng chân lân đằng đầu!”

Ba Nỗ xoay người gào lên,nhìn thấy Diệp Lăng đằng đằng sát khí xông đến,nghiến răng nghiến lợi,thân thể bỗng nhiên xoay chuyển,một thanh trường côn lặng lẽ xuất hiện trong tay.

Trường côn đen tuyền,trên thân được điêu khắc rất nhiều hình tượng Ba Xà,đáng sợ vô cùng,toả ra hắc khí cuồn cuộn.

Rầm rầm một tiếng,Ba Nỗ đập côn xuống, nhưng lại bị thanh kiếm của Diệp Lăng chặn lại,tia lửa toé ra bốn phía.

“ Lão già,hôm nay muốn bỏ ta lại sao? Không có cửa đâu!”

Diệp Lăng dữ tợn cười. Hắn tựa như cao chó,muốn bỏ hắn lại, nghĩ cũng đừng nghĩ,trừ phi Ba Nỗ nhận thua, hoặc là chết!

Ba Nỗ tức giận dữ dội,nhưng mà lúc này,các cuộc giao tranh xung quanh đã bước vào thời điểm khốc liệt,tử thương hơn một nửa.

“ Không xong!”

Ba Nỗ ngạc nhiên,sao nhanh như vậy đã sắp đến hồi kết thúc!

Bình Luận (0)
Comment