Sau khi bảo tàng Cửu Vĩ Thiên Hậu kết thúc, Hoàng Vũ không còn xuất hiện.
Hoàng Vũ đã chết, đây là tin tức một người sống sót ra ngoài khai báo, hung thủ không phải ai khác, mà chính là Diệp Lăng.
Hoàng Phi và Hoàng Vũ đều chết trong tay một người, điều này khiến người chấp chưởng Hoàng gia gần như không thể khống chế đại não chính mình, khiến nó suýt nữa đã tan vỡ.
Mẫu thân Hoàng Vũ thống khổ ngất đi, tới bây giờ vẫn chưa khôi phục, trong lòng có một vết thương thật lớn.
“Chẳng cần biết hắn là ai, Hoàng Trạch ta cũng phải giết chết hắn! Hắn phải chết!”
“Hắn phải chết để tế điện hai nhi tử của ta, mặc kệ Diệp Lăng này là ai!”
Hoàng Trạch rống to, phẫn nộ tới cực điểm, hơn nữa sư môn Bạch Vân Tông của Hoàng Vũ cũng đã phái một Kim Tiên hậu kỳ mạnh mẽ tới, đệ tử tinh anh trong tông môn đã chết, Bạch Vân Tông không thể im lặng.
Hơn nữa trong cương vực Đô Thành, một vị bà con xa của mẫu thân Hoàng Vũ đã đến, một gã Kim Tiên đỉnh phong mạnh mẽ.
Đương nhiên Diệp Lăng không biết có nhiều người nhắm vào hắn như vậy, dù biết cũng chẳng sao, hiện nay thực lực hắn tăng mạnh, Kim Tiên nào có thể giết hắn?
Diệp Lăng đã trở lại, thấy Bạch Mai ngồi trong sân, trước mặt là ít đồ thêu thùa.
“Chà, làm sao vậy, cường giả Kim Tiên của chúng ta sao lại muốn thêu thùa rồi?”
Diệp Lăng khẽ cười nói, bên kia, sắc mặt Bạch Mai tức thì đỏ lên, vội vã xua tay: “Ta thấy trong trấn có không ít nữ nhân thêu thùa nên mới học.”
“Diệp ca, ngươi đúc thành kim thân rồi ư? Ta cảm giác khí tức của ngươi thật cường đại.”
Bạch Mai vội vã đứng lên, Kim Thân của Diệp Lăng là Phù Đồ Kim Thân, dù là đệ tử thánh địa thì cũng không bằng hắn, huống chi là Bạch Mai.
Đương nhiên, Kim Thân Bạch Mai đắp nặn cũng rất kinh khủng, đó là Kim Thân độc môn của Cửu Vĩ Thiên Hậu, Cửu Vỹ Kim Thân, đã từng kinh sợ vô số người.
“Cảnh giới mới là tất cả, chờ chúng ta đột phá đến cảnh giới Tiên Đế, khi đó toàn bộ tam giới mới là mục tiêu trong lòng chúng ta.”
Diệp Lăng lắc đầu, trong tam giới, nhiều nơi bí mật, cảnh giới bây giờ của hắn vẫn chưa thể đi vào.
Hiện tại hắn đang dần mạnh hơn, nếu gặp Đại La Kim Tiên thì hắn phải chật vật chạy trốn chớ đừng nói gì đến giết Đại La Kim Tiên, điều này căn bản không có khả năng.
Hai người chậm rãi nói chuyện, sắc mặt Bạch Mai thay đổi, trở nên ôn nhu hơn rất nhiều: “Diệp ca, ta cảm thấy cuộc sống thế này kỳ thực rất tốt.”
“Ta cứ sống như vậy, có ngươi là được.”
Bốn chữ cuối cùng Bạch Mai nói rất nhẹ, Diệp Lăng không nghe thấy, chẳng qua sắc mặt Bạch Mai cũng thay đổi ngay lúc đó, đỏ bừng lên.
“Diệp Lăng! Lăn ra đây cho ta!”
Đột nhiên, một tiếng gầm giận dữ vang dội giữa thiên địa, từng đạo khí tức đáng sợ hàng lâm.
Mười đại Kim Tiên, trong đó có ba Kim Tiên trung kỳ, bảy Kim Tiên sơ kỳ, người dẫn đầu không là ai khác, đó chính là Hoàng Trạch, phụ thân của Hoàng Phi và Hoàng Vũ!
Khí tức đáng sợ trực tiếp bao phủ tiểu viện của Diệp Lăng và Bạch Mai, chẳng qua Diệp Lăng và Bạch Mai không bối rối chút nào.
Trận thế như vậy không làm gì được hai người họ, đối với Diệp Lăng mà nói, dù không có Bạch Mai, kia cũng chỉ là một đám sâu kiến mà thôi.
“Diệp Lăng! Ngươi giết nhi tử ta, nếu ta tha cho ngươi, thiên lý bất dung!”
Hoàng Trạch điên cuồng rống giận, hai tay cầm một đôi Cự Chùy, thần sắc dữ tợn, tròng mắt lộ ra hào quang đỏ ngòm làm người ta sợ hãi.
Diệp Lăng lắc đầu: “Ah, thực kì quái, hai cẩu nhi tử của ngươi muốn giết ta, chẳng lẽ ta đứng lấy đợi bị giết sao?”
“Đúng! Ngươi phải đứng chờ chết, ngươi có thân phận gì, có tư cách gì mà dám đụng đến nhi tử của Hoàng Trạch ta!”
“Bớt lời thừa thãi, chết đi cho ta!”
Oanh, Hoàng Trạch điên cuồng tấn công Diệp Lăng, chiêu nào cũng là sát chiêu, thăm dò chó má cái gì, giết chết mới giải được mối hận.
“Bạch Mai, ngươi cẩn thận một chút, ta làm thịt lão cẩu này!”
Diệp Lăng vung tay, Nguyên Thủy Kiếm Thai xuất hiện trong tay, thân thể chấn động, Lôi Vực ầm ầm hàng lâm, khí tức đáng sợ rít gào.
Ùng ùng, lôi đình tung hoành, thân thể Diệp Lăng tới sát người Hoàng Trạch trong chớp mắt, Nguyên Thủy Kiếm Thai điên cuồng chém, kiếm quang đáng sợ trực tiếp đánh vào chùy của Hoàng Trạch.
Một tiếng vang thật lớn, khuôn mặt Hoàng Trạch tức thì đại biến, y cảm giác thân thể mình như bị sét đánh trúng, tê dại không cử động được, thậm chí ngay cả linh hồn cũng ngừng trệ.
“Không được! Nhanh cứu lão gia!”
Chín đại Kim Tiên đều biến sắc, vừa muốn đi tới, Bạch Mai đã xuất hiện trước mắt bọn họ.
“Muốn đi đâu? Các ngươi tự hỏi xem có qua được cửa này của tiểu nữ không đã?”
Bạch Mai mỉm cười, trong con ngươi tràn đầy sắc thái chết chóc, Bạch Mai là yêu, chỉ cần là Yêu thì trong lòng đều có sát khí đáng sợ, đó là bản tính Yêu Tộc.
“Một tiểu nha đầu mà thôi, các huynh đệ cùng nhau lên, làm thịt kẻ không biết sống chết này!”
Chín đại cường giả phóng nhanh về hướng Bạch Mai, chẳng qua Bạch Mai bị vây công lại mỉm cười quyến rũ như hoa.
“Vậy nếm thử món quà tiểu nữ chuẩn bị cho các ngươi đi, Cửu Vỹ Già Thiên!”
Ầm ầm!
Khí tức rung động thiên địa điên cuồng tràn ra từ thân thể Bạch Mai, từng cái đuôi ngân bạch sắc khổng lồ quét giữa không trung.
Chín cái đuôi chậm rãi chập chờn, sau đó nó đâm mạnh, mang theo sát cơ đáng sợ, mang theo khí tức làm người ta kinh hãi.
Hưu!
Một cái đuôi trực tiếp xuyên thủng lồng ngực một Kim Tiên sơ kỳ, máu tươi thấm ướt đuôi Bạch Mai, rồi nhỏ xuống đất.
“Không được! Chạy mau!”
Một người bị giết, những tám gã khác kinh hồn táng đảm, xoay người chạy trốn, nhưng lúc này đã muộn rồi.
Cái đuôi khổng lồ bay múa trên không, che khuất bầu trời, hóa thành từng chùm sáng lướt về phía đám người đang điên cuồng chạy trốn.
Mà Diệp Lăng thì giáng Lôi Vực trực tiếp kéo Hoàng Trạch vào trong đó, thần sắc hắn nghiêm nghị.
“Lão già, ta sẽ đưa ngươi đi đoàn tụ cùng hai nhi tử!”
Con ngươi Diệp Lăng lóe sáng, thân thể chấn động, lực lượng đáng sợ xuất hiện trong tay, Nguyên Thủy Kiếm Thai điên cuồng chém xuống, kiếm quang bao phủ toàn bộ thiên địa.
“Không! Ngươi không thể giết ta! Ta là con rể Đô Thành Vương gia, không!”
Hoàng Trạch điên cuồng rống to, nhưng thanh âm dần im bặt, kiếm quang của Diệp Lăng đã đâm thấu lồng ngực y, trực tiếp xuyên tim.
Hoàng Trạch là kẻ kém cỏi nhất trong Kim Tiên Trung Kỳ, thậm chí một Kim Tiên Sơ Kỳ nào đó cũng có thể làm thịt y chớ đừng nói là Diệp Lăng.
“Tên khốn! Ngươi dám! Nhanh buông tay cho ta!”
Đột nhiên, một thân ảnh điên cuồng lao về phía Diệp Lăng, sát cơ dạt dào.
Diệp Lăng cười lạnh một tiếng, rút Nguyên Thủy Kiếm Thai ra, sau đó đánh một chưởng về phía Hoàng Trạch.
“Không!”
Hoàng Trạch đã mất đi sức chống cự, căn bản không chặn được một chưởng này.