Trong Lôi Vực, Mãnh Hổ đau khổ giãy giụa, gần như đã đến tuyệt lộ.
Sức kéo đáng sợ khiến Mãnh Hổ phải dùng lực lượng rất lớn để tránh thoát, hơn nữa còn bị lôi đình không ngừng oanh kích, Cuồng Lôi kiếm pháp của Diệp Lăng ra chiêu như sấm, căn bản không cho gã bất kỳ cơ hội phản kháng nào.
Ầm ầm, đao kiếm chạm nhau, tia lửa lóe lên, Mãnh Hổ cắn răng, trong thân thể gã, một luồng khí tức đáng sợ ầm ầm bạo phát.
Một tiếng Hổ Khiếu Long Ngâm phát ra từ trong thân thể, ngay sau đó Mãnh Hổ đánh một đao cản lại thế tiến công của Diệp Lăng, điểm mũi chân lướt ra ngoài Lôi Vực.
Mãnh Hổ thở dốc, khuôn mặt trắng bệch, Tiên Lực trong cơ thể gã không còn lại mấy, gã sắp bị Diệp Lăng ép khô.
“Ngươi mạnh ngoài dự liệu của ta, nhận thêm một chiêu cuối cùng của ta, nếu ngươi có thể tiếp được, ta liền chịu thua!”
Mãnh Hổ hít sâu một hơi, giọng nói ngưng trọng, rồi hai tay gã lập tức cầm đao, con ngươi đột ngột thay đổi, đồng tử biến thành bạch sắc, từng luồng sương trắng sinh ra từ trong đồng tử gã.
Hai tay Mãnh Hổ nắm đao, tiếng chấn động không ngừng, một tia khí tức đáng sợ lóe lên, đó là lực lượng thuộc về Kim Tiên Hậu Kỳ tuyệt đỉnh.
Lúc này, ánh mắt mọi người đều dõi theo Diệp Lăng và Mãnh Hổ, một chiêu này sẽ quyết định thắng bại cuối cùng.
“Tàn Hổ Đao Ý, Đao Đả Tiên Ma!”
Mãnh Hổ quát một tiếng, đao trong tay lại đột nhiên vỡ nát, nhưng Đao Ý phía trên đơn đao loang lổ lại càng thêm cường thịnh.
Ầm ầm, Đao Ý tràn ngập giữa thiên địa, sát cơ không ngừng gào thét, thậm chí khiến cho đám khí tức Đại La Kim Tiên vừa quay trở lại cũng cảm thấy một tia nguy cơ.
“Giết!”
Mãnh Hổ bỗng nhiên cử động, lớn quát một tiếng, bước dài lao lên, hào quang màu đen điên cuồng lóe lên trong thể phách của gã.
Đao âm tựa hồ ngăn cách thiên địa, xé rách không gian, bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Lăng.
Khí tức đáng sợ điên cuồng lao về phía Diệp Lăng, tựa hồ sẽ hoàn toàn cắn nuốt Diệp Lăng trong nháy mắt.
Diệp Lăng vẫn bình tĩnh, hai tay liên tục tạo ấn, từng luồng khí tức quỷ dị lượn lờ quanh ngón tay hắn.
Trong khoảnh khắc ánh đao chém tới Diệp Lăng, trước mặt Diệp Lăng đột nhiên xuất hiện một ấn ký hắc bạch lớn.
“Sinh Tử Cửu Trọng Thiên! Lưỡng ấn tương điệp, giết!”
Diệp Lăng gầm lên, Sinh Tử Cửu Trọng Thiên điên cuồng phát động, thần thông này gần như là thần thông mạnh nhất của Diệp Lăng.
Hôm nay hắn ngưng tụ lưỡng ấn, lực lượng đáng sợ lan tràn trên không trung, khiến đám Đại La Kim Tiên theo dõi cũng cảm thấy kinh hồn táng đảm.
“Người thanh niên này sao lại sở hữu lực lượng đáng sợ như vậy, rõ ràng hắn mới chỉ là Kim Tiên Sơ Kỳ!”
“Đúng vậy, điều này căn bản cũng không hợp lẽ thường, rốt cuộc là vì sao, lẽ nào hắn dồn hết Tiên Lực cho đạo thần thông này ư?”
“Tuyệt đối phải nhìn chằm chằm người thanh niên này, nếu hắn đột phá đến Đại La Kim Tiên, chắc chắn sẽ là một đối tượng cần trọng điểm chú ý.”
Những người này sẽ không bao giờ tưởng tượng nổi, Cửu Đại Tiên Anh của Diệp Lăng rốt cuộc ẩn chứa Tiên Lực đáng sợ đến dường nào.
Ùng ùng!
Sinh Tử Cửu Trọng Thiên trực tiếp đánh vào ánh đao tán loạn, khi chạm vào nhau, quang mang rực rỡ chói mắt lóe lên.
Dư uy khiến cho Bạch Mai cũng phải biến sắc, liên tục lui lại, lực lượng đáng sợ này thổi bay cả viện, biến nơi này trở thành phế tích.
Bụi mù bay khắp nơi, sau khi bụi trần lắng xuống, Diệp Lăng vẫn đứng sừng sững như trước, mà Mãnh Hổ ở đối diện lại quỳ xuống một chân, Hắc Đao cắm xuống đất.
Tách, tách, từng giọt máu tươi chảy khỏi miệng gã nhỏ xuống đất, bất chợt, cánh tay gã mềm nhũn, trực tiếp ngã xuống đất.
Thất bại, Mãnh Hổ hoàn toàn thất bại, gã chẳng bao giờ nghĩ tới mình sẽ trong trong tay một tên Kim Tiên Sơ Kỳ như Diệp Lăng.
Ngẫm lại vừa rồi kẻ xuất khẩu cuồng ngôn là gã, mà bây giờ kẻ nằm trên mặt đất cũng là gã.
Ahhh, mọi người kinh hãi, quả thực không thể tin được.
Diệp Lăng thắng, hắn chậm rãi đi tới bên người Mãnh Hổ, nhìn Mãnh Hổ trên mặt đất, hắn nhẹ nhàng cười: “Nếu nguyện ý đánh hạ giang sơn với ta, vậy đứng lên!”
Đánh hạ giang sơn!
Mãnh Hổ ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt tự tin kiên nghị của Diệp Lăng, gã hít sâu, gã đã bại, không thể không thực hiện điều kiện đã cược, đó không phải là tính cách của gã.
“Tính mạng Mãnh Hổ ta là của ngươi!”
Mãnh Hổ vươn tay, kéo bàn tay Diệp Lăng đưa tới, dùng sức đứng dậy, sau đó quỳ một chân trên đất.
“Diệp Lăng ta thành lập Lôi Cung, tranh bá Hồng Ma lãnh thổ!”
Thanh âm Diệp Lăng lang lảnh phóng lên cao, trong nháy mắt, các đệ tử Kim Đao môn bốn phía đều vội vã quỳ xuống.
“Chúng ta nguyện nhập Lôi Cung, cẩn tuân hiệu lệnh của Diệp Cung Chủ, quyết không chối từ!”
Ba người Bạch Mai, Diệp Phi, Mạc Tinh nhìn nhau, mỉm cười, nếu đã thế này, vậy ba người cũng nên... làm dáng cho mọi người nhìn một chút.
“Chúng ta nguyện nhập Lôi Cung!”
Ba người khom lưng.
Trong nháy mắt, Diệp Lăng đã kiến tạo được thế lực thuộc về mình.
Giờ khắc này, trong lòng tất cả mọi người, Lôi Cung mới thành lập này đã trở thành thế lực vô địch dưới Đại La Kim Tiên của Hồng Ma lãnh thổ.
Mãnh Hổ hung uy hiển hách cũng bị Diệp Lăng đánh bại dễ như trở bàn tay, căn bản không thể đánh trả.
Mà Bạch Mai vừa xuất thủ cũng khiến vô số người kinh hồn táng đảm, trong Lôi Cung, ba đại cường giả chấn nhiếp vô số hạng người.
Trầm Phù Trầm và Tiểu Nha thấy vậy cũng vội vã quỳ một chân trên đất, hô to nguyện vào Lôi Cung, Trầm Phù Trầm sẽ không bỏ qua cơ hội trước mắt này.
Y cảm giác, thanh niên trước mắt tuổi tác chẳng hơn y bao nhiêu kia, một ngày nào đó sẽ mang theo y bay vút lên trời!
Lôi Cung thành lập, địa điểm là tại tiểu viện hoang tàn này, trong mấy ngày kế tiếp, Diệp Lăng tốn giá lớn mua sạch mười biệt viện chung quanh.
Hành động này không kinh động đến ai, dù sao mua mười mấy cái sân cũng không là gì cả, nhưng tiếp đó nửa tháng, một cung điện to lớn dựng lên như kỳ tích tại khu vực này.
Cung điện cao ngất chạm đến mây xanh, tỏa ra thần quang, bốn phía là tiểu điện liên miên, mà trên chính điện, bút sắt ngân câu đề hai chữ to: Lôi Cung!
Cung điện rộng lớn như thế, mọi người không biết đã được xây dựng ra sao trong trong nửa tháng ngắn ngủn.
Hơn nữa khiến người ta khiếp sợ hơn là, tuy Lôi Cung quảng chiêu môn đồ, nhưng lại vô cùng nghiêm ngặt, thế nhưng một khi nhận người, đãi ngộ hậu đãi khiến người phát thèm.