Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 874 - Chương 875: Mạc Tinh Nghịch Thiên

Chương 875: Mạc Tinh nghịch thiên

Trong nháy mắt Mạc Tinh mở ánh, Diệp Lăng cảm thấy một khí tức quen thuộc, nó thuộc về gia hỏa bị vô số người Tiên Giới hâm mộ ghen ghét, Phúc La Vương!

“Con bà nó!! Mạc Tinh thành tiên? Chỉ nhìn thôi mà cũng thành tiên? Không phải chứ!”

Mọi người đều kinh ngạc, lúc này, Mạc Tinh phóng lên cao.

Trong không trung, Lôi Vân khủng bố xung quanh Diệp Phi đột nhiên xuất hiện một đoàn thần quang bảy màu sáng chói, bên trong như tràn đầy chất lỏng bảy màu.

Mạc Tinh vọt thẳng vào bên trong, ngồi ngay ngắn bên trong thần quang, an ổn tĩnh tâm.

“Gì đấy, Tiên Kiếp của hắn đâu? Không có à? Nghỉ phép à? Con bà nó!!”

“Ta phát hiện hình như hắn mang Bug, cứ cảm giác Tiên Kiếp thành tiên của hắn như một loại phúc lợi ấy!”

Mọi người ồn ào, Diệp Lăng mỉm cười, chà chà, quá trình tu hành nghịch thiên của người này mới chỉ bắt đầu thôi.

Quả nhiên, khi Mạc Tinh vừa ngồi tĩnh tâm giữa không trung, y bắt đầu điên cuồng đột phá.

Địa Tiên... Địa Tiên Trung Kỳ... Địa Tiên hậu kỳ... Địa Tiên đỉnh phong!

“Con bà nó!! Không thể nào, cứ vậy mà đột phá sao, không vui đâu nhé, chèn ép người khác đấy à?”

Diệp Vô Đạo trơ mắt nhìn khí tức Mạc Tinh chấn động, cái tên này đã đột phá thành Thiên Tiên rồi!

Đúng lúc này, bên trong thần quang bảy màu, từng đạo Kim Quang lượn lờ quấn quanh thân thể Mạc Tinh.

“Hỗn Độn Chi Khí tôi thể? Mẹ nhà nó!”

Diệp Lăng thấy cảnh này không nhịn được chửi ầm lên, cái quái gì vậy, vận khí quá nghịch thiên.

Hỗn Độn Chi Khí là chí bảo đến Cửu Kiếp Tiên Đế cũng phát thèm, bây giờ đột nhiên sinh ra một đạo để cho Mạc Tinh tôi thể thôi sao?

Trong cơ thể Mạc Tinh phát ra âm thanh như vỏ trứng vỡ vụn, hơi thở của y càng thêm huyền diệu.

Một bên khác, Diệp Phi cầm đao, ánh mắt tàn nhẫn, khí tức sát phạt đáng sợ phóng lên cao, tràn ngập nửa tinh không.

Hai người này, một kẻ giết chóc, một kẻ huyền diệu, khí tức hoàn toàn tương phản.

“Thôi, không nhìn nổi nữa, nếu nhìn tiếp, lão tử sẽ nhịn không được mà chém y mất!”

Diệp Lăng lắc đầu, tên đáng chết này vận khí nghịch thiên, người nào thấy cũng phải tức chết.

Đúng lúc này, Hỗn Độn Chi Khí quấn quanh Mạc Tinh đột nhiên mất khống chế bay về phía Diệp Phi, nó cũng chậm rãi bay vòng quanh, rèn luyện cơ thể.

“Con bà nó!! Người đứng cạnh hắn cũng được may mắn như vậy ư?!”

Diệp Lăng trừng mắt, Diệp Phi cảm ngộ được một đạo Hỗn Độn Chi Khí đang không ngừng trợ giúp y rèn luyện khí lực, tức thì sảng khoái đến cực điểm. Tu vi buông lỏng, rắc một tiếng, tu vi bắt đầu tăng mạnh.

Ùng ùng, giữa không trung, từng cỗ khí tức đột phá liên hoan nổ vang như pháo.

Trong nháy mắt, Diệp Phi đã đột phá đến Thiên Tiên trung kỳ, tốc độ này làm cho Diệp Lăng hận nghiến răng nghiến lợi.

Mà Mạc Tinh bên người Diệp Phi lại lặng yên đột phá đến Thiên Tiên hậu kỳ, mẹ nó, tức chết người rồi, vận khí như bug thế này chẳng trách lão thiên muốn đánh chết y.

Rầm rầm, hai người vọt xuống, Diệp Phi cả người sát cơ cuồn cuộn, mà Mạc Tinh thì cười híp mắt, trong con ngươi ẩn hiện thần quang.

“Hắc hắc, Diệp Lăng, lão tử cũng thành tiên rồi, ta cảm giác tất cả vận xui cũng biến mất luôn.”

Mạc Tinh cười to, Diệp Lăng cắn răng, đạp y ngã trên mặt đất: “Khoe khoang cái gì, nói thêm câu nào nữa, lão tử đập chết ngươi!”

Dứt lời, Diệp Lăng giận đùng đùng rời khỏi, mẹ nó quá khinh người, tức chết rồi.

Mạc Tinh bị đạp ngã cũng ngây người, làm gì đấy, không nói gì đã đạp ta một cái, cho một nguyên nhân được không!

Trong Cửu Kiếp Phủ, Diệp Lăng ba người kinh ngạc mở to hai mắt trước mặt, đó là Băng Băng, Lý Kỳ, Vương Kha.

Ba nàng ở Trái Đất đã đi đến cuối cuộc đời, rồi bị Diệp Lăng mạnh mẽ bắt đến Tiên Giới.

Còn các con của hắn cũng đã tuổi già, Diệp Lăng bảo Tây Vương Mẫu chú ý một chút, rồi nhớ mang bọn họ về Tiên Giới, tuyệt đối không thể quên.

“Được rồi, các ngươi thân mật đi, Lý Kỳ, ta mượn nam nhân của ngươi dùng một thời gian đây.”

Diệp Lăng đứng dậy khoát tay áo, Lý Kỳ cười gật đầu, Mạc Tinh hít sâu một hơi, giang tay ra.

“Đi thôi, đi lưu lạc cùng lão tử, xem xem có thể đánh xuống một cái Cửu Kiếp lãnh thổ nữa hay không!”

Diệp Lăng cười nhạt, đứng dậy rời đi, phía sau, ba người Diệp Phi, Mạc Tinh, Bạch Mai theo sát.

Hồng Ma lãnh thổ cách Cửu Kiếp lãnh thổ không xa, tuy nhiên đám người Diệp Lăng cũng phải mất một tháng mới chạy tới nới.

Đây là một lãnh thổ hạ đẳng, Đại La Kim Tiên ở đây hầu như đều là Vương Giả.

Vương Giả của Hồng Ma lãnh thổ này đã vẫn lạc trong một trận chiến, cho nên lãnh thổ này không có bá chủ, cũng trở thành thịt béo trong mắt rất nhiều người.

Hồng Ma thành, đám người Diệp Lăng đi trên con đường rộng rãi, nhìn dòng người thưa thớt bốn phía, không khỏi lắc đầu.

“Đi thôi, tìm tửu quán ngồi nghỉ, xem có thể thăm dò được tin tức gì hay không.”

Diệp Lăng vung tay lên, mang ba người đi tới một tửu quán, người trong tửu quán cũng không nhiều, chỉ ba bốn bàn.

Lão bản béo phệ đỡ cằm ngồi như sắp ngủ, tình hình kinh doanh thảm đạm, hắn ta chẳng vui vẻ nổi.

Diệp Lăng đi vào trong quán, vỗ bàn một cái, lão bản đang díp mắt tức thì kinh hỉ, Diệp Lăng ho khan: “Rượu tốt nhất, đồ ăn ngon nhất!”

Dứt lời, trực tiếp ném ra một khối trung phẩm Tiên Thạch, lão bản vốn mệt rã rời lập tức sáng mắt, trung phẩm Tiên Thạch, đây chính là thu nhập nửa tháng của hắn ta.

Có tiền có thể xui khiến ma quỷ, có Tiên Thạch, Tiên Nhân có thể làm bất cứ cái gì.

Trong vòng một phút, trên bàn chất đầy rượu tốt thức ăn ngon, bốn người bắt đầu ăn uống, nhưng lỗ tai Diệp Lăng vẫn luôn chú ý nghe ngóng xung quanh.

Mấy bàn xung quanh đang nhỏ giọng thảo luận, Diệp Lăng mỉm cười, chà chà, muốn đánh dò xét tin tức đúng là phải tới loại địa phương này.

“Không biết khi nào Hồng Ma thành chúng ta mới có thể yên ổn.”

“Đúng vậy, ngày ngày giao chiến, không biết bao nhiêu người đã tử thương, nhưng nghe nói mười năm sau Hồng Ma cương cực sẽ có một trận chiến đỉnh phong, kẻ thắng sẽ là chủ nhân của lãnh thổ này.”

“Hiện tại ta chỉ hy vọng chiến nhanh lên, việc buôn bán của ta giờ thê thảm lắm, ta sắp phải hít gió Tây Bắc rồi.”

Diệp Lăng nghe vậy, hắn gật đầu, trận chiến đỉnh phong mười năm sau?

Hắc hắc, vẫn kịp!

Bình Luận (0)
Comment