Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 848 - Chương 849: Dáng Vẻ Của Hắn Thật Là Phách Lối

Chương 849: Dáng vẻ của hắn thật là phách lối

Hoàng Trạch, đường đường cường giả Kim Tiên Trung Kỳ, bá chủ Khánh Phong Trấn, bây giờ bị Diệp Lăng đánh một chưởng vỗ nát Tâm Mạch.

Xoạch, Hoàng Trạch ngẹo đầu té trên mặt đất, đã không còn khí tức, một chưởng của Diệp Lăng đã phá hủy tất cả sinh cơ của y.

Lúc này, trong không trung, một thanh niên áo lam cầm trường thương trong tay xuất hiện, sừng sững đối diện Diệp Lăng, khuôn mặt lộ vẻ phẫn nộ vô biên.

“Khốn kiếp! Khốn kiếp! Vừa rồi ta đã bảo ngươi dừng tay, ngươi không nghe sao?”

Thanh niên hét lên, nghiến răng nghiến lợi, khí tức Kim Tiên đỉnh phong điên cuồng bạo phát.

Khánh Phong Trấn, tất cả mọi người điên cuồng chạy trốn, đám cường giả trong thành thật đáng sợ, gần như đã hủy diệt nửa Khánh Phong Trấn.

“Ngươi là cái thá gì?”

Diệp Lăng cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai, lạnh lùng nói, Kim Tiên đỉnh phong thì thế nào, người này chỉ là một cường giả Kim Tiên đỉnh phong bình thường mà thôi.

Trong đám Kim Tiên, phỏng chừng chỉ có những kẻ xuất thân thánh địa mới có thể uy hiếp được hắn, còn y thì còn không có tư cách này.

“Tên khốn! Ta là người của Vương gia Thanh Thủy Cương Vực, ngươi dám làm ngơ mệnh lệnh của ta, ngươi có biết đây là tội diệt cửu tộc hay không!”

Thanh niên điên cuồng rống giận, y tên là Vương Siêu, nhưng chỉ là một kẻ tầm thường trong Vương gia, không có chút quyền lên tiếng nào, nếu không sao lại phái y qua đây.

“Vương gia? Chưa từng nghe nói, mau cút đi, nếu còn lằng nhằng, ta liền làm thịt ngươi!”

Diệp Lăng dứt lời, thân thể lao cái, cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai xen vào chiến trường của Bạch Mai cách đó không xa, Bạch Mai đang tàn sát vài tên cường giả, khí tức bạo ngược nồng nặc, sát cơ dạt dào.

“Nhanh! Chạy mau! Trời ạ, chúng ta rốt cuộc đã chọc đến kẻ thế nào, ngay cả cường giả Kim Tiên Trung Kỳ cũng bị một kích giết chết, chạy mau!”

Chín tên bây giờ chỉ còn lại bốn gã, kẻ nào cũng điên cuồng chạy trốn, nhưng chưa kịp chạy, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ.

Là Diệp Lăng, hắn mỉm cười lắc đầu: “Thật xin lỗi, đường này không thông rồi!”

Kiếm quang lóe lên, thân thể Diệp Lăng nhanh như cắt trực tiếp lao vào đoàn người, tay nâng kiếm hạ, Cuồng Lôi kiếm pháp thi triển ra, kiếm quang chính xác mạnh mẽ.

Kiếm quang trực tiếp cắt đứt yết hầu của đám người căn bản không thể phản kháng, cướp đi sinh mệnh quý báu của bọn họ.

“Tên khốn kia! Ngươi muốn chết ư? Sao dám quên sự tồn tại của ta, ta muốn ngươi phải chết!”

Sau đó Vương Siêu lao tới, y thấy Diệp Lăng không chỉ khinh thường y, lại còn trực tiếp bỏ quên sự hiện hữu của y, dưới mí mắt y mà đi giết người, y phẫn nộ tới cực điểm.

Hưu, một thanh trường thương phóng lên cao, ngân quang lóe lên trước mặt Diệp Lăng, thương nhọn lao về phía lồng ngực Diệp Lăng.

“Chút tài mọn, cút ngay cho ta!”

Diệp Lăng cười nhạt, Nguyên Thủy Kiếm Thai vung lên, một thương toàn lực của Vương Siêu bị đánh bay, hơn nữa lực lượng đáng sợ còn khiến Vương Siêu phải lui lại.

“Quý Vũ Minh nội môn đệ tử Bạch Vân Tông, phụng mệnh sư môn, tru diệt hung thủ sát hại Hoàng Vũ sư đệ!”

Đúng lúc này, trong không trung, một đạo khí tức đáng sợ chậm rãi hàng lâm, người đến mặc một thân võ phục hắc sắc, cầm đơn đao, thần sắc nghiêm nghị.

Quý Vũ Minh, cường giả Kim Tiên Hậu Kỳ , hơn nữa xuất thân Bạch Vân Tông, dứt khoát quyết đoán hơn kẻ khác, cũng khó đối phó hơn.

Sau khi Quý Vũ Minh đến, hắn ta liếc mắt nhìn Vương Siêu, mục đích của hai người giống nhau, cho nên hai người liên thủ không cần suy nghĩ.

Diệp Lăng nhìn Quý Vũ Minh, cười lạnh một tiếng, lại tới một cái, chẳng qua thì sao chứ, vài tên đến thì kết cục cũng vậy, có cường giả Kim Tiên nào có thể giết hắn chứ?

“Diệp ca, mỗi người chúng ta một cái, ta giết Quý Vũ Minh kia, dáng vẻ hắn thật là phách lối, cho nên giao cho ta đi.”

Bạch Mai cười nói, di chuyển bước chân nhẹ nhàng, Diệp Lăng gật đầu: “Được, ngươi cẩn thận một chút, có lẽ hắn không phải đèn cạn dầu đâu.”

“Yên tâm đi Diệp ca, tiểu nữ ta đây cũng không phải đóa hoa mặc người chém giết.”

“Muốn động đến ta, có lẽ còn phải bị hoa đâm rách tay, đổ máu là không thiếu được.”

Bạch Mai mỉm cười, đưa tay ngón tay ý mời hướng về Quý Vũ Minh: “Đến đây đi, để tiểu nữ chơi với ngươi.”

“Chơi ư? Ha hả, tốt, vậy thì chơi đùa với ngươi một chút vậy!”

Quý Vũ Minh cười nhạt, bàn chân đạp mạnh lướt về phía Bạch Mai, đơn đao trong tay phóng ra khí tức đáng sợ.

Hai người trực tiếp giao thủ, chín cái đuôi của Bạch Mai xuất hiện không ngừng lay động, mang theo khí tức huyền diệu.

“Đến đây đi, muốn chết thì ta sẽ thành toàn ngươi, nhanh lên.”

Diệp Lăng lắc đầu, tay cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai, sau đó hắn lạnh lùng cười, Lôi Vực hàng lâm, cước bộ mạnh mẽ, thân thể như mũi tên rời cung.

Lôi đình kèm theo kiếm quang đáng sợ lướt về phía Vương Siêu, hắn vừa xuất thủ đã là Cuồng Lôi kiếm pháp.

“Ta sợ ngươi chắc?! Để mạng lại!”

Vương Siêu hừ lạnh, y đường đường là cường giả Kim Tiên đỉnh phong, dù thiên tài Kim Tiên Hậu Kỳ trong gia tộc có thể đánh bại y, nhưng cảnh giới của y là chân thực.

Ầm, một kích của hai người chạm nhau, ngay sau đó liền lùi lại, nhưng Vương Siêu lộ vẻ chấn động.

“Chết tiệt, vì sao ta có cảm giác bị sét đánh, chuyện gì xảy ra!”

“Không thích hợp, người này có chút quỷ dị, ta phải cẩn thận, hơn nữa trực tiếp ra tuyệt chiêu, không thể lật thuyền trong mương”

Vương Siêu thầm nghĩ, hai tay lập tức chấn động, một luồng Thương Mang xuất hiện trong tay y.

“Nhất thương chi uy, diệt địch!”

Vương Siêu rất nhanh, hơn nữa trường thương trong tay y còn nhanh hơn, trong nháy mắt y như biến thành tia sao băng, lao vọt về phía Diệp Lăng.

Diệp Lăng hít sâu một hơi, thần sắc thoáng một tia ngưng trọng, mặc dù Vương Siêu yếu, nhưng cũng là Kim Tiên đỉnh phong.

“Cửu Đại Tiên Anh khai, giết!”

Diệp Lăng rống giận, thi triển Cửu Đại Tiên Anh trong cơ thể, từng cỗ Tiên Lực huyền diệu thần kỳ không ngừng xuất hiện trong cơ thể hắn.

Hưu, Diệp Lăng chém ra một kiếm, là Cuồng Lôi kiếm pháp, kiếm quang tán loạn như lôi đình đánh xuống.

Ầm ầm!

Hai người chạm vào nhau, thân thể Vương Siêu chấn động, cảm giác được lực lượng đáng sợ suýt nữa đánh bay mình, y lui lại vài bước mới chật vật ổn định thân thể.

Lôi Vực đáng sợ trực tiếp bao phủ Vương Siêu, y như kẹt trong vũng bùn, nửa bước khó đi.

“Làm sao có thể! Tán đi cho ta!”

Vương Siêu rống giận, đánh một thương vào Lôi Vực, chỉ tiếc công kích của y không thể làm lôi đình hủy diệt dù chỉ nửa phần.

Mà lúc này, kiếm của Diệp Lăng đã đến, Nhất Kiếm Tây Lai, kiếm quang tán loạn.

“Giết!”

Thân ảnh Diệp Lăng nhanh như cắt, hắn điên cuồng đánh tới, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay rực rỡ như lôi, nhanh tựa sinh phong.

Bình Luận (0)
Comment