Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 833 - Chương 834: Ba Nỗ Nổi Điên.

Chương 834: Ba Nỗ nổi điên.

Ba Nỗ vô cùng kinh ngạc, thời gian trôi qua chưa được bao lâu, số người đã đạt được yêu cầu của Cửu Vĩ Thiên Hậu rồi ư, làm sao có thể?

Thực ra rất đơn giản mà cũng rất bình thường, chỉ có điều Ba Nỗ nhất thời không thể hiểu được mà thôi.

Sau khi trải qua màn chém giết đầu tiên, tất cả mọi người kể cả Ba Nỗ đều bị thương, nặng có nhẹ có, lại thêm mức độ tiêu hao tiên khí quá lớn.

Vậy nên ở chặng đường thứ hai về cơ bản, chỉ cần một đòn hoặc là cút xéo ra ngoài, hoặc là sẽ giành được chiến thắng.

Lúc này hầu hết mọi người đều không còn hy vọng gì, và sẽ lựa chọn nhận thua. Không còn cách nào khác, nhưng mà như vậy còn tốt hơn là mất mạng, hơn nữa còn phải trải qua một ải vô cùng tàn khốc nữa.

"Xông lên! Nhanh lên! Xông đến cửa ải cuối cùng!"

Hơn một trăm người cùng Diệp Lăng và Ba Nỗ đều đang điên cuồng lao về phía đỉnh núi. Thấy vậy, Ba Nỗ tức giận nói: "Khốn kiếp! Cút ra cho ta, nếu ngươi còn đuổi theo, ta không cần bảo vật nữa cũng phải giết chết ngươi!"

"Mẹ kiếp! Đường này là của nhà ngươi chắc, ngươi đừng có mà huênh hoang quá, ông đây cứ xông lên đó, không những chỉ có đi lên không thôi đâu, ta còn phải giết cái mạng chó nhà ngươi!”

Diệp Lăng quát lạnh, nắm chắc Nguyên Thủy Kiếm Thai lao thẳng về phía Ba Nỗ, ông đây chính là cao chó, dù ngươi muốn dứt ra cũng không dứt được, dọa chết tên khốn kiếp nhà ngươi.

Vù, trên không trung đột nhiên xuất hiện một luồng kiếm quang uy vũ đáng sợ khiến cho tất cả mọi người chứng kiến đều khiếp sợ , bao gồm cả Diệp Lăng.

Chỉ thấy một thanh niên cầm trường kiếm trong tay với vẻ mặt lạnh lùng cùng bộ y phục trắng bê bết máu. Đứng trước mặt hắn là một gã bán Kim Tiên đang vô cùng hoảng sợ, hai mắt gã trợn lên nhìn chằm chằm kiếm quang đáng sợ kia, lúc này đã đâm xuyên qua ngực của gã.

"Không!"

Một âm thanh tuyệt vọng vang lên, tất cả mọi người đều cảm thấy ớn lạnh rùng mình, nhìn gã cường giả bán Kim Tiên kia trực tiếp ngã xuống đất mà chết.

Hừ, Diệp Lăng hít sâu một hơi khí lạnh. Hay cho một tên yêu nghiệt, tu vi chỉ mới ngang Thiên Tiên đỉnh phong vậy mà dám đánh với cường giả bán Kim Tiên?

"Nếu ai dám cản ta, thì chịu chết dưới kiếm của ta đi."

Nói xong, thanh niên đó lướt đi, hắn đi tới đâu các cường giả đều tự giác né qua một bên.

"Nạp Lan Hải! Không hổ là đại thiếu gia của gia tộc Nạp Lan, thật là mạnh mẽ, đúng là tài năng hiếm có."

"Đúng vậy, gia chủ Nạp Lan chính là Tiên Vương đó. Nạp Lan Hải có tu vi như thế cũng là lẽ đương nhiên, ai bảo hắn có cha là Tiên Vương cơ chứ."

Trong phút chốc chợt nổi lên tiếng xì xào bàn tán, nhưng Diệp Lăng lại lắc đầu. Ba là Tiên Vương thì con trai nhất định phải yêu nghiệt như vậy sao?

Những người nói như vậy đều là đang đố kỵ với thanh niên Nạp Lan Hải có thiên phú đáng sợ này. Chỉ có điều thành thật mà nói, ngay cả Diệp Lăng cũng cảm thấy có một chút kinh hãi.

Không tồi, là một thanh niên không tồi, nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, e rằng thành tựu của hắn so với cha hắn còn cao hơn nhiều.

"Này, lão già kia, ngươi còn dám phân tâm?"

Đột nhiên Diệp Lăng nhìn thấy Ba Nỗ cũng đang kinh hoàng nhìn Nạp Lan Hải, Diệp Lăng cười haha tiến về phía sau Ba Nỗ nhẹ nhàng chém ra một kiếm.

Đường kiếm quá nhanh, giống như sấm sét lao tới, uy lực cực lớn, ngay lúc Ba Nỗ quay lại, kiếm của Diệp Linh đã chém ngang qua xương sườn hắn.

Phập một tiếng, Ba Nỗ điên cuồng gầm lên, máu từ khóe miệng chầm chậm rỉ ra, thần sắc vô cùng hung tợn.

"Aaa! Đồ khốn! Khốn kiếp! Ta phải giết chết ngươi, không ai cứu nổi ngươi đâu!"

Ba Nỗ đã phát điên lên rồi. Mẹ nó! Ngươi dám đánh lén ta, nếu không phải lúc này mình cảm thấy nguy hiểm thì sợ rằng hiện tại không chết thì cũng trọng thương.

"Khà khà, lão già ngươi sắp chết rồi mà còn lắm lời vậy!"

Diệp Linh cười đắc chí, vẻ mặt nghiêm nghị, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay hắn trực tiếp rút ra, máu tươi ào ào phun ra, Ba Nỗ liên tục lui về phía sau, sắc mặt tái nhợt.

"Tên khốn! Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là tuyệt vọng, ngươi không phải Nạp Lan Hải, huống hồ ngươi cũng không có sức mạnh như hắn, vậy nên ngươi nhất định phải chết!"

Ba Nỗ thét lên lạnh lùng, một tay hắn vừa xoa, vết thương trên xương sườn trực tiếp liền lại, một luồng khí tức tàn bạo từ trên người gã tự nhiên sinh ra.

Diệp Lăng lắc đầu, một gã bán Kim Tiên bị thương muốn giết hắn, chẳng khác nào là chuyện đùa, lẽ nào còn có thể giết chết hắn?

Lúc này, Ba Nỗ bước tới một bước, trường côn trong tay hắn đập một cái, tiếng gào thét kinh hoàng làm điên đảo cả thiên địa.

Bóng đen phủ xuống, bước chân của Diệp Lăng di chuyển nhanh nhẹn như bướm, trực tiếp né tránh.

Bùm, khoảnh khắc mà Diệp Lăng vụt qua thì cây trường côn đó liền rơi xuống đập thẳng vào núi đá, sức mạnh đáng sợ trực tiếp phá tan ngọn núi nơi mà Diệp Lăng vừa đứng.

Răng rắc, răng rắc, thân núi lộ ra một cái hố khủng khiếp toát ra sức mạnh đáng sợ.

"Chậc chậc, lão già, sức mạnh của ngươi cũng ghê gớm đó chứ."

Diệp Linh đứng vững vàng, khẽ cười lạnh, dù sao đi nữa thì Ba Nỗ cũng đã thu phục được Ba Xà chín đầu, sức mạnh rất lớn, chắc chắn là vượt xa các cường giả cùng cảnh giới.

Đương nhiên, nếu như so với Diệp Lăng thì đúng là múa rìu qua mắt thợ, thứ mà Diệp Lăng tu luyện chính là thần thông Diệt Cấp Kim Thân của Thanh Đế đấy.

"Hừ, thời gian tu luyện của ta so với ngươi không biết nhiều hơn bao nhiêu lần. Ngươi còn dám hỗn xược trước mặt ta, thật là không biết trời cao đất dày, ngươi quá đáng quá rồi đấy!"

Ba Nỗ cũng đáp lại hắn bằng một nụ cười lạnh, Diệp Lăng nhún vai: "Không tồi, vẫn còn biết mình biết ta."

"Tuổi đã già như vậy rồi, mà mẹ nó vẫn còn là Thiên Tiên. Nếu ta là ngươi, ta đã hiểu rõ từ lâu rồi. Sớm đã gia nhập vào đạo súc sinh tu luyện lại từ đầu cho rồi, đồ phế vật."

Lời của Diệp Lăng vừa nói ra khiến Ba Nỗ nghiến răng nghiến lợi. Mồm miệng của tên này thật độc địa!

"Khốn kiếp! Đồ khốn kiếp! Ta nói cho ngươi biết, hôm nay dù là ai cũng không cứu nổi ngươi đâu, Tên khốn kiếp nhà ngươi!"

Miệng mồm của Ba Nỗ mà so với Diệp Lăng thì quả thật kém quá xa. Ngoại trừ ‘khốn kiếp’ ra hắn cái gì cũng không biết.

Nói xong Ba Nỗ trực tiếp vung tay, cây hắc trường côn trong tay gã bỗng nhiên bung ra từng đám sương mù màu đen kỳ dị.

Làn sương đó gần như trong suốt bay nhẹ đến bên cạnh Diệp Lăng sau đó rất kỳ lạ mà nhuốm khắp bên ngoài cơ thể Diệp Lăng.

"Haha! Tiểu tử, người toi đời rồi, sương mù này chính là độc của Ba Xà. Ta nói cho ngươi biết, cho dù là cấp bậc Kim Tiên bị nhiễm độc này thì Kim Thân cũng sẽ bị tổn hại chứ đừng nói là ngươi!"

"Thở không quá ba hơi, tên khốn kiếp nhà ngươi liền tan thành mây khói, haha!"

Ba Nỗ điên cuồng cười lớn, nhưng Diệp Lăng vẫn bình tĩnh như thường. Đám sương mù màu đen đáng sợ này thôn phệ cơ thể hắn như là muốn trực tiếp nuốt chửng cơ thể hắn vậy.

Có điều thể phách của Diệp Lăng bây giờ đã vô cùng cường tráng, hiện tại đám sương đen kia chẳng qua cũng chỉ mới cắn được một lớp da của hắn.

Quan trọng hơn là Cửu U Đế Công tầng sáu đã lặng lẽ hấp thu những đám sương đen này và biến chúng thành tiên lực của chính mình.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nửa phút trôi qua rồi, hai người vẫn đối mặt với nhau, hoàn toàn trái ngược với khung cảnh điên cuồng và bi thảm xung quanh.

Người ta thì đang liều mạng chém giết, hai người này lại đứng ngay tại chỗ mà chờ đợi, không có chút động tĩnh nào.

"Không! Không thể nào, ngươi rốt cuộc là ai? Độc của Ba Xà tại sao lại không có một chút hiệu quả nào với ngươi?"

Ba Nỗ choáng váng, gã không thể tin được những gì đang xảy ra trước mắt mình!

Bình Luận (0)
Comment